Không khí túc sát không còn sót lại chút nào.
Kèm theo một bầu không khí kỳ quái mà không ai biết vì sao lại triển khai, một
rồi một âm thanh mỏng manh không ngừng vang lên trong hư không: “Thật tốt
quá."
"Tuyển thủ hoàn toàn mới, vừa nhìn là biết tên này là tuyển thủ có thực lực."
"Nếu nó tham gia thì ta đặt cược mười viên kẹo chocolate mật ong là nó có thể
kiên trì hai năm không bị tìm được."
"Hai năm? Ta cá là mười năm!"
"Càng ngày càng thú vị, được rồi, đi tiểu tiện trước đi, lát nữa tới đón xem."
"Cùng đi!"
Mộng Yểm La Vương cứng đờ, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía thân thể nhỏ bé
như con kiến trong hư không kia.- - Đó là một yêu tinh nho nhỏ mặc váy xanh..
Giờ phút này, yêu tinh váy xanh đang giữ một thẻ bài lên cao, trên đó có viết
hàng chữ “Phiên bản đổi mới, nhân vật mới gia nhập”.
Khóe mắt Mộng Yểm La Vương giật giật.
"Nếu ta không đồng ý thì sao?"
Nó hỏi.
Yêu tinh váy xanh nói nhỏ một câu: “Pháp tắc ở nơi này đều hung dữ lắm á,
không phải ta uy hiếp ngươi ––nếu ngươi không gia nhập thì có lẽ sẽ chết đó."
"Không!"
"Ta biết các ngươi thích chơi trốn tìm, nhưng ta tuyệt đối không tham gia!"
Mộng Yểm La Vương ngửa mặt lên trời mà giận dữ hét.
"Vì sao?"
Yêu tinh váy xanh tủi thân mà hỏi.
"Ta là mộng yểm của chúng sinh, là kẻ hưởng dụng linh hồn được thu hoạch, là
chúa tể Ác Mộng làm cho ý chí của vô số thế giới sợ hãi và run rẩy! Ngươi bảo
ta chơi trốn tìm với các ngươi?"
Mộng Yểm La Vương lạnh lùng nói.
Tầng tầng lớp lớp sóng khí bộc phát từ trên người nó, xông lên không trung,
hình thành gió lốc thật lớn.
Thân thể Mộng Yểm La Vương trở nên càng lớn, cứ như sắp làm rách cả bầu
trời.
Đột nhiên.
Trong hư không chung quanh lặng lẽ xuất hiện vết rạn dày đặc.
ế ể ắ ầ
Thậm chí có vài vết rạn đã lan tràn tới người Mộng Yểm La Vương, bắt đầu
làm thân thể nó bong ra -- Thống khổ to lớn làm nó lập tức co rụt trở lại.
Trong nháy mắt.
Thân thể nó trở lại giống như người bình thường, “Muốn tham gia không?"
Ý cười trên mặt yêu tinh váy xanh đã lạnh đi, cuối cùng hỏi.
"Ta chính là ——”.
"Đi chết đi, mặc kệ ngươi."
"Từ từ!"
"Hừm?"
"Ta gia nhập là có thể sống đúng không?"
Mộng Yểm La Vương nhịn không được mà hỏi.
"Trước khi trận chung kết trốn tìm kết thúc thì có lẽ không thành vấn đề, dù sao
các pháp tắc cũng rất hoang mang, không biết nơi này và tương lai liên kết với
nhau như thế nào -- nhưng chúng yêu cầu người phải tham gia, có biết không?"
Yêu tinh váy xanh nói.
Mộng Yểm La Vương nhìn nhìn đối phương.
Vết rách trong hư không dày đặc, nhưng trên người đối phương lại lành lặn
không tổn hao gì.
"Ta gia nhập."
Nó cắn răng mà nói.
"Ngươi có ba phút để trốn, ba phút sau, các ngươi sẽ bắt đầu tránh né đối
phương, hơn nữa phải bắt lấy đối phương -- bắt đầu tính giờ!"
Yêu tinh váy xanh nói.
Mộng Yểm La Vương lui về phía sau ra vài bước, lập tức không thấy tăm hơi
đâu nữa.
Làm một chúa tể Ác Mộng cường đại, nó đã từng tham dự vô số cuộc chinh
chiến, tất nhiên là có một số phương pháp chuyên để che giấu bản thân.
"Ba phút đã đến!"
Yêu tinh váy xanh lớn tiếng quát lên: “Trận chung kết lần này có tổng cộng ba
vị tuyển thủ dự thi, bọn họ lần lượt là yêu tinh, nhân loại và chúa tể Mộng
Yểm!"
"Cuộc thi bắt đầu lần nữa!"
Nói xong, nàng lấy ra một đống bắp rang từ hư không rồi ăn từng ngụm từng
ngụm.
Liễu Bình trốn trong hư không, âm thầm quan sát tình cảnh này.
Bắt đầu từ vừa rồi, tình thế vẫn luôn biến hóa.
ầ ắ ầ ổ ể Á
Ban đầu, hắn cần đuổi đi hoặc diệt trừ chúa tể Ác Mộng kia thì hai ngàn năm
quá khứ và tương lai mới có thể duy trì ổn định ban đầu.
Nhưng hiện tại, yêu tinh gia nhập.
Trong hư không, mọi tồn tại đều biết, một khi yêu tinh tham dự chuyện gì thì tất
cả đều lập tức trở nên không giống.
Đây là một luật sắt.- - Chưa bao giờ có ngoại lệ.
Cho nên hiện tại quy tắc đã biến thành: Chỉ cần không tham gia cuộc thi trốn
tìm của yêu tinh thì sẽ bị Tứ Đại pháp tắc tổn thương.
Thượng để bỗng cất tiếng nói: “Người phát hiện không?"
"Phát hiện,"
Liễu Bình bình tĩnh nói, “Yêu tinh đang nói dối, chúng cũng phát hiện Tử Đại
pháp tắc chuyển hướng -- hiện tại cả chúng cũng không thể thoát thân."
"Tứ Đại pháp tắc đã bắt đầu tự động vận chuyển, chúng nhận định một loại kết
nối giữa quá khứ và tương lai, có thể bảo đảm tất cả mọi chuyện không xảy ra
sự cố."
Thượng đế nói.
"Khó trách chúng không cho phép Mộng Yểm La Vương từ chối."
Liễu Bình bừng tỉnh mà nói.
Vừa dứt lời.
Yêu tinh mặc váy xanh kia xuất hiện chung quanh Liễu Bình, nhìn đông nhìn
tây rồi nói: “Người dự thi nhân loại, ngươi ở đâu?"
"Ta ở đây."
Liễu Bình nói.
Hắn mở ra một tầng đặc hiệu hư ảo, làm đối phương tiến vào vị trí ảo ảnh của
hắn.
"Hiện tại nên làm gì bây giờ? Hình như chúng ta đều bị kéo vào sự kiện vô cùng
long trọng này rồi, nếu không đạt thành hiệu quả nào đó thì Tứ Đại pháp tắc sẽ
không vừa lòng."
Yêu tinh váy xanh nói.
"Tìm ra chúa tể Ác Mộng, sau đó ta và một tuyển thủ khác quyết đấu, cuộc thi
thuận lợi kết thúc ––làm như vậy thì có lẽ các ngươi sẽ rời đi được."
Liễu Bình nói.
"Chỉ sợ không được, các pháp tắc nói hai ngàn năm sau chúng ta vẫn ở chỗ này
-- chúng ta phải luôn ở lại chỗ này đến hai ngàn năm sau!"
Yêu tinh nói.
Liễu Bình giật mình.
Một ý niệm bỗng lướt qua trái tim hắn.
ỗ ế ố
Yêu tinh phải ở lại chỗ này đến hai ngàn năm? Như vậy, rốt cục đã xảy ra cái gì
mà làm chúng luôn phải ở lại? Trừ phi -- Trừ phi là nguyên nhân kia! Liễu Bình
lấy tay vỗ đầu, thở dài và nói: “Xem ra chuyện này phiền phức rồi."
"Phiền phức thế nào?"
Yêu tinh váy xanh hỏi.
Hai người bỗng cùng khựng lại một chút, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy sâu trong không trung hiện ra một phi thuyền vũ trụ thật lớn, đang lao
vút xuống mặt đất với tốc độ cực nhanh.
Phi thuyền nhanh chóng đáp xuống đất, mở cửa khoang ra.
Một rồi lại một chức nghiệp giả nhân loại xuất hiện trên mặt đất.
"Toàn thể tập hợp!"
Chức nghiệp giả cầm đầu mang dáng vẻ tướng quân lớn tiếng mà nói: “Vì
Mộng Yểm La Vương các hạ vĩ đại, chúng ta phải bắt đầu thống trị toàn bộ thế
giới, đào ba thước đất cũng phải tìm ra hai kẻ địch đang nấp kia, đều nghe rõ
chưa?"
"Rõ!"
Mọi người lớn tiếng đáp lại.
Danh Sách Chương: