Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Keng -- Trường kiếm chống vào khe lõm, phát ra một tiếng rên rỉ không đồng
đều.
Nó lập tức biến mất tăm hơi.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Giữa không trung không có bất cứ phản ứng gì.
Aland nhịn không được mà nói: “Hiện tại thế nào? Ta cũng giống như hai người
trước đó, hoàn thành công hiển dựa theo yêu cầu của các ngươi."
Ngay vào lúc hắn ta càng ngày càng nôn nóng bất an, hư không khẽ động.
Chỉ thấy chiến khôi có phần đỉnh màu xanh lá từ trên trời giáng xuống, dừng lại
trước mặt hắn ta.
Cùng lúc đó, giọng nói to lớn mà uy nghiêm kia lại vang lên lần nữa: “Chúc
mừng ngươi, phàm nhân, dũng khí và cống hiến của người giành được niềm tin
của chúng ta, do đó đạt được chiến khôi Lục Long đặc thù này."
Aland gấp không chờ nổi mà bắt lấy chiến khối, đeo khối thấu kính kia vào mắt
trái rồi cẩn thận quan sát.
"Tạo vật đặc thù của Long tộc -- Trí não không thể thuyết minh thêm cái gì nữa
-- nói xem rốt cuộc mũ giáp này của các ngươi có ích lợi gì?"
Hắn ta ngẩng đầu lên và hỏi.
"Chiến khôi Lục Long đại diện cho ngươi là người một nhà của Long tộc chúng
ta, về sau chỉ cần người đeo mũ giáp này vào thì tất cả Long tộc sẽ xem ngươi là
khách nhân quan trọng nhất, chuẩn bị tất cả bảo vật người muốn cho ngươi."
Giọng nói kia đáp.
Aland nắm chặt mũ giáp, trên mũ giáp lập tức tỏa ra một luồng dao động sức
mạnh của rồng.
Hắn ta vừa buông tay ra thì dao động kia lập tức biến mất.
Hắn ta vội vàng nắm chặt mũ giáp lần nữa.
Dao động chậm rãi hiện ra, ổn định mà lan tỏa sức mạnh ra chung quanh.
Aland chùi chùi mồ hôi trên mặt, nửa ngày sau mới phun ra một câu: “... Cũng
có lời."
Hắn ta đeo mũ giáp lên, dùng tay gõ gõ, nó phát ra tiếng vang kim loại dễ nghe.
"Còn rất kiên cố."
Aland vui mừng mà nói.
ễ ế ế ố ầ
Cách đó không xa, Liễu Bình liếc nhìn chiến khối có phần đỉnh màu xanh lục
kia một cái.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt hắn: “Tất cả hành vi lừa gạt
không thể giấu diếm được ngươi."
"Ngươi nhìn thấu các loại thuật pháp mà Long tộc bao phủ trên chiến khôi, trợ
giúp bổn danh sách nhận rõ tác dụng chân thật của chiến khôi này."
"Chiến khôi: Chiếc mũ xanh thù hận."
"Tạo vật Long tộc."
"Khi chiến đấu không thể gỡ xuống."
"Mũ giáp này có năng lực tự bảo hộ cực mạnh, tổng thể thì không phụ trách
công tác phòng ngự, tất cả tổn thương do kẻ đội nó tự động gánh chịu, sau khi
kẻ đeo chết, mũ giáp này sẽ tự động thoát ly."
"Mị lực cá nhân của kẻ đội giảm 10."
"Tác dụng đặc thù: Khi công kích thuật pháp của Long tộc đánh trúng kẻ đội
chiến khối này thì tổn thương tăng thêm 1000%.”.
"Tất cả Long tộc nhìn thấy chiến khối này thì biết ngay nhân loại đeo nó là tử
địch của Long tộc, phải tìm mọi cách giết chết hắn, nhớ lấy nhớ lấy!"
Liễu Bình đang nhìn nhắc nhở phù thì Delia đã nhíu mày.
"Aland, mũ giáp của người nhìn xanh quá, không hợp với chiến giáp vảy bạc
hoa văn vàng trên người của ngươi, rất khó xem."
Nàng ta dứt khoát nói.
Aland hăng hái cười to và nói: “Đây là tạo vật của Long tộc, cực kỳ kiên cố --
Nữ nhân các ngươi thật thích để ý mấy chuyện râu ria thế này."
"Ta chỉ nhìn không thoải mái, bỏ đi, tùy ngươi."
Delia quay đầu đi, lười nhìn hắn ta thêm cái nào.
Liễu Bình yên lặng cúi đầu, cũng lười nói câu nào.- - Đám nhãi rồng này quá
độc ác.
Ba người đều có được thu hoạch.
Lúc này.
Giữa không trung, giọng nói to lớn kia lại vang lên lần nữa: “Các ngươi đã
chứng minh sự khẳng khái, từ bi và dũng khí của mình."
"Cánh cửa phong ấn Long tộc sắp mở ra vì các ngươi –– Ba người cùng nhìn lại
cánh cửa đang đóng chặt kia.
Chỉ thấy cánh cửa kia im hơi lặng tiếng mở ra, để lộ một con đường nhỏ sâu
thẳm.
Delia nói lón một câu: “Xin hỏi nó dẫn đến nơi nào?"
ỗ ế ắ ố
"Đây là thông đạo thời gian hỗn loạn, các ngươi phải chiến thắng các đối thủ
khác cũng đang tìm kiếm bảo tàng Long tộc trong thông đạo, vậy mới có thể
giành được bảo khổ mà Long tộc bảo hộ."
Giọng nói kia đáp.
Delia rút ra một tạo vật máy móc nhìn như súng điện tử, sau đó quét quét vào
thông đạo kia.
"Nó nói không sai, thời gian trong thông đạo chỉ có một, chính là “Ngay lập
tức."
"Trong thời đại quá khứ, tất cả những kẻ tầm bảo tiến vào thông đạo đều sẽ xuất
hiện trong thông đạo vào thời khắc đó, hơn nữa gặp mặt nhau –– trừ phi rời
khỏi thông đạo thì bọn họ mới có thể trở lại thời đại thuộc về mình."
"Chỉ có một tổ có thể xuyên qua thông đạo, đến được nơi đằng sau."
Nàng ta nghiêm túc nói.
Liễu Bình không khỏi tán thưởng: “Thuật pháp của Long tộc thật là thần kỳ..."
"Vậy còn chờ gì nữa? Chúng ta chính là chiến sĩ mạnh nhất trong quân viễn
chinh, nhất định có thể chiến thắng đám rác rưởi tiến vào thông đạo trong lịch
sử để giành được bảo tàng."
Aland đội mũ giáp màu xanh nói.
Delia liếc nhìn Liễu Bình một cái, hỏi: “Ngươi có vấn đề gì không?"
"Không thành vấn đề."
Liễu Bình nói.
"Vậy chúng ta đi."
Delia tuyên bố.
"Chờ một chút, Delia, tìm cho ta một thanh kiếm trước."
Aland có chút co quắp mà nói.
Delia lắc đầu và nói: “Ngươi thật là -- ai!"
Nàng ta lật tay, lấy ra một thanh đoản kiếm rồi ném qua.
"Kiếm này quá bình thường."
Aland nhận lấy kiếm, vung vài cái rồi bất mãn nói.
"Đây chính là kiếm khí chuyên dụng của Kiếm Thánh –– đổi một thanh kiếm
cho người đã là nể tình, ta còn phải để lại điểm công huân bảo mệnh cho mình."
Delia trừng hắn ta một cái rồi nói.
"Được rồi được rồi."
Aland cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Dù sao nếu đổi thành chính mình, hắn ta sẽ không đổi cho nàng bất cứ thứ gì.
Công huân là thứ quan trọng nhất.
ế
Không có nó thì chỉ còn con đường chết.
Ba người tiến vào thông đạo, chung quanh lập tức tối sầm xuống.
Lần mò đi xuống một lát, chừng bảy tám phút sau, phía trước bỗng xuất hiện
hai lối rẽ.
"Chọn con đường nào?"
Delia trầm ngâm mà nói.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Lối rẽ phía bên trái đột nhiên hiện ra bảy tám bóng người.
Hai bên đều ngẩn ra.
Không ngờ họ mới tiến vào chưa được mấy phút thì đã đụng phải kẻ địch! Một
bóng người cười nói: “Bọn họ chỉ có ba người, lên!"
Delia cũng quát: “Nghênh địch!"
Lời còn chưa dứt.
Aland đã rút trường kiếm ra, lướt qua Delia, trực tiếp nhảy vào lối rẽ kia.
"Chết!"
Hắn ta hét to lên.
Leng keng leng keng leng keng -- Trong tiếng binh khí giao kích dày đặc có hòa
lẫn một tiếng kêu thảm thiết.
Chỉ trong thời gian búng tay, Aland đã giết một người! Đây là sức mạnh của
Kiếm Thánh, vào lúc đón địch cự ly ngắn có thể bộc phát ra uy lực khủng bố
không gì sánh kịp.
Đối mặt với Kiếm Thánh, tuyệt đối không thể cho hắn ta cơ hội tác chiến gần
người! Đương! Lại một tiếng chấn động vang lên.
Aland đột nhiên xuyên qua trận địa địch, chạy như điên vào sâu trong thông đạo
kia.
"Kiếm của hắn nứt ra!"
Một kẻ địch quát.
"Đây là Kiếm Thánh, hắn sẽ trở nên rất khủng bố dưới hình thức công kích này
-- đuổi theo hắn! Nhất định phải giết hắn! Đừng để hắn tìm được điểm tiếp viện
rồi lấy được bất cứ binh khí gì!"
Một giọng nói vang lên.
Bảy người, đã chết một tên, còn lại sáu, lúc này đã chia ra ba người đuổi theo
Aland.
Ba người còn lại cùng nhìn về phía Delia và Liễu Bình.
Đôi tay Delia khép lại.
Hư không quanh người nàng ta như hóa thành làn nước, dâng lên từng con gợn
sóng, giống như có thứ gì nấp ở trong đó.
Ba người nháy mắt với nhau, trong lòng đều căng thẳng.
Bọn họ nhanh chóng nhìn lại Liễu Bình phía sau Delia.
Chỉ thấy cả người Liễu Bình không ngừng run rẩy, nhìn quái dị đến mức nói
không nên lời.
"Tiểu tử này nhất định đang phát bệnh."
"Là giật kinh phong à?"
"Nhìn như trúng nguyền rủa gì ấy."
Ba người nhanh chóng trao đổi ý kiến, rất nhanh đã có kết luận.
Nói không chừng tiểu tử không ngừng run rẩy này là bệnh binh của bọn họ.
Dù sao thì trong chư thiên vạn giới, còn chưa từng nghe ai nói có cách thông
qua run rẩy để công kích kẻ địch.
Trước nay chưa từng có! Cho nên, nữ nhân kia mới là cường giả chân chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK