Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chó vàng ngồi xổm tại chỗ, phát ra một tiếng tru lên thống khổ.
Sức mạnh cường đại đến từ tận thế tác dựng lên người nó, khiến thân thể nó bắt
đầu không ngừng biến hóa.
Chỉ chốc lát sau.
Thân thể chó vàng trở nên to lớn như một con trâu, trên đầu mọc ra hai cái
sừng.
Vậy còn chưa xong -- Chỉ thấy ở cổ của nó xuất hiện hai bạch cốt có huyết nhục
mấp máy, rất nhanh đã khuếch trương ra, hóa thành hai cái đầu mới.
Hai cái đầu này không khác gì cái đầu chó ban đầu ở chính giữa, thậm chí cả số
lượng lông mi cũng nhất trí.
"Chó ba đầu! Liễu Bình, sao người lại biến thành chó ba đầu!"
Rita giật mình nói.
"Không có gì, đây chỉ là sức mạnh biến dị, chờ ta tích góp đủ công đức thì có
thể tiêu trừ chúng."
Chó vàng nhìn hai cái đầu hai bên, truyền âm đáp lại.
Ai ngờ nó mới truyền âm xong thì hai cái đầu cùng lên tiếng: “Đúng vậy, không
sai."
"Không sai, chính là như vậy."
Rita ngây người trong chốc lát, bỗng cười khanh khách lên.
"Rốt cuộc ai trong các ngươi mới là Liễu Bình?"
Nàng cố ý hỏi.
"Là ta."
"Đương nhiên là ta."
Hai cái đầu chó cướp lời.
Rita cười ha hả, liên tục nói: “Cái này ta cũng biết nữa, ngươi xem!"
Nàng vung vẫy đoản trượng tung ra một yêu thuật -- Phanh! Phanh! Chỉ thấy
trên đầu Rita xuất hiện bảy tám cái đầu chồng lên nhau, ríu rít khắc khẩu với
nhau: “Phía trên, người đừng nhúc nhích cằm, ta ngứa quá!"
"Các ngươi nặng ghế."
"Này, cái đầu thứ năm, tóc ngươi quá dài, chọc mũi ta ngứa quá –– hắt xì!"
"Chúng ta tới đánh bài đi."
"Ý kiến hay."
"..."

Ba cái đầu chó cùng câm nín.
Bàn về cách chơi thì vẫn là yêu tinh giỏi nhất.
Nhưng nàng cũng chỉ có ý tốt, sợ hắn không quá thích ứng về chuyện có thêm
hai cái đầu.
"Được rồi, hiện tại ta đi chiến đấu, sớm giải quyết chuyện này cho xong."
Thật đầu chó nói.
Nó nhảy xuống đèn đường, thân thể chợt lóe đã nhảy vào bóng tối, như tia chớp
không ngừng chạy vội trong bóng đêm.
Chỉ chốc lát sau.
Nó nhanh chóng thích ứng trạng thái ba đầu của mình.
Đừng nói, loại sức mạnh này vẫn rất thú vị -- Chó vàng vừa chạy vừa chú ý
chung quanh.
Nó bỗng nhận thấy trong một căn nhà chút động tĩnh, thần niệm đảo qua, lập
tức phát hiện mấy tên côn đồ.
Bọn họ đang lột một tấm da người.
Tâm niệm chó vàng khẽ động, trong hư không lập tức hiện ra hai thanh trường
đao.
Trấn Ngục Đạo.
Bách Nạp Đao.
Hai thanh đao rơi xuống, lần lượt bị hai cái đầu trái phải ngậm lấy, nhìn từ xa xa
lại hơi giống hai sợi râu cá trê đặc biệt dài.
Hai cái đầu trái phải xuất đao, cái trung gian không cần công kích, có thể nhàn
rỗi quan sát tình hình quân địch -- Đại khái chính là như vậy.
Chó vàng phân công an bài ba cái đầu, dồn đủ sức lực, dùng hai cái sừng trên
đầu đâm lủng một cái lỗ trên cửa rồi vọt vào.
Trong phòng lập tức vang lên một loạt tiếng ồn ào náo động.
"Chó!"
"Đáng chết, đây là chó gì thế, a!"
"Nó chạy thật nhanh, ta không bắt được nó."
"Không thấy nó đâu nữa! Rõ ràng ở trước mắt, vì sao không thấy!"
"Cẩn thận, nó có hai thanh đao ––”.
Từng tiếng kêu thảm thiết cao vút truyền ra xa xa.
Chỉ chốc lát sau.
Tất cả tiếng kêu thảm thiết biến mất.
Ầm ầm ầm ầm! Căn phòng chậm rãi sập xuống.

Trong bụi mù, con chó ngậm song đao vọt ra, run run thân thể.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt nó: “Ngươi đang không ngừng
giết chóc, tất cả sức mạnh của người đều đang liên tục tăng trưởng, cũng hội tụ
vào hai cái đầu mới mọc của ngươi."
Hai cái đầu chó lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Cái đầu chính giữa lạnh nhạt nói: “Mới vậy mà đã thỏa mãn?"
Nó nhìn về phía quảng trường xa hơn -- Nơi đó tràn ngập tiếng khóc kêu và thét
chói tai, cứ như nhân gian luyện ngục.
Hai cái đầu chó hai bên liếc nhìn nhau một cái, chậm rãi gật đầu.
Chỉ thấy con chó cắn hai thanh đao, như đạn pháo điên cuồng vọt qua.
Nó nhất kỵ tuyệt trần (1) trên quảng trường kia -- (1) Nhất kỵ tuyệt trần: Xuất
xứ từ thành ngữ xưa: "Nhất kỵ hồng trần phi tử tiểu, vô nhân tri thị lệ chi lai"
(Thấy ngựa tung vó bụi mù đàm phi tần cùng nhau mỉm cười, có điều không ai
biết rằng đó là do trái vải đã về tới).
Câu này nói về chuyện Dương Quý Phi thích ăn trái vải, hoàng đế liền sai người
dùng khoái mã vận chuyển.
Ý muốn nói tốc độ rất nhanh, chỉ có thể thấy khói bụi mù mịt chứ không nhìn
thấy bóng ngựa phi qua, sau cùng nói tắt thành "Nhất kỵ tuyệt trần."
Có yêu tinh hỗ trợ, nó trở nên xuất quỷ nhập thần, tất cả dã thú và côn đồ biến
dị đều không thể phát hiện hành tung của nó.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
Cuối cùng.
Tất cả ồn ào náo động đều biến mất, chỉ còn lại một chút tiếng khóc thút thít và
rên rỉ.
Trên người chó ba đầu hiện ra từng ánh thần quang, tỏa ra chung quanh.- - Làm
Thành Hoàng thần bảo vệ chúng sinh, nó có khả năng an hồn cho tất cả vong
linh để thuận lợi trở về hoàng tuyền.
Chờ đến khi ánh hào quang trên người nó dần dần tan đi.
Phía trên vòm trời, mây đen dần dần dày đặc.
Sâu trong đám mây truyền đến từng tiếng sấm.
Giết quá nhiều, mệnh lực và hồn lực đều tích tụ tới cực hạn.- - Phải tiến hành độ
kiếp! Chó ba đầu ngồi xổm giữa quảng trường, ngẩng đầu nhìn trời.
Rita đột nhiên nhận ra cái gì, hoang mang rối loạn mà nói: “Liễu Bình, tuyệt đối
đừng nói ta trốn ở nơi nào, nếu không chúng ta đều xong đời!"
"Có ý gì?"
Chó vàng truyền âm hỏi.
"Không kịp nói..."
ỗ ầ ố ấ
Nàng lập tức chui vào lỗ tai cái đầu cho chính giữa, trốn vào nơi sâu nhất trong
lỗ tai, cả thân thể co thành một cục, không nhúc nhích nữa.
"Nàng làm sao vậy?"
Cái đầu chó bên trái hỏi.
Cái đầu chó bên phải vội vàng nháy mắt ra dấu với nó.
Cái đầu chó bên trái lập tức phản ứng, ho nhẹ một tiếng và nói: “Ý của ta là --
vì sao ta chính giữa vẫn không nhúc nhích?"
"Ai biết được? Chắc cảm thấy mình ở chính giữa nên là lão đại."
Cái đầu chó bên phải tiếp lời.
Chúng cùng nhìn vào cái đầu chính giữa, chỉ thấy vẻ mặt nó càng ngày càng
nặng nề.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt đang nhanh chóng hiện lên trước mắt nó: “Tận thế
đã phát hiện trên người ngươi có thần chức Lục Đạo: Thành Hoàng."
"Thần linh có thêm tận thế là cục diện chưa bao giờ có."
"Ngươi lại khiến tồn tại nào đó chú ý lần nữa."
"Nó tới!”.
Oanh -- Cả thế giới nhanh chóng đi xa.
Ngay cả thiên kiếp cũng biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Chung quanh tràn đầy sương mù.
Trong làn sương mù, một thân thể vô cùng khổng lồ lặng lẽ hiện ra.
Nó cũng có ba cái đầu -- Nhưng nó là rồng! Con rồng mai táng tất cả sinh mệnh
thế giới, Tận Thế Đại Hành Giả, Hội Tẫn Chi Hình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK