Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Liễu Bình chấn động.
Quả nhiên tới đúng rồi! Ít nhất vị tồn tại này biết được một ít tài liệu đúc giáp,
đây là hy vọng! Một cái đầu hoàn toàn cấu thành từ hào quang nói: “Nhưng,
dựa vào cái gì mà ta phải nói tài liệu đúc giáp cho ngươi biết?"
Liễu Bình nhún vai và nói: “Ta có thể trao đổi."
"Trao đổi?"
Mười hai cái đầu cùng kêu lên, “Không có thứ gì ở hạ giới đến được Thánh
Giới, thứ ngươi lấy ra không thể dừng lại tại đây, cho nên người cũng không có
cách nào giao dịch với ta!"
Quái Điểu nói tới đây thì cảm xúc lập tức trở nên suy sụp.
Nó lắc đầu, xoay người, chuẩn bị bay đi.
Andrea bỗng mở miệng nói: “Thứ ăn vào bụng rồi thì Thánh Giới sẽ không ép
ngài nhổ ra, có đúng không?"
Quái Điểu vừa mở ra cánh thì cả người bỗng chấn động, khựng lại ở nơi đó bất
động.
Andrea ngọt ngào cười nói: “Ngài muốn ăn cái gì? Chúng ta thông qua Mộng
Cảnh đi lên từ hạ giới, có thể trở về hạ giới vào bất cứ lúc nào, thuận tiện kiếm
cho ngài một bữa ăn."
Ăn? Dùng thủ đoạn đơn giản nhất là ăn mà muốn mua chuộc vị đại lão trước
mắt này sao? Liễu Bình nhìn thoáng qua Andrea.
Andrea bắn cho hắn một ánh mắt yên tâm.
Quả nhiên.
Ngay sau đó, chỉ thấy quái điểu bỗng xoay người, vọt tới trước vài bước, thu
móng vuốt, nằm rạp trước mặt hai người và nói: “Các ngươi xác định có thể
kiếm được đồ ăn à?"
"Ta bảo đảm."
Andrea nói.
Quái Điểu mở miệng ra, nước dãi cũng chảy ra đầm đìa, nhưng lại lắc đầu và
nói: “Dựa theo quy củ, ta không thể tham niệm đồ ăn hạ giới..."
"Chúng ta mời."
Liễu Bình nói.
Hắn cũng đã nhận ra, chuyện ăn uống này có vẻ thật sự hữu dụng! Quái Điểu
nhìn chằm chằm hắn, mười hai cái đầu cùng khẽ ngửi, bỗng nói: “Ta đã tra ra từ
trên người ngươi một loại khí vị ác long tên là “Hội Tẫn chi Hình, nó đang chờ
ể ế
ngươi một nơi nào đó, xem ra các ngươi có xích mích, ngươi có thể đem nó đến
cho ta ăn không?"
Liễu Bình khựng lại, hỏi: “Cụ thể phải làm thế nào? Ta nên làm sao mới có thể
để người ăn được nó? Đưa nó tới Thánh Giới sao?"
"Ngươi suy nghĩ quá đơn giản, ngươi có thể tới Thánh Giới là vì sức mạnh của
Andrea cộng thêm Mộng Cảnh, cho nên người mới có thể lên đây, nếu không
căn bản không được."
Quái Điểu nói.
"Như vậy, Hôi Tẫn chi Hình thì sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Phải dùng một phương pháp đặc thù, cái này phải xem có phải nó thật sự muốn
ăn tên kia hay không."
Andrea nói.
Quái Điểu mở miệng ra, phun ra một tấm bia đá, ầm ầm rơi xuống mặt đất.
Chỉ thấy bia đá che kín văn tự hình thù kỳ quái.
"Đây là một loại chú ngữ cổ xưa của bảy kỷ nguyên trước, bất kỳ tồn tại nào thi
triển chú ngữ này cũng có nghĩa là sắp hiến tế cho ta."
Quái Điểu nói.
"Ta niệm ra chú ngữ này là được?"
Liễu Bình hỏi.
"Đánh bại nó, đặt nó ở trước tấm bia đá, niệm chú ngữ là ta có thể ăn nó."
Quái Điểu nói.
"Được, nếu chúng ta giúp người ăn được món này..."
"Ta sẽ nói tài liệu cần để đúc giáp cho các ngươi biết!"
"Một lời đã định."
"Một lời đã định."
Trên cánh đồng tuyết.
Liễu Bình mở mắt ra.
Andrea nói: “Chúng ta đi tìm con rồng ba đầu kia?"
"Không, không tìm ở chủ thời không này, chúng ta đi đến thế giới song song."
Liễu Bình nói.
Không sai.
Ở một thế giới song song, hình như Hội Tẫn chi Hình còn đang chơi trốn tìm.
Nó đang bị tứ đại pháp tắc trông coi.
Nó nhất thời không thể rời khỏi thế giới kia!

Tửu lầu.
Một giọng nữ mát lạnh vang lên: “Tiểu nhi, lên rượu, lại cho thêm mấy món nổi
danh ở chỗ các ngươi.”.
Tiểu nhị nghe tiếng thì nhìn lại.
Chỉ thấy ở cổng tửu lầu có một nữ tử tướng mạo thanh tú, mặc Nghệ Thường
Vũ Y, cầm một cây phất trần đang đứng nhìn hắn.
Tiên nhân! Trong lòng tiểu nhị nhảy dựng, lập tức lớn tiếng đáp lại: “Vâng ạ,
xin mời tiên tử ngồi, rượu ngon món ngon lập tức lên tới!"
Nói xong thì hắn vội vàng đi vào phòng bếp sai bảo làm món ăn.
Lúc này nữ tử mới bước đến, đi theo cầu thang lên lầu hai, ngồi xuống ở vị trí
kế cửa sổ.
Đồ ăn rất quan trọng.
Tu hành cần số lượng năng lượng rất khổng lồ, ăn là một cách bổ sung năng
lượng đơn giản mà ắt không thể thiếu.
Đan dược cũng là một cách Nhưng lực đạo của đan dược quá mãnh liệt, mỗi lần
sử dụng thì kinh mạch và đan điền cần thời gian nhất định để khôi phục.
Chậc.
Thân thể nhân loại thật là yếu ớt.
Nữ tử yên lặng thở dài, không khỏi có chút bực bội.
Không sai, từ lúc tu đạo tới nay, ả phát giác thân thể nhân loại quá yếu ớt, một ít
tổn thương rất nhỏ cũng sẽ làm ả cảm thấy thống khổ Cho nên trước kia rốt cục
ả là cái gì? Nữ tử nhắm mắt lại, liều mạng hồi tưởng, lại không cách nào nhớ ra
được.
Trong lòng ả càng bực bội, chỉ trực tiếp ấn thủ quyết, bắt đầu tu hành.
Tu hành sẽ không sai.
Ả phải trở nên càng mạnh! Bỗng nhiên.
Một giọng nam vang lên ở bàn đối diện: “Ta là đệ tử của Vạn Tùng Môn - Triệu
Trùng, ra mắt tiên tử.”.
Nữ tử mở mắt ra.
Chỉ thấy đối diện ả xuất hiện vài tên tu sĩ nam tính.
Bọn họ đều đưa ánh mắt sáng quắc nhìn ả.
Từ lúc tu hành tới nay, ả dùng không ít pháp môn để thoát thai hoán cốt, tẩy tủy
phạt mao, lại lấy các pháp môn Trắc khác làm thân thể không ngừng tăng lên,
cho nên thân thể đã mang theo đặc thù hoàn mỹ cực cao.
Cả gien và linh hồn tiến hóa làm sự phối hợp giữa tỉ lệ thân thể và ngũ quan đều
đạt tới cực hạn.
Á ngồi bất động ở chỗ này đã là điển hình của sự tiến hóa tự nhiên.
ể ắ
Nói một cách thông tục thì thân thể của ả là thứ đại diện cho sắc đẹp.
Đây là con đường duy nhất để mạnh lên.
Nhưng chính điều này cũng làm sinh ra một ít phiền toái mà ả chưa từng nghĩ
đến.
"Ta không có ý tưởng giao phối với đám nhân loại các ngươi, hơn nữa ta phải
ăn cơm, hiểu chưa?"
Nữ tử lạnh nhạt nói.
Mấy tên nam tu đối diện lộ ra vẻ mặt quái dị.
Sao nữ tu này lại ăn nói như vậy!
"Tiên tử,"
Nam tụ cầm đầu chắp tay và nói, “Xin hỏi sư thừa thuộc phái nào?"
"Cút!"
Nữ tử không kiên nhẫn mà nói.
Ả đã cho tỏ rõ không muốn giao phối, vì sao nhân loại giống đực này còn nói
mấy lời vô nghĩa như vậy? Thời gian là thứ quý giá cỡ nào, các ngươi không
nắm chặt thời gian tu hành, còn muốn cản trở ta mạnh lên? Ánh mắt nữ tử đảo
qua trên người các tu sĩ.
Thực lực hiện tại của ả còn chưa đủ để lập tức giết sạch bọn họ.
Thật sự đánh nhau thì ả nhất định sẽ bị thương.
Vậy sẽ làm lùi lại tốc độ tu hành của ả.
Có phương pháp giải quyết nào hay không?
"Tiên tử, dựa theo ý nghĩa bình thường, nói ra chữ “Cút này xong thì người sẽ
có thù oán với chúng ta."
Nam tụ cầm đầu nói.
"Đối với kẻ thù, cho dù nàng trông xinh đẹp đến cỡ nào thì chúng ta cũng sẽ
không lưu tình."
Một nam tu khác nói.
Nữ tử cố nén cơn giận mà nói: “Ta tới ăn cơm, đừng chọc ta, trừ phi muốn
chết."
Câu này đã là thỏa hiệp mức độ lớn nhất của ả Bởi vì ả đã lên tiếng giải thích
với mấy tên nhân loại tu hành này! Khuất nhục....
Đây là khuất nhục sâu đậm đến cỡ nào....
Vẻ mặt nữ tử bất biến, nghiềng răng đến vang lên khanh khách.
Mấy tên nam tu đối diện nghe xong lại hoàn toàn không lĩnh hội được ý tốt của
ả.
ầ ầ ế ắ ắ
Nam tụ cầm đầu cười ha hả, đặt một thanh kiếm lên bàn, ánh mắt sắc bén và
nói: “Nói còn chưa nói hai câu mà người cứ khiêu khích, như vậy không tốt lắm
đâu."
Nữ tử nhắm mắt lại.
Có phương pháp gì? Có phương pháp gì? Có phương pháp gì? Không có.
Không, thật ra là có! Trong tập hợp thiết lập có thu nhận sử dụng một loại pháp
môn đặc thù, nó được sáng tạo từ một vài người tu hành kỳ quái.
Bởi vì những người tu hành đó đến một thần trụ xa lạ, cuối cùng bị quân tiên
phong của đám Ác Mộng thu hoạch tình báo có liên quan, sau đó gia nhập tập
hợp thiết lập.
Pháp môn kia gọi là... Cửu U.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK