Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tất cả thẻ bài lên sân tham chiến đều là tiền đặt cược."
"Người thua vụ đánh cược mất đi tiền đặt cược đó."
"Thể ước trên liên tục có hiệu lực.”.
"Ngươi phải trở lại trang viên của Chủ Mẫu Tàn Nhẫn vào thời gian thích hợp
để hoàn thành vụ đánh cược này."
"Ngoài ra,"
"Ngươi đã trúng phải năng lực Kỳ Quỷ cấp bậc cực cao: Xúi giục."
"Ngươi đã bị đối phương xúi giục, nhất định sẽ làm theo lời xúi giục của đối
phương."
Tất cả chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình, nhắc nhở trước đó đã
xảy ra chuyện gì.
Chờ hắn xem xong, lại một hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà hiện lên: “Chú
ý!"
"Năng lực Kỳ Quỷ đối phương sử dụng: Xúi giục, cấp bậc đã gần với lừa gạt
trên người của ngươi."
"Chúng đều là năng lực Kỳ Quỷ cao cấp nhất."
"Tồn tại sử dụng loại năng lực đỉnh cấp này, trừ Ác Mộng ra thì đều là tồn tại
thần bí rất có lai lịch."
Liễu Bình thở dài.
Tên kia động ý xấu, muốn có được thẻ bài trên tay hắn, cho nên mới phát động
“Xúi giục”.
Thật là năng lực khủng bố.
Hắn bất tri bất giác đã bị lừa, hơn nữa không cảm thấy có gì không thích hợp cả.
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của lão giả tóc bạc.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là -- Lão ta không biết hắn có một bộ Ác Mộng
chi Ủng, có thể ngụy trang thành vật chết ở tầng thế giới Ác Mộng, sẽ không
vừa tới đã bị quái vật ăn luôn.
Cho nên đôi khi thật sự cần một vài át chủ bài không để ai biết.
Phanh! Một tiếng vang nhỏ.
Thẻ bài tín vật kia lập tức hóa thành cây đuốc, bị Liễu Bình nắm trong tay.
Hắc ám chung quanh bị chiếu sáng, hiện ra một vách tường thật dày, cẩn thận
nhìn lại, chỉ thấy chúng được xây dựng từ vô số hài cốt nhân loại chi chít.
"Ta nhớ lần trước khi tới nơi này là thật lâu trước kia, khi đó trên tường đều là
người..."
ễ ẩ ẩ
Liễu Bình lẩm bẩm.
Sách thẻ đột nhiên mở ra, tùng thẻ bài theo đó mà nhảy ra.
Lý Trường Tuyết, Yana, Maria, Triệu Thiền Y, Lạc Tinh Thần, Bạch Lang.
Mọi người đều nhìn lại chung quanh.
"Bí mật của nơi này quá khủng bố, không phải thứ chúng ta có thể biết được."
Bạch Lang nặng nề mà nói.
"Ta cũng cảm thấy uy hiếp tử vong, tâm linh đang không ngừng bị xâm nhập --
Đi mau, về sách thẻ trước đi!"
Lạc Tinh Thần nói.
Hai người hóa thành thẻ bài rồi bay trở về sách thẻ lần nữa.
Còn lại bốn nữ nhân.
Ánh mắt Triệu Thiền Y chớp động, nhìn nhìn Lý Trường Tuyết trước, sau đó lại
nhìn Yana, yên lặng lui về phía sau một bước.
"Xin hỏi người là người phương nào? Gia nhập bộ bài của Liễu Bình khi nào?"
Yana hỏi Lý Trường Tuyết.
"Ta là kiếm tu Lý Trường Tuyết của thế giới tu hành, ngày xưa được Liễu Bình
cứu giúp, bởi vậy tiến đến báo ân."
Lý Trường Tuyết chắp tay và nói.
Ánh mắt Yana dịu đi, học dáng vẻ chắp tay của nàng ta và nói: “Về sau chúng ta
là đồng đội, hy vọng mọi người ở chung hòa thuận."
"Đương nhiên --Phía ta có một chuyện mấu chốt phải lập tức nói với Liễu
Bình."
Lý Trường Tuyết nghiêm mặt nói.
"Chuyện gì?"
Liễu Bình kinh ngạc nói.
"Ngươi còn nhớ thế giới Hoàng Tuyền không?"
Lý Trường Tuyết hỏi.
"Đương nhiên là nhớ rồi."
Liễu Bình nói.
"Vậy ngươi nhớ các quỷ thần thế giới Hoàng Tuyền đã từng đến đây hỗ trợ
chống lưng cho ngươi không?"
Lý Trường Tuyết lại hỏi.
"Đương nhiên là nhớ, ta luôn rất cảm tạ bọn họ."
Liễu Bình cũng nghiêm mặt mà nói.
ố ế ề ế
"Vậy thì tốt, hiện tại thế giới Hoàng Tuyền có đại nạn, tận thế đang tàn sát bừa
bãi ở Hoàng Tuyền, người lập tức cùng ta đi cứu Hoàng Tuyền, sau đó ta đích
thân đưa người trở về."
Lý Trường Tuyết nói.
Nàng ta vừa nói xong thì đã bắt lấy tay Liễu Bình, ấn pháp quyết và nói: “Càn
khôn vạn pháp, đạo quy luân hồi, đi --”.
Liễu Bình chưa kịp phản ứng thì chung quanh đã điên cuồng tuôn ra mây mù.
"Từ từ đã!”.
Nữ sĩ Thống Khổ Maria đột nhiên đứng ra, lập tức đè lại pháp quyết trên tay Lý
Trường Tuyết.
"Thế nào?"
Lý Trường Tuyết ngạc nhiên hỏi.
Maria không nói một lời, chỉ lấy quyển sách chân thật rồi mở ra.- - Trừ vua lừa
gạt trời sinh như Liễu Bình ra thì không kẻ nào có thể nói dối trước mặt quyển
sách này.
Chỉ thấy trên sách có viết một hàng chữ nhỏ: “Lý Trường Tuyết đang nói dối,
tiếng nói chân thật trong lòng nàng như sau:"
"Đợi lát nữa kéo Liễu Bình đến Hoàng Tuyền xong thì lập tức chém nát toàn bộ
thông đạo không gian, vậy hắn chính là của ta!"
Một trận tĩnh mịch kéo dài.
Trước bức tường hài cốt trống trải mà rợn người, bầu không khí khủng bố đã
biến mất, thay vào đó là một loại không khí khác.
"Đây là chuyện giữa ta và Liễu Bình, cũng không liên quan đến nữ nhân ngươi,
rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Lý Trường Tuyết khó chịu mà nói.
"Đương nhiên là liên quan đến ta,"
Maria vỗ vỗ bả vai Yana, “Chuyện của muội muội ta chính là chuyện của ta."
"Chẳng lẽ hắn là trượng phu của muội muội ngươi?"
Lý Trường Tuyết nói.
"Sớm muộn gì hắn cũng là trượng phu của nó!"
Maria nói.
"Vậy cũng không phải trượng phu của ngươi!"
Lý Trường Tuyết quát.
"Cũng không phải trượng phu của ngươi!"
Yana quát.
Triệu Thiền Y cúi đầu, chơi chơi góc áo của mình.
Sách thẻ mở ra.
Bạch Lang và Lạc Tinh Thần bay ra, nhìn mấy người bọn họ.
"Thật kỳ quái, vì sao các nàng có thể không bị nơi này ăn mòn?"
Bạch Lang khó hiểu nói.
"Bởi vì các nàng căn bản không quan sát hoàn cảnh, dồn hết toàn bộ tinh lực lên
người đối phương!"
Lạc Tinh Thần nghiêm túc nói.
"Không được, ta làm không được! Quá nguy hiểm, ta phải đi về!"
Bạch Lang nói.
"Ta cũng vậy!"
Lạc Tinh Thần nói.
Hai người hóa thành thẻ bài lần nữa rồi bay trở về sách thẻ.
Thế giới lại khôi phục an tĩnh lần nữa.- - Đây là một bầu không khí an tĩnh làm
người ta hít thở không thông.
Liễu Bình ho nhẹ một tiếng, xua tay nói: “Được rồi, đừng ồn, chuyện càng quan
trọng trước mắt là thăm dò bí mật của nơi này, tìm ra cách cứu vớt toàn nhân
loại ––"
"Câm miệng! Không có chuyện của ngươi!"
Yana, Maria và Lý Trường Tuyết cùng kêu lên.
Liễu Bình lập tức im như ve sầu mùa đông.
Triệu Thiền Y ở bên cạnh cũng bị khí thế này làm e sợ, không khỏi lui lại một
bước.
Nàng thân là nhất đại Yêu Vương... Quả nhiên... Không dám giao phong với
những nữ tử nhân loại đáng sợ này.
Như vậy không được! Triệu Thiền Y yên lặng cổ vũ chính mình, hạ quyết tâm
dưới đáy lòng.
Nàng nhất định phải nỗ lực tu luyện! Tranh thủ có một ngày đạp mấy nữ tử này
xuống dưới chân! Khí thế trên người nàng biến đổi, lập tức khiến Yana và Lý
Trường Tuyết chú ý.
"Tiểu miêu? Ngươi suy nghĩ cái gì?"
Yana cười như không cười mà hỏi.
"Yêu Vương Triệu Thiền Y, ta nhớ chúng ta đã từng đánh qua mấy trăm lần, sau
đó đã thương lượng cả rồi mà."
Lý Trường Tuyết cũng híp đôi mắt xinh đẹp lại và nói.
"Ha ha, hiểu lầm, hai vị tỷ tỷ hiểu lầm --Ta chỉ đang tính đi lên khuyên can mà
thôi!"
ề ể ấ ế ố
Triệu Thiền Y lộ ra nụ cười phúc hậu và vô hại, không để lại dấu vết mà trốn
phía sau Liễu Bình.
Cái đuôi của nàng cũng đang run.
Một người tu luyện ba ngàn năm chỉ vì trở về giành nam nhân.
Một người cả xuyên qua thời không mà cũng không mất đi ký ức, nhất định
phải nhớ rõ Liễu Bình, vậy mà còn muốn hắn tới cứu.
Hai nữ nhân này thật đáng sợ... Nàng chơi không lại rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK