Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình thoáng suy nghĩ một chút rồi tiếp nhận thẻ bài.
Thật ra nghiêm túc suy nghĩ thì ——
Danh sách Mộng Cảnh này có thể phong ấn Ma Vương kỳ quỷ.
Vẫn nên giao tiếp đàng hoàng với nó thì tốt hơn, đừng khiến nó bực bội, nếu
hắn bị phong ấn ở nơi này thì có nhiều mạng đến mấy cũng vô dụng.
Hiện tại phải làm rõ rốt cục nó muốn làm gì...
Bỗng nhiên.
Mọi người giật mình, sôi nổi lấy thẻ thân phận của mình ra.
Chỉ thấy trên thẻ bài bắt đầu hiện ra một hàng chữ nhỏ:
“Trở lại cửa vào thế giới, dọn sạch đường phố, hoàn thành trừ tà.”
Chấp Pháp Giả đi đầu xem xong rồi phất tay nói: “Đi thôi, lại có nhiệm vụ rồi,
lần này rất gần.”
Một Chấp Pháp Giả khác thở dài nói: “Trừ tà quá phiền phức, chúng ta lại
không biết thứ nào là tà vật.”
Mọi người sôi nổi xoay người, đi về hướng ngõ nhỏ có đánh dấu “Cửa vào thế
giới” kia.
Liễu Bình vừa đi theo mọi người, vừa nhìn lên tấm bản đồ lơ lửng ở giữa không
trung.
Chỉ thấy ngõ nhỏ kia trống không, không có đánh dấu dư thừa gì, chỉ có một
mũi tên được vẽ trên một mặt tường, chỉ về hướng khối gạch nào đó.
“Chỗ ẩn thân của Tử Hồn Oa Oa”.
Bên cạnh mũi tên có viết một hàng đánh dấu như vậy.
Tử Hồn Oa Oa ——
Đây hẳn là tà vật.
Liễu Bình đi theo mọi người vào ngõ nhỏ, chỉ thấy họ đều cúi đầu, tìm kiếm
mọi nơi trên mặt đất.
Liễu Bình trực tiếp tiến lên vài bước, dứt khoát dùng U Ảnh Đao cạy gạch ra.
Chỉ thấy phía sau viên gạch quả nhiên cất giấu một em bé khô quắt dính đầy
máu đỏ bầm.
“Thủ lĩnh, các ngươi đến xem.” Liễu Bình lớn tiếng nói.
Mấy tên Chấp Pháp Giả chạy tới.
“Tà vật...” Chấp Pháp Giả cầm đầu kinh ngạc hô lên.
Em bé kia chậm rãi nâng tay lên ——
ắ ầ
Một hắc quang tỏa ra từ đầu ngón tay nó, bao phủ toàn bộ hẻm nhỏ lại.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Hắc quang biến mất.
Tất cả Chấp Pháp Giả đều biến thành xương khô.
Chỉ có Liễu Bình đứng tại chỗ, tạm thời bình yên vô sự.
“Không có khả năng, chỉ có Ma Vương đại nhân biết ta ở chỗ này... Rốt cục
ngươi là ai?” Tử Hồn Oa Oa lơ lửng ở giữa không trung, lạnh lùng hỏi.
Liễu Bình búng tay một cái.
Hoa Tình Không lặng lẽ xuất hiện, sợi tơ trên tay không ngừng bay vụt ra ngoài,
hoàn toàn ngăn cách toàn bộ quảng trường.
“Ma Vương đưa bản đồ cho ta.” Liễu Bình nói.
“Không có khả năng! Đó là thẻ bài quan trọng nhất của nó!” Tử Hồn Oa Oa
không tin mà quát lớn.
“Vì sao nghe có vẻ vui thế nhỉ?” Liễu Bình nói.
Ở trước mặt hắn, sách thẻ tự động mở ra ——
Yana, Triệu Thiền Y, Libertas, Norton và Hỏa Nha lặng lẽ đáp xuống đất.
“Tà vật cấp 60, trùng hợp là ta khắc chế được nó.” Yana nói.
Thánh quang mãnh liệt hiện ra quanh thân thể nàng.
“Cầu dẫn bay chung với, nữ thần tỷ tỷ, cho chúng ta thêm chút kinh nghiệm đi.”
Libertas vội vàng nói.
….
“Libertas, ngươi căn bản không biết loại tà vật này khủng bố đến mức nào...”
Yana nói xong thì lấy ra một quyển sách đầy kim quang, sau đó tung một thẻ bài
trong đó ra ngoài.
Phanh!
Thẻ bài hóa thành một luồng ánh sáng, dừng lại trên người Liễu Bình.
Mấy hàng chữ nhỏ hiện ra:
“Ngươi được lời chúc phúc cuối cùng của Thánh kỵ sĩ.”
“Người được lời chúc phúc này vờn quanh không bị tà vật xâm nhập và gây ô
nhiễm.”
“—— Đây là kỹ năng cường đại nhất của Thánh kỵ sĩ, nó cũng không mang
theo uy lực quá lớn, nhưng lại có thể giúp ngươi duy trì linh hồn thuần khiết.”
Liễu Bình nhìn lại phía đối diện.
Chỉ thấy Tử Hồn Oa Oa kia lơ lửng ở giữa không trung, ác độc nguyền rủa:
“Đáng chết, là Thánh kỵ sĩ!”
ế ễ ế
“Thánh kỵ sĩ chúng ta không giết người, vĩnh viễn duy trì thánh khiết là vì
chống lại các ngươi.” Yana nói.
“Chống lại chúng ta?”
Trên mặt Tử Hồn Oa Oa lộ ra một nụ cười không thể hiểu được, nó nói: “——
Chuẩn bị đối mặt với Ác Mộng đi, Thánh kỵ sĩ.”
Thân thể nó dần dần biến mất trong bóng đêm.
Trong hẻm nhỏ, một ngọn rồi lại một ngọn đèn đường sáng lên.
Một cuốn da dê hiện lên trước mắt mọi người, trên đó nhanh chóng hiện ra mấy
hàng chữ:
“Nhân viên tham chiến: Thẻ Bài Sư (Một người)”
“Ác Mộng khởi động.”
“Ngươi có mười hai giờ để tinh lọc thế giới.”
“Ma Vương sẽ thức tỉnh sau khi hết thời gian đó.”
“Đếm ngược bắt đầu:”
“12:00:00.”
Liễu Bình xem xong thì trầm ngâm nói: “Yana, Hoa Tình Không, các ngươi biết
câu này có ý gì không?”
“Chưa nghe nói qua.” Yana nói.
“Đây là bí mật của thời đại Ác Mộng, nó được bảo tồn nghiêm ngặt, cho nên
những người đời sau chúng ta hoàn toàn không biết thời đại đó đã xảy ra
chuyện gì.” Hoa Tình Không nói.
Bỗng nhiên.
Hư không chung quanh khẽ chấn động.
Mấy tên Chấp Pháp Giả kia lại xuất hiện lần nữa.
Bọn họ lành lặn không tổn hao gì mà đứng ở bên cạnh Liễu Bình, như không
nhìn thấy cuốn da dê phía trước.
“Hình như tà vật chạy trốn rồi.” Một người nói.
“Như vậy chúng ta cứ vào xem, thử coi có thể tìm được một ít manh mối trong
thế giới ở dưới hay không?” Một người khác nói.
“Nhưng sức mạnh của chúng ta quá yếu, một khi tiến vào thế giới phía dưới thì
sẽ lập tức bị ăn mòn.” Người thứ ba nói.
Bọn họ cùng nhìn về phía Liễu Bình.
“Được thôi, ta đi.” Liễu Bình nhún vai nói.
Ba người cùng gật đầu.
Người cầm đầu lấy ra một cái huy chương tỏa ra bạch quang nhàn nhạt, treo ở
trước ngực Liễu Bình rồi nói: “Nếu ngươi có thể cứu người của chúng ta ra, huy

chương này có thể chứng minh ngươi là người của chúng ta.”
Liễu Bình cúi đầu nhìn thoáng qua huy chương.
Chỉ thấy nó là một mảnh kim loại cực kỳ đơn sơ, bên cạnh hiện ra một hàng chữ
nhỏ:
“Chứng minh chủng tộc: Nhân loại.”
Trong lòng Liễu Bình đột nhiên hiện ra một tia khẩn trương.
—— Ở thế giới bên dưới, cả thân phận cũng không thể dễ dàng xác định sao?
Người nọ vỗ vỗ bả vai Liễu Bình, lên tiếng khuyến khích: “Đi thôi, thật sự
không được thì tự sát, như vậy ít nhất sẽ không bị tà ác làm ô nhiễm, có thể có
được an bình.”
Tự sát?
Ta cảm ơn ngươi quá đấy.
Liễu Bình xua xua tay với bọn họ, xoay người đi sâu vào bên trong ngõ nhỏ.
Đi được một nửa thì hắn quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy mấy người kia biến mất không thấy đâu nữa, mà trên mặt đất vẫn còn
mấy bộ xương khô.
“Kỳ quái, có hơi giống tử linh.” Hoa Tình Không nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK