Năm phút đã đến.
Mọi người nhìn về phía cánh cửa nhỏ màu trắng kia lần nữa, chỉ thấy trên cửa
nhỏ lại hiện ra hai hàng chữ nhỏ: “Các người sinh ra đã là thế giới, cao cao tại
thượng, thống ngự tất cả, có từng biết được khổ sở của chúng sinh không?"
"-- Sự kiện thứ hai bắt đầu!"
Cửa nhỏ nhanh chóng mở ra.
Ánh sáng vô tận bắn ra từ cánh cửa, bao trùm tất cả chung quanh.
Qua chùng mấy phút.
Ánh sáng hoàn toàn tan đi.
Liễu Bình phát hiện hai đồng đội và các sinh linh đều không thấy đâu, mà hắn
đang đúng trên một con đập lớn.
Nền xi măng dưới chân dần dần vỡ ra, dựng thành từng hàng chữ nhỏ: “Sự kiện:
Cảm nhận nổi khổ của chúng sinh."
"Chủ đề: Chạy trốn."
"Đây là một thế giới không ngừng hỏng mất, ngươi sẽ làm một sinh linh của
đoàn đội mình, gặp được tất cả những người dự thi trên tháp cao trước đó ở chỗ
này, tranh đoạt các loại đạo cụ và kỹ năng sinh tồn."
"Người sống sót sẽ thông qua sự kiện lần này."
Làm một sinh linh của đoàn đội mình? Liễu Bình bỗng phản ứng lại.
Hắn nhìn ra chung quanh, chỉ thấy trên con đập lớn này còn có vài loại sinh linh
khác.
Những sinh linh đó đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái, không ngừng dùng tay vuốt ve
thân thể của mình.
Liễu Bình theo bản năng nâng tay lên nhìn nhìn -- Nào có tay gì, đây rõ ràng là
một cái tay gấu! Từ từ! Chẳng lẽ ta cũng -- Hắn dùng hai móng sờ một hồi trên
người.
Hắn biến thành hùng nhân! Đây là cái gọi là “Cảm nhận nổi khổ chúng sinh"
sao? Chết tiệt.
Ta vốn chính là chúng sinh, không giống những Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại
đó! Vậy xem ra, hẳn Đại và Băng Dạ cũng lần lượt biến thành người máy chiến
đấu và Sigrid rồi đi đến nơi khác.
Những sinh linh còn lại trên con đập lớn này là các thế giới chi chủ khác.
Chúng nó và hắn sẽ cùng đối mặt với cục diện kế tiếp.
ố
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên giữa không trung: “Làm nam tính duy
nhất, người được ngẫu nhiên phân phối tới sinh linh: Hùng nhân."
"Ngươi không thể sử dụng bất cứ trang bị và sức mạnh nào của thế giới chi
chủ."
"Ngươi chỉ có thể sử dụng trang bị và vật phẩm sẵn có của thế giới trước mắt,
nắm giữ kỹ năng mà thế giới này giao cho."
Liễu Bình vốn muốn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Không thể sử dụng tất cả đồ vật của thế giới chi chủ, có lẽ đối với các Thế Giới
Loại Sinh Mệnh Thể khác thì đó là một chuyện thực hà khắc.
Nhưng trước kia hắn là sinh linh! Trên tay hắn còn có chiếc nhẫn của Kinh Các
Điểu.
Hắn duỗi tay sờ soạng.
Chiếc nhẫn cảm nhận được sức mạnh của hắn, nhưng vẫn không nhúc nhích.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên chiếc nhẫn: “Tiện thể nhắc nhở một câu:"
"-- Nơi này sắp vỡ để.”.
Hắn đang âm thầm may mắn thì lại thấy được hai hàng chữ nhỏ cuối cùng.
Cúi đầu quan sát, chỉ thấy vết rạn trên con đập lớn càng ngày càng nhiều, chi
chít, dần dần thẩm thấu vào một ít dòng nước.
Không xong! Nơi này là một đập nước cực kỳ lớn.
Hùng nhận biết bơi không? Biết bơi cũng không được, đập lớn này vừa hỏng
mất thì chắc chắn là một trận đại hồng thủy.
Từ từ -- Để ta nhìn xem hùng nhân biết làm cái gì? Hắn yên lặng cảm ứng trong
lòng, lập tức cảm nhận được một loạt kỹ năng: Cắn xé.
Chụp mạnh.
Giẫm chân.
Quay cuồng....
Vậy thôi á? Oanh! !! Đập lớn bắt đầu hỏng mất, phát ra tiếng vang đinh tai nhức
óc.
Lúc này có một cây gỗ thật lớn trôi đến từ thượng du.
Gỗ trôi! Đây là sinh cơ! Liễu Bình nhìn lại những người khác, các sinh linh đó
cũng chú ý tới khúc gỗ trôi kia.
"Đều đi chết đi! Gỗ trôi kia là của ta!”.
Một con rồng hung hãn phát ra tiếng gào rống dữ tợn.
Râm! Nó bị một cánh tay thật lớn hất bay ra, hóa thành một điểm đen nhỏ, rơi
vào dòng thủy triều đang dần dần mãnh liệt phía sau đập lớn đằng xa.
Một con cự quái cả người tỏa ra mùi hôi ồm ồm mà nói: “Đáng chết, ta chính là
đội trưởng chiến đấu của trận doanh Phệ Ma, các ngươi không được đoạt với
ta!"
Lời còn chưa dứt, bên kia bỗng truyền đến một tiếng “Bùm”.
Chúng sinh linh cùng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một con hùng nhân đã nhảy vào đập nước, nhanh chóng bơi về hướng
khúc gỗ lớn bằng tư thế bơi chó.
Đúng vậy! Hiện tại tranh tới tranh lui có tác dụng cái đinh gì! Chúng sinh linh
lần lượt nhảy vào trong nước.
Rất nhanh trên mặt nước đã truyền đến tiếng kinh giận của cự quái: “Cứu ta!
Mau! Cự quái này không biết bơi!"
Không ai để ý đến hắn, chỉ lo lao về hướng khúc gỗ.
"Mau cứu ta, ục ục ục –– xong việc ta cho một món thù lao lớn –– ục ục ục –"
cự quái vừa sặc nước, vừa quát.
Có người quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Cự quái cao năm mét, rộng năm mét, nặng năm tấn.- - Vẫn là thời đi.
Chúng sinh linh dẹp tâm tư kia xuống, liều mạng bơi về hướng khúc gỗ lớn.
Cuối cùng cự quái cũng chìm vào đáy nước, không còn âm thanh nào nữa.
Đội trưởng chiến đấu của trận doanh “Phệ Ma"
-- Bị đào thải! Hùng nhân là người đầu tiên xuống nước, lại toàn lực bơi hướng
tới khúc gỗ lớn, rốt cuộc cũng là kẻ thứ nhất bò lên khúc gỗ lớn.
Thể tích khúc gỗ này tương đối khổng lồ, lúc hùng nhân bước lên, nó chỉ hơi
trầm xuống một tấc.
Cuối cùng.
Sinh linh thứ hai cũng bò lên.
Đây là một xà nhân sắc thái sặc sỡ, vừa thấy đã biết có kịch độc.
Nó phun ra một ngụm nước rồi nói với hàng nhân: “Cút xuống."
"Khúc gỗ này cũng đủ lớn, có thể chứa đủ người và ta cư trú tại đây."
Hùng nhân nói.
"Phía lão tử còn có mấy đồng bạn, cho nên người mau cút đi."
Xà nhân nhìn thoáng qua trong nước, không kiên nhẫn mà nói.
Ánh mắt hùng nhân ngưng tụ.
Một đoàn đội đều ở bên nhau? Mà đoàn đội phe hắn chỉ có hắn ở đập nước này.
Người máy nhất định biết phi hành, đây là năng lực cơ bản nhất của Khoa Kỹ
Trắc.
Tinh linh Băng Sương biết thuật pháp thủy hệ và băng hệ, sao có thể bị hồng
thủy vây chết.
ề
Cho nên chúng đều không ở nơi này.
Toàn bộ đoàn đội các ngươi đều ở đập nước này, có thể thấy được thực lực của
các ngươi cũng chẳng ra gì.
Hùng nhân vừa thấy những sinh linh trong nước đó còn ở rất xa thì trong lòng
lập tức hạ quyết ý.
"Đi chết đi!"
Nó rống lên một tiếng, ra sức nhào về hướng xà nhân.
"Ta chỉ cần ra tay là có thể giết chết ngươi."
Xà nhân cười lạnh và nói.
Chúng nhanh chóng triển đấu với nhau.
Danh Sách Chương: