Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người bắt đầu lu bù công việc, chuẩn bị chinh phục toàn bộ thế giới.
Yêu tinh như suy tư gì mà nói: “Thú vị, nó thì nấp đi, lại phải rất nhiều thủ hạ
đến chiếm lĩnh thế giới này, điều này có thể bảo đảm nó không bị tìm ra, đồng
thời gây áp lực tâm lý đối với các ngươi."
Liễu Bình lấy tay che mặt, thở dài và nói: “Thật ngại quá, chỉ sợ trận chung kết
trốn tìm này không kết thúc trong thời gian ngắn được."
"A? Thật sự sẽ xuất sắc như vậy à?"
Yêu tinh hứng thú bừng bừng mà hỏi.
"Ta đoán có lẽ là ——”.
Liễu Bình còn chưa nói xong thì đã nghe thấy trên không trung truyền đến một
giọng nói tràn đầy sát ý: “Mộng Yểm La Vương!”.
"Ta biết người ở thế giới này, cút ra đây!"
"Người đoạt linh hồn trong ba thế giới của ta, nếu ngươi không giao ra thì ta sẽ
hủy diệt thế giới này, ép người đi ra!"
Liễu Bình lẳng lặng lắng nghe.
Yêu tinh váy xanh nhịn không được mà nói: “Đây chính là một chúa tể Ác
Mộng khác, nó muốn hủy diệt thế giới này sao?"
"Không, nó cũng xong rồi."
Liễu Bình nói.
Vừa dứt lời, trên không trung truyền đến một tiếng hét thảm.
Chỉ thấy một bóng xám như sao băng rơi xuống từ không trung, va chạm vào
mặt đất diện tích rộng lớn vô ngần.
"Gặp quỷ, thế giới này là sao thế này?"
Âm thanh kia lại vang lên, sau đó bỗng la hoảng: “Đây là tình huống gì! Vì sao
Tứ Đại pháp tắc giam cầm thế giới này!"
"Đi thôi, lại có một chúa tể Ác Mộng khác muốn gia nhập cuộc thi."
Liễu Bình đờ đẫn nói.
"Hình như thật sự là vậy."
Yêu tinh váy xanh nói.
Nàng chà xát tay, thân thể xoay tròn rồi rời khỏi nơi đó, xuyên qua mấy trăm
dặm, đến vị trí của quái vật kia.
"Yêu tinh! Ngươi muốn làm gì?"
Chúa tể Ác Mộng kia kinh ngạc hỏi.
ố ế ố
"Này, người muốn chết hay là sống?"
"Cái gì?”.
"Muốn sống thì tới trốn tìm nha!"
Yêu tinh váy xanh lớn tiếng mời gọi.
"Ta chính là..."
Nói còn chưa dứt lời thì đã tuôn ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa.
Liễu Bình có chút bất ngờ.
"Phát hiện không?"
Thượng để hỏi.
"Có, Tứ Đại pháp tắc đang trở nên càng kiên quyết."
Liễu Bình nói.
"Bởi vì chúng đã nhận định phương thức liên kết giữa quá khứ và tương lai, có
thể bảo đảm tất cả mọi chuyện trong tương lai sẽ không thay đổi."
Thượng đế nói.
Lại một tiếng kêu thảm thiết quỷ khóc sói gào vang lên.
"Gia nhập cuộc thi đi! Chỉ cần người gia nhập cuộc thi trốn tìm của chúng ta thì
có thể sống sót."
Yêu tinh tiếp tục khuyên nhủ.
"Ta tham gia! Ta tham gia!"
Vị kia chúa tể Ác Mộng nói.
"Thật tốt quá!"
Yêu tinh váy xanh vui vẻ nói.
Nàng bỗng chú ý thấy Liễu Bình đang lặng lẽ vẫy tay với nàng.
"Làm sao vậy?"
Yêu tinh váy xanh lộ ra vẻ mặt không hiểu.
Liễu Bình suy ngẫm một chút, sau đó tiện tay ngưng kết ra một trang giấy hư
ảo, để nó bay đến trước mặt yêu tinh váy xanh.
Yêu tinh váy xanh nhận lấy rồi quan sát, chỉ thấy trên đó có viết hai hàng chữ
nhỏ: “Để nó giới thiệu bạn bè tới tham gia."
Một tháng sau.
Trên không trung bay tới đội hình gồm một hàng mười hai chiến hạm tinh tế.
Trong đội hình hàng loạt chiến hạm vang lên một giọng nói điện tử: “Tướng
quân, chúng ta sắp đến chiến trường."
Một giọng nói trầm thấp theo đó mà vang lên: “Rất tốt, tất cả các thành viên
chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nơi này đã trở thành chiến trường giết chóc trong
ề ế
truyền thuyết."
"Các chiến sĩ anh dũng, nhớ kỹ, đây là thời khắc phụng hiến tất cả cho chủ
nhân."
"Nhất định chủ nhân đang ở trên vòm trời, nhìn các ngươi chiến đấu hăng hái!"
"Chúng ta phải ––"
Lời còn chưa dứt, trên mặt đất bỗng hiện ra từng ánh hào quang mãnh liệt,
xuyên thấu trời xanh trực tiếp lao về hướng đội hình chiến hạm.
"Đổ bộ!"
Tướng quân điên cuồng hét lên.
Trên tất cả chiến hạm dâng lên từng cái chắn hào quang, bảo hộ chiến hạm lao
xuống phía dưới.
Lại một trận chiến đã mở màn.
Trên mặt đất.
Phía bên kia.
Trên một ngọn núi lớn cách chiến trường mấy trăm dặm.
Liễu Bình ngồi xổm trên mặt đất, nhận lấy một khối điểm tâm do yêu tinh váy
xanh đưa qua, ném vào miệng rồi nói: “Thật sự không có chúa tể Ác Mộng khác
tới?"
"Đúng vậy, nghe nói có thể tới đều tới rồi."
Yêu tinh váy xanh đưa ánh mắt sùng bái nhìn về phía hắn.
Tuy rằng cuộc thi trốn tìm vẫn luôn rất được các yêu tinh hoan nghênh, nhưng
từ trước tới bây giờ chưa từng được tổ chức long trọng đến mức này.
Đây không còn là buổi hội lớn của một mình yêu tinh nữa.
Hiện giờ nó thật sự vượt qua giới hạn chủng tộc, trở thành cuộc thi siêu cấp liên
quan đến quá khứ và tương lai, đến chư thiên vạn giới, đến an nguy của tất cả
chúng sinh! Tất cả những điều này đều là nhờ nam nhân trước mặt ban tặng --
Đây là một nam nhân trời sinh đã làm chuyện lớn!
"Xem ra nhận số dự thi đã không sai lệch lắm, kế tiếp để chúng trốn đi cho kỹ
rồi tự tìm kiếm nhau thôi."
Liễu Bình nói.
"Tốt, ngươi cũng muốn bắt đầu trốn sao? Chỗ ta còn có một cuộc phỏng vấn
độc nhất vô nhị, là nhật báo yêu tinh phát tới, ngươi muốn trả lời một chút
không?"
Yêu tinh váy xanh hỏi.
Liễu Bình đứng lên, duỗi người và nói: “Chờ ta trở lại rồi nói sau -- ta phải đi
làm chuyện khác."
Yêu tinh váy xanh ngây người, vội vàng xua tay và nói: “Từ từ, từ từ! Ngươi
muốn bỏ quyền rút khỏi cuộc thi à?"
"Đương nhiên không phải, ta muốn đi tìm nơi để trốn, dù sao đây cũng là một
cuộc thi lớn xưa nay chưa từng có."
Liễu Bình nói.
"Thì ra là thế, vậy chờ cuộc thi kết thúc rồi mới phỏng vấn ngươi đi."
Yêu tinh váy xanh thở phào nhẹ nhõm và nói.
"Được."
Liễu Bình khẽ mỉm cười, trực tiếp biến mất khỏi trước mặt yêu tinh váy xanh.
Hắn chậm rãi bước đi trong vô số ảo giác, cứ đi mãi vào nơi hẻo lánh nào đó,
thân thể bỗng khẽ động, bay lên trời, dần dần đến rìa của thế giới.
"Ngươi phải rời khỏi nơi này?"
Đại Địa chi Mẫu kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, dù sao không ai biết ta đi rồi."
Liễu Bình nói.
"Tứ Đại pháp tắc -- Sao chúng lại thả ngươi đi?"
Nữ Tử Thần hỏi.
"Là vì các chúa tể Ác Mộng, chúng phải làm lịch sử trống này sinh ra liên kết
hợp lý với tương lai –– mặc kệ ta có ở đây không, mọi chuyện cũng sẽ luôn phát
triển như vậy, mãi đến hai ngàn năm sau."
Liễu Bình nói.
Thượng đế cũng mở miệng nói: “Còn về Liễu Bình –– chúa tể Ác Mộng hắn
sắm vai phải làm tiên phong vào hai ngàn năm sau, đi công kích Luyện Ngục và
Vĩnh Dạ Thần Trụ ––nhiều chúa tể Ác Mộng cường đại như vậy thì dựa vào cái
gì đến phiên hắn lên sân khấu?"
"Bởi vì ta không ở nơi này, cho nên ta có thể đi làm tiên phong, đây là giải thích
hợp lý nhất."
Liễu Bình nói.
"Nói như thế thì Tứ Đại pháp tắc sẽ không làm khó dễ ngươi, nhưng mà -- Sao
ngươi có thể rời đi? Quy tắc cuộc thi yêu tinh không cho phép như vậy!"
Đại Địa chi Mẫu hoang mang nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK