Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lặn xuống.
Liễu Bình cảm thấy mình đang vấn thân vào một mảnh biển sâu vô biên vô hạn.
Một lực dẫn vô hình lôi kéo hắn lặn xuống hướng tới nơi nào đó sâu bên trong
băng sương.
Hình ảnh quang ảnh vô tận lóe lên không ngừng ở bốn phía.
Nữ Yêu Rừng Rậm lớn tiếng ngâm tụng chú ngữ tối nghĩa, không thể phân biệt
ra gì.
Trong tiếng chú ngữ phiêu đãng, Liễu Bình lặng lẽ dừng ở một mảnh quang ảnh
sớm đã đọng lại.
Hắn về tới tòa thành kia.
Cổng bảo khố của phủ Thành chủ.
Bộ xương khô có ba cái đầu thả ra hai luồng hắc quang, đánh thẳng về hướng
Yana và Triệu Thiền Y.
Triệu Thiền Y đứng tại chỗ, ý đồ ngăn cản hắc quang kia.
—— Yana quay đầu lại nhìn Liễu Bình, vô cùng lưu luyến nói: “Vĩnh biệt
——”
Thời gian đã dừng lại vào thời khắc này.
Liễu Bình đáp xuống, đứng cách sau lưng hai người không xa.
—— Đây là vị trí hắn đứng vào lúc rời đi.
Cùng lúc đó.
Nữ Yêu Rừng Rậm cũng hạ xuống, khẩn trương nói: “Năm giây sau, thời gian
sẽ bị kích hoạt, tất cả sẽ bắt đầu vận chuyển một lần nữa.”
“Đã biết.” Liễu Bình nói.
Hắn ngừng thở, dựng thẳng trường thứ màu xám này lên.
Ba,
Hai,
Một.
Thời gian kích hoạt!
Ong ——
Quang hoàn trên đầu Liễu Bình bỗng nở rộ ra bạch quang mãnh liệt.
Sức mạnh kêu gọi bốn mươi mét!
Trong nháy mắt này, đồng thời đã xảy ra ba chuyện.
ấ ề ế ấ
Thứ nhất, Yana và Triệu Thiền Y đột nhiên biến mất khỏi phạm vi của quang
đoàn hắc ám;
Thứ hai, Liễu Bình hung hăng ném trường thứ màu xám trong tay ra ——
Thứ ba, bộ xương khô có ba cái đầu đột nhiên biến mất, xuất hiện ở cách đó bốn
mươi mét.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt điên cuồng đổi mới ra:
“Ngươi phóng thích ‘Sức mạnh kêu gọi bốn mươi mét’.”
“Ngươi di chuyển ‘Yana’, ‘Triệu Thiền Y’, đoản kiếm: m Trùng Chi Thương
cùng với tù nhân.”
“Ngươi tiêu hao bốn điểm hồn lực.”
“Hiện giờ hồn lực còn thừa lại là: 16/20.”
Trong chớp nhoáng ——
Yana và Triệu Thiền Y biến mất trước hắc quang, xuất hiện ở sau lưng Liễu
Bình.
Hai luồng hắc quang tiêu diệt tất cả mọi thứ ở ven đường, đấm xuyên qua cả
phủ Thành chủ, bay thẳng một mạch ra khỏi ngoài tường.
Chỉ nghe một âm thanh trầm đục vang lên.
Thanh đoản kiếm này đâm vào ngực bộ xương khô ba đầu.
—— Liễu Bình di động bộ xương khô tới trước đoản kiếm, cho nên nó vừa xuất
hiện đã bị đoản kiếm đâm vào ngực!
Nói ra thì chậm, nhưng tất cả những chuyện này chỉ xảy ra trong giây đầu tiên
khôi phục lại mà thôi.
Ngay sau đó.
Kim giây nhẹ nhàng di chuyển.
Giây thứ hai đã bắt đầu.
“Triệu Thiền Y!” Liễu Bình đưa tay ra hiệu và quát lớn.
Triệu Thiền Y và Liễu Bình đã phối hợp với nhau nhiều năm, lại cùng xuất thân
từ thế giới Tu Hành Trắc, vừa thấy động tác của hắn thì lập tức hiểu ra.
“Meo!”
Nàng ta căn bản không nhìn kết quả chiến đấu, lập tức hóa thành một con mèo
trắng cao mấy thước, há miệng ngậm ngay Liễu Bình vào trong miệng, xông lên
không trung trốn đến phương xa.
Phanh! Phanh! Phanh!
Trên mặt đất liên tục vang lên vài âm thanh.
Yana, Nữ Yêu Rừng Rậm và ma quỷ kia đều hóa thành thẻ bài, đuổi theo mèo
trắng, đột nhiên lao vào trong sách thẻ của Liễu Bình.
Đây mới chỉ là giây thứ hai.
Bộ xương khô lảo đảo lui về phía sau một bước, ba cái đầu cùng kêu lên:
“Đây... Là cái gì...”
Nó cúi đầu nhìn xuống ngực mình.
Một mũi nhọn màu xám sắc bén đâm thật sâu vào thân thể của nó.
Mũi nhọn kia ẩn chứa sức mạnh độc đáo nào đó, vừa vặn có thể khắc chế thân
thể nó, khiến nó không ngừng chịu tổn thương, lại không cách nào di động mảy
may.
Bộ xương khô ba đầu im lặng mấy phút.
Bỗng nhiên, một cái đầu của nó lăn xuống, há mồm cắn lấy mũi nhọn màu xám,
dùng sức rút ra ngoài.
Một tấc.
Một tấc.
Lại một tấc.
Mũi nhọn màu xám đang lấy một tốc độ thong thả từ từ rút ra khỏi ngực nó.
Hai cái đầu còn lại của con quái vật cùng nhìn về phía không trung.
“Muốn chạy... Ở thế giới này, làm sao ngươi có thể tránh thoát sự đuổi giết của
ta?” Hai cái đầu cùng kêu lên.
Ầm!
Mũi nhọn màu xám rơi xuống mặt đất, vỡ thành mấy khúc. Trên bầu trời.
Liễu Bình chỉ hướng cho con mèo trắng, thuận tay thả những người khác ra.
“Ngươi thành công!” Nữ Yêu Rừng Rậm kích động đến mức cả người phát run,
nàng nhổ xuống một đóa hoa tươi từ trên đầu, ném vào hư không phía sau.
“Đây là Hoa Thực Ma, có lẽ nó sẽ ngăn chặn được một chút, nhưng ta…”
“Ta còn tưởng chết chắc rồi —— Xem ra Liễu Bình vẫn nghĩ ra cách cứu chúng
ta!” Yana mỉm cười nói.
“Lúc thời gian ngừng lại, ta có đi ra ngoài một chuyến.” Liễu Bình nói, cũng thả
con Lãnh chủ Ma Qủy kia ra.
“Bên ngoài đã xảy ra cái gì?” Lãnh chủ Ma Qủy hỏi.
“Nói ra thì rất dài ——”
Nữ Yêu Rừng Rậm quát: “Đừng vội ôn chuyện, tình huống khẩn cấp, chúng ta
phải tranh thủ thời gian mới có thể truyền tống rời đi nơi này.”
“—— Lỡ như tù nhân kia đuổi theo, ai trong các ngươi còn có biện pháp kéo
dài nó?”
Lãnh chủ Ma Qủy tìm được sự sống trong cái chết, lúc này đã nhìn rõ được tình
thế.
ế ế ỗ
Nếu còn không toàn lực giúp một tay thì nó nhật định sẽ chết ở chỗ này!
Nó cắn răng một cái, lấy ra một thẻ bài từ trong ngực.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẻ một bức tường khổng lồ phủ kín chữ viết ác ma.
Lãnh chủ Ma Qủy ném thẻ bài về phía sau, mở miệng nói: “Ta cất giữ thẻ bài
này vô số năm, có thể hóa thành bức tường vô hình để ngăn cản kẻ địch.”
“Rất tốt! Vậy chúng ta càng có hy vọng!” Nữ Yêu Rừng Rậm vui mừng khôn
xiết.
Mèo trắng đáp xuống phía dưới.
Nàng ta lăn một cái ngay trước hồ nước, hóa thành Triệu Thiền Y lần nữa.
Nữ Yêu Rừng Rậm lập tức rơi vào hồ nước, bắt đầu nhanh chóng niệm chú ngữ.
Nàng vừa niệm vừa ra hiệu cho mọi người tiến vào hồ nước.
Mấy người nối tiếp nhau đi vào hồ nước, đứng yên trong đó.
“Liễu Bình, đừng khẩn trương, thật sự không được thì ta bọc hậu cho —— Ta
có rất nhiều mạng.” Triệu Thiền Y nói.
Liễu Bình duỗi tay búng búng trán nàng ta, nói: “Ngu ngốc, ở trước mặt quái
vật kia thì ngươi có mấy cái mạng cũng không đủ dùng.”
Triệu Thiền Y che trán lại, trề môi nói: “Vừa trở về đã hung dữ với ta, ta chỉ có
ý tốt mà thôi.”
“Chúng ta đi ngay lập tức, đừng làm chuyện vô vị , ta còn có thể ngăn chặn quái
vật kia một lát.” Yana nói.
“Không được, không ai trong các ngươi được ra tay,” Liễu Bình nghiêm nghị
nói, “Nơi này là một tiết điểm thời gian, chúng ta phải từ nơi này nhảy lên tiết
điểm thời gian khác của thế giới này.”
Lãnh chủ Ma Qủy nói: “Nếu rời khỏi hồ nước ——”
“Vậy sẽ bị để lại nơi này, ta cũng không có cách nào cứu nữa.” Liễu Bình nói.
Rốt cuộc ba người cũng hiểu tình huống trước mắt.
Bọn họ cùng nhau nhìn chăm chú vào Nữ Yêu Rừng Rậm.
Chỉ thấy Nữ Yêu nhắm hai mắt, miệng không ngừng niệm chú ngữ ——
Hồ nước tĩnh lặng bắt đầu hơi run động.
Nó giống như một mặt gương, bắt đầu hiện ra các loại quang ảnh thời không bất
đồng.
Nhân cơ hội này, Liễu Bình nhìn thoáng qua hồn lực còn lại của mình.
—— 16 điểm.
Chỉ mong còn kịp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK