Thuyền cứu nạn bay thẳng lên trên dọc theo thông đạo thời không.
Những cánh tay dài màu đen chen đầy thông đạo, theo đuổi sát ở phía sau,
khoảng cách giữa chúng và thuyền cứu nạn càng ngày càng gần.
"Còn bao xa!"
Đại Địa chi Mẫu Gaia bực bội hỏi.
"Sắp tới! Đừng có giục."
Thượng đế nói với giọng điệu bình tĩnh.
"Sao mà không giục! Nếu để bọn chúng đuổi kịp thì tất cả chúng ta đều phải
chết! Không còn đường nào để cứu vãn nữa!"
Đại Địa chi Mẫu nói.
"Ta tranh thủ thêm một chút thời gian."
Liễu Bình nói.
Vừa rồi hắn đã cẩn thận suy nghĩ.
Bắt đầu từ lúc Luyện Ngục Cựu Thần gia nhập trận doanh Ác Mộng, phản bội
chủ mẫu tàn nhẫn Medea trong Vĩnh Dạ-- Hắn tỉnh lại từ mộ địa, gia nhập dưới
trướng nữ sĩ Thống Khổ, cuối cùng thông qua thí luyện thẻ bài sư, rút được thẻ
bài vai hề kia-- Thời gian cách biệt giữa hai bên cũng không dài.
Hiện tại cần tranh thủ thêm một chút thời gian! Ánh mắt Liễu Bình dừng lại trên
những cánh tay màu đen đang điên cuồng đuổi theo lần nữa.
"Mục tiêu của bọn chúng là ta..."
"Nếu đã vậy, để bọn chúng bắt lấy ta thì sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Bọn chúng sẽ mang ta trở về, cho chúa tể Ác Mộng kia ăn luôn --"
Liễu Bình lầm bầm lầu bầu, bỗng duỗi tay ra, lại ngưng tụ ra hư ảnh của mình
lần nữa.
Hắn đi một vòng quanh ảo giác giả dối của mình, nói: “Ngươi phải thật sự
giống như ta, có xúc cảm nhân loại, dao động sức mạnh nhân loại, tất cả của
nhân loại, vậy bọn chúng sẽ nghĩ là đã bắt được ta."
Hắn ảo ảnh kia gật gật đầu, thân thể dần trở nên thật, hắn ta đáp xuống mặt đất,
giống người thật y như đúc.
"Đi, chiến đấu với bọn chúng, để bọn chúng bắt người trở về."
"Được."
Liễu Bình giả bật người lên cao, nhảy ra từ thuyền cứu nạn, đón nhận những
cánh tay dài màu đen đó.
Chúng cùng buông binh khí ra, tất cả chộp về hướng Liễu Bình.
ễ ể
Liễu Bình giả dang hai tay ra, trên mặt lộ ra nụ cười, để mặc những cánh tay
màu đen đó túm chặt lấy hắn.
Hàng ngàn hàng vạn cánh tay màu đen dừng lại.- - Bọn chúng hoàn thành sứ
mệnh thuật pháp, đã thành công bắt được mục tiêu.
Hiện tại —– Tất cả cánh tay lui về như thủy triều, biến mất khỏi thông đạo thời
không.
"Như vậy được không?"
Đại Địa chi Mẫu Gaia hỏi.
"Chỉ có thể lựa nó một lần, hơn nữa thời gian không dài."
Liễu Bình nói.
Thuyền cứu nạn phát ra một trận chấn động kịch liệt.
Tốc độ của nó lại nhanh hơn, cho nên Liễu Bình và Đại Địa chi Mẫu đều có thể
cảm giác được, nó đang dùng hết sức để phi hành.
Hình ảnh thời không chung quanh nhanh chóng thối lui như những đường cong
mơ hồ.
Thứ duy nhất còn đi theo tàu bay, chỉ có từng kiếp lôi lập loè ánh hào quang hủy
diệt kia.- - Sao kiếp lỗi này lại kéo dài lâu như thế! Nghe nói biên độ tăng lên
của Quy Nguyên Cảnh rất lớn, hiện tại đã có thể nhìn ra manh mối từ kiếp lôi.
Liễu Bình nhịn không được mà thở dài, không ngừng đánh bay từng kiếp lôi ra
ngoài.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Thời gian không ngừng di chuyển tới.
Giọng nói của thương để lại vang lên: “Liễu Bình, chúng ta đến thời khắc ngươi
rút ra thẻ bài kia."
"Được."
Liễu Bình vươn tay, nhẹ nhàng kéo một cái trong hư không-- Một thẻ bài màu
sắc rực rỡ như bức tranh sơn dầu xuất hiện trong tay hắn, trên đó có vẽ một vai
hề vui cười.
Trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi đạt được thù lao
cuối cùng --".
"Thẻ bài: Ánh sáng hy vọng vĩnh hằng, cũng có tên là “Vai hề."
"Đặc biệt chú ý!"
"Thẻ bài này đã trải qua thời gian quá dài lâu, tướng mạo sẵn có của nó đã hòa
hợp thành một thể với vai hề."
ầ ẫ
"Cho dù ngươi có được nó lần nữa, nhưng nó vẫn hiện hóa thành thẻ bài vai
hề."
"Nó là kiệt tác chung của người và thượng đế."
"Khi người sử dụng thẻ bài này, sức mạnh thần thánh nhất định sẽ kết hợp với
đặc tính của bản thân ngươi, kích hoạt ngươi Sáng tạo, hiện hóa tất cả những
sức mạnh thần thánh không thể tưởng tượng, không thể nắm lấy, có tính lừa gạt
rất cao."
"Đây là chuyện mà trước nay chưa từng có, cho nên tất cả tập hợp thiết lập đều
không có thuyết minh và ghi chép có liên quan, thậm chí không có bất cứ
phương pháp phòng ngự nào."
“Tất cả những sức mạnh này hiện thành thẻ bài vai hề do người nắm giữ."
"Quy tắc sử dụng."
"Khi có sự vật nào đó lấy lòng ngươi, ngươi có thể sử dụng thẻ bài này một
lần."
"––Tất cả bản tính của nó đến từ ngươi."
Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.
Giọng nói của thương để lại vang lên: “Từ thời khắc chúng ta tới, mãi đến
tương lai vô cùng xa xăm, thuật pháp kia sẽ luôn đuổi theo chúng ta, Liễu Bình
người có ý kiến gì?"
Liễu Bình lập tức cất thẻ bài đi, búng tay một cái và nói: “Vậy chúng ta cứ đánh
với nó một trận."
"Đánh một trận?"
Tiếng nói của thượng đế và Đại Địa chi Mẫu cùng vang lên.
"Ngươi cảm thấy chúng ta liên hợp sức mạnh lại, có khả năng thẳng không?"
Thượng để hỏi.
"Không chỉ người và ta, còn có tất cả chức nghiệp mà nhân loại nỗ lực sáng tạo
ra."
Liễu Bình nói.
"Đó không phải chức nghiệp được thiết kế ra sao?"
Đại Địa chi Mẫu Gaia kinh ngạc hỏi.
Liễu Bình cười thật thâm trầm, nói: “Thiết kế? Không, sức sáng tạo của nhân
loại là vô hạn, thật ra công việc chủ yếu của những thiết kế sư đó là làm suy yếu
-- suy yếu mỗi một chức nghiệp, nghiên cứu sức mạnh của mỗi một dạng nhân
loại, tiện cho bọn quái vật Ác Mộng ăn luôn nhân loại."
"Vậy kế tiếp, chiến đấu với Ác Mộng là ngươi, ta và tất cả sức mạnh của nhân
loại."
Thượng để sửa đúng.
"Còn có một tồn tại."
"Ai?"
"Nàng."
"Nàng là ai?"
"Một Thánh Linh, nàng là hy vọng của thời đại này-- Để thượng đế, ta, chúng
sinh, Thánh Linh phối hợp lại, chiêu thức thi triển ra nhất định sẽ không nằm
trong tập hợp thiết lập."
Liễu Bình nói xong thì bỗng quay đầu lại nhìn đuôi thuyền.
Chỉ thấy những cánh tay dài màu đen chi chít lại xuất hiện lần nữa, đuổi theo
con thuyền Noah trong thông đạo thời không.
"Chiến đấu thì giao cho ngươi, ta phải lập tức tìm kiếm thế giới song song an
toàn!"
Thượng đế nói.
Con thuyền Noah lập tức đổi hướng, xuyên qua trong sương mù vô tận.
Liễu Bình vung quyền đập bay một kiếp lôi, nhân lúc những cánh tay đó còn
chưa đuổi kịp, đã giương tay ném đi, vứt thẻ bài vai hề nhiều màu kia ra ngoài.
Phanh! Thẻ bài phát ra một tiếng vang nhỏ, hóa thành một làn sương mù bao
phủ quanh thân Liễu Bình.
Hắn đi qua sương mù-- Nhưng mà lần này, trang phục của hắn lại không có thay
đổi nào.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trong hư không: “Thẻ bài này đã thức
tỉnh."
"Không cần bất cứ hóa trang dư thừa gì, ngươi chính là vị vua lừa gạt kia -"
"Tất cả đều vì sự sung sướng của chúng sinh."
Liễu Bình bước đến đuôi thuyền, nói khẽ một câu: “Andrea."
"Ta đã chuẩn bị cho ngươi."
Andrea nói.
Danh Sách Chương: