Một con mèo.
Một con mèo con màu trắng đang ngồi xổm trên mái hiên, lẳng lặng nhìn chăm
chú vào khu chợ náo nhiệt phía dưới.
Nó híp mắt, vẻ mặt nghiêm trang, ngẫu nhiên liếm liếm móng vuốt.
Khi gió thổi tới, nó sẽ ngừng động tác lại, lộ ra biểu cảm nghiêm túc lắng nghe.
—— Bởi vì khi gió thổi tới, nó có thể nghe thấy càng nhiều điều bí ẩn.
Meo.
Nó đã ngồi trên mái hiên nửa ngày.
Cuối cùng.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt nó:
“Ngươi liên tục phát động thần thông ‘Thính Vi’.”
“Ngươi nghe được tin tức chi tiết và các loại tin tức nhỏ của ba trăm năm mươi
mốt chức nghiệp giả.”
“Nhờ vào ‘Anh Linh Chi Chủ’ và ‘Ba phần phương pháp thăng cấp’ của Liễu
Bình, ngươi đạt được kinh nghiệm đủ để mình gia tăng cấp bậc.”
“Cấp bậc hiện giờ: 33.”
“Linh lực, yêu lực, hồn lực và khí huyết, gân cốt của ngươi đều đạt được một
lần tăng lên.”
Mèo trắng nhìn trong chốc lát, có chút uể oải ỉu xìu, nhịn không được ngáp một
cái.
Mạnh lên thì mạnh lên thật đó...
Nhưng mang theo một tên kéo chân sau nghe buôn dưa lê ở chỗ này thì thật
nhàm chán.
Bỗng nhiên.
Một bóng dáng lặng lẽ nhảy lên mái hiên, cười làm lành nói: “Chị gái, có thể
nói với ta đã có được tình báo gì không?”
—— Là Libertas.
Mèo trắng híp mắt, nhất thời không trả lời.
Libertas vội vàng lấy ra một bàn toàn là cá từ phía sau, cung kính nói: “Chị gái,
đây là mấy món Liễu Bình đặt trước khi đi, nói ngài vất vả một ngày, hẳn nên
thêm cơm.”
Đôi mắt mèo trắng sáng lên, vội vàng đứng dậy thò đầu qua ngửi ngửi.
Mùi cá thơm quá!
ễ ế
Quả nhiên Liễu Bình biết đau lòng cho người ta!
Mèo trắng lộ ra vẻ mặt vừa lòng, vung móng vuốt nói: “Thò đầu qua đây.”
Libertas ngoan ngoãn đưa đầu qua.
Một móng vuốt trắng lông xù duỗi đến rồi ấn lên trán hắn ta.
Libertas lập tức bị cố định bất động.
Con mèo trắng biến thành một thiếu nữ, nàng ta bưng bàn cá lên, vừa ngửi vừa
nói: “Quán đỉnh là nhanh nhất, nhưng tình báo lần này tương đối nhiều, cũng
khá lộn xộn, có lẽ ngươi cần một chút thời gian mới có thể tiếp thu toàn bộ...”
Nàng bắt đầu ăn uống ngon lành.
Trên người Libertas dần dần dâng lên một luồng dao động rất nhỏ.
—— Hắn ta thăng cấp.
...
Thành phố Cơ Giới.
Tầng cao nhất.
Đứng ở nơi này có thể nhìn ra bóng đêm xa xôi, trông thấy những sinh vật trên
trời cao không thường thấy bên trong Vĩnh Dạ.
Những sinh vật đó có hình thù kỳ quái, con nào cũng tản ra khí tức cường đại.
Chúng nó chiếm cứ mảnh không trung thuộc về chính chúng, không đáp xuống
đất mà vẫn luôn sinh hoạt trong gió.
Ngẫu nhiên có vài tên xui xẻo mới từ Luyện Ngục rơi vào Vĩnh Dạ, đụng phải
vùng trời của những sinh vật đó thì sẽ bị vĩnh viễn “Giữ lại”.
Liễu Bình dựa vào lan can và nhìn ra xa, lẳng lặng quan sát lũ ma quái trên bầu
trời xa xa, một lúc lâu sau mới hỏi: “Người đến đông đủ chưa?”
“Đủ rồi.” Yana nói.
Liễu Bình xoay người.
Ở đối diện hắn là ba người đang đứng với vẻ mặt nghiêm túc.
Là Tà Qủy, Giới Vương và Thánh Mục.
Bọn họ lần lượt là lãnh tụ của ba đoàn đội lớn “Tà Ảnh”, “Khải Kỳ” và “Hắc
Hồn” trong thành phố Cơ Giới.
“Có lẽ các vị đã từng gặp ta, lần trước chính là ta cầm một tấm ‘Giấy thông
hành vùng cấm’, gây nên một vài mâu thuẫn nho nhỏ, cho nên một đoàn trưởng
của các ngươi đã chết.”
Liễu Bình ho nhẹ một tiếng, mỉm cười nói: “Thật xin lỗi, đánh vỡ hành động
làm lũng đoạn của các ngươi.”
“Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?” Tà Qủy hỏi.
ố ề ẫ ể ể
“Ta muốn nói —— Về sau các ngươi vẫn có thể phát triển đoàn đội của mình,
cống hiến vì thành phố Cơ Giới, nhưng đừng gây ra lũng đoạn nữa, như vậy
không tốt, ảnh hưởng đến sự trưởng thành của những đoàn đội khác.” Liễu Bình
nói.
Giới Vương cười lạnh nói: “Chỉ dựa vào Thánh kỵ sĩ cấp 50 bên cạnh ngươi à?
Đoàn đội ‘Dạ Nguyện’ của các ngươi cũng chỉ có một Thánh kỵ sĩ cao giai mà
dám ra lệnh cho chúng ta?”
Hoa Tình Không vốn đang ngồi bên cạnh im lặng đọc sách, lúc này hơi ngẩng
đầu lên rồi nói: “Ta đã khuyên ngươi rồi, giết bọn chúng luôn thì mọi chuyện
càng đơn giản.”
“Thôi bỏ đi, thêm một người thì thêm một phần sức.” Liễu Bình nói.
“Hừ.”
Hoa Tình Không nhìn chằm chằm vào ba người đối diện.
Con ngươi màu đen nhạt của cô dần biến thành màu tím đậm, cả người ầm ầm
tỏa ra từng sợi từng sợi tơ dài mỏng manh trong suốt, hoàn toàn bao trùm toàn
bộ tầng lầu.
“Cấp 60.”
“Hệ Vận Mệnh!”
“Không thể động đậy ——”
Ba gã thủ lĩnh đồng loạt hoảng sợ.
Ban đầu thiếu nữ này nhìn qua chỉ đến cấp mười mấy, kết quả lại là một chức
nghiệp giả hệ Vận Mệnh cấp bậc cao tới 60!
Trong toàn bộ thành phố Cơ Giới, người có cấp bậc cao nhất cũng chỉ đạt tới
cấp 30.
Nghe nói cấp 60 đã là cấp bậc thần linh.
—— Không ngờ lại có chức nghiệp giả nhân loại đạt tới trình độ thần linh?
Ba vị thủ lĩnh dần dần chiêm nghiệm lại.
Ánh mắt bọn họ dừng lại trên người Liễu Bình lần nữa.
Tùy tiện phái ra hai người, một người là Thánh kỵ sĩ cấp 50, một người là năng
lực giả hệ Vận Mệnh cấp 60.
Thân là thủ lĩnh đoàn đội “Dạ Nguyện”, thiếu niên này sẽ mạnh đến mức nào?
“Về sau đoàn đội Tà Ảnh chúng ta sẽ không tùy ý lũng đoạn tài nguyên, tranh
thủ giúp cả thành phố Cơ Giới phát triển càng tốt.” Tà Qủy nho nhã lễ độ nói.
“Khải Kỳ cũng như vậy.”
“Hắc Hồn cũng như thế.”
Hai người còn lại vội vàng tỏ thái độ.
ễ ầ ấ ố ế
Liễu Bình gật gật đầu, mở miệng nói: “Rất tốt, chiếm dụng không ít thời gian
của các ngươi, cực kỳ xin lỗi, hiện tại các ngươi có thể đi làm chuyện của mình
rồi.”
Ba người khẽ gật đầu chào hỏi rồi cáo từ rời đi.
Bọn họ đi vào thang máy, bước thẳng một mạch xuống dưới, xuyên qua mấy
trăm tầng lầu, sau đó đến một tầng chuyên dành cho đoàn đội.
Cửa thang máy mở ra.
“Lão đại.”
“Thủ lĩnh đã trở lại.”
“Thủ lĩnh, rốt cục xảy ra chuyện gì?”
Mấy tên chức nghiệp giả mồm năm miệng mười mà hỏi.
Ba gã thủ lĩnh không nói một lời, vội vàng đi qua vài cánh cửa, bước vào một
căn phòng nhỏ nằm tận cùng bên trong.
Danh Sách Chương: