Tất cả chữ nhỏ thu hồi lại.
Chờ đã!
Đây là chiến giáp dành riêng cho ý chí thế giới sao? Nói cách khác, chỉ có ý chí
thế giới mới có thể mặc bộ Ác Mộng chi Ủng này? Thế nhưng thế giới kia... Nó
đang ăn người.
Liễu Bình không nhịn được mà nói: "Thiên địa bất nhân, coi vạn vật như chó
rơm..."
"Hiện tại không phải là lúc suy nghĩ nhiều..."
Thượng Đế bỗng xen vào, nói: "Tứ đại pháp tắc đã không kịp chờ đợi, Liễu
Bình, người phải nghĩ cách làm bọn chúng yên lòng."
Liễu Bình lấy lại tinh thần, quan sát bốn phía xung quanh, lại thấy hư không đã
có vô số vết rạn, có vẻ như có thể bị vỡ nát bất cứ lúc nào.
Hắn lại nhìn về thẻ bài trong tay.
Mình cũng không phải ý chí thế giới, cho nên tạm thời không thể mặc bộ chiến
giáp này được.
Như vậy... Hắn bỗng giơ cao tay lên, quát: "Ra!"
Một bóng hình hư ảo khổng lồ từ trên người hắn bay lên khkonog, hóa thành
hình dáng của Chúa tể Ác Mộng, dần dần bắt đầu ngưng thực.
Đặc Hiệu sư! Dùng lực lượng của Đặc Hiệu sư tạo ra Chúa tể Ác Mộng hư ảo,
lại dùng thêm lực lượng "Lừa Gạt", để cho nó hoàn toàn ngưng tụ thành thực
chất.
Từ nay về sau, mình sẽ đóng vai Chúa tể Ác Mộng này! Nếu là như vậy, hai
ngàn năm sau, kẻ giao chiến với những Chúa tể Ác Mộng khác chính là mình.
Mình chiêu mộ chính mình vừa tới thế giới song song này, lại ban cho mình
quân hàm "Binh chủng U Linh", cũng truyền cho mình đao pháp Kỳ Quỷ -
Vương cấp tại doanh trại bí ẩn kia.
Như vậy, mọi chuyện đều rất hợp lý! Ngay sau đó, tất cả vết rạn trong hư không
đều bị lấp đầy, khôi phục như lúc ban đầu.
Tứ đại pháp tắc đều bình tĩnh lại.
Giọng nói của Thượng Đế bỗng vang lên: "Chấn động nơi này cuối cùng cũng
đưa tới một tên."
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới... Thân hình khổng lồ của Chúa tể Ác Mộng cũng
ngẩng đầu, nhìn về phía sâu trong bầu trời.
"Thứ gì sắp tới?"
Hắn hỏi.
ể Á ầ ố ẩ ố
"Là một Chúa tể Ác Mộng khác, người cần phải ứng đối cẩn thận, tuyệt đối
đừng để bị nhìn ra, nếu không về sau người lại không thể đóng vai Chúa tể Ác
Mộng, tất cả những nhân quả khi trước đều không thành lập."
Thượng Đế nói.
"Sẽ có hậu quả như thế nào?"
"Nếu tốt chút, sẽ bị ném khỏi thế giới song song hiện tại."
"Vậy kém chút thì sao?"
"Bộ tứ đại pháp tắc và vô số Chúa tể Ác Mộng cùng ra tay xóa bỏ."
Thượng Để nói.
Liễu Bình nhắm mắt lại, chờ một giây, bỗng mở mắt ra, ngửa mặt lên trời gào
thét: "Kẻ nào? Chẳng lẽ thật sự cho rằng ta bị thương nặng, tới kiếm lợi ích
sao?"
Khi hắn lên tiếng... Chúa tể Ác Mộng đứng thẳng giữa thiên địa cũng phát ra
tiếng gào thét tức giận: "Kẻ nào? Chẳng lẽ thật sự cho rằng ta bị thương nặng,
tới kiếm lợi ích sao?"
Khung trời tách sang hai bên.
Một cái đầu khổng lồ từ bên ngoài thế giới xuất hiện.
Nó có gương mặt của một phụ nữ, đôi mắt xanh thẳm tựa như đá quý sáng long
lanh, ẩn chứa thương xót và sầu khổ vô tận.
Ngũ quan của nó thâm thúy mà động lòng người, nếu như coi nhẹ kích thước
của nó... thậm chí có thể xung là gương mặt của một vị tuyệt thế mỹ nhân.
Thế nhưng làm cho người ta nghi hoặc chính là, phần trán của nàng không có
làn da, xương cốt âm u lộ ra ngoài không khí, bộ tóc vàng óng còn quấn từng
nhánh mầm xanh lục và hoa nhỏ màu trắng... Nếu như quan sát kỹ sẽ phát hiện,
mặc dù những nhánh mầm này bện thành một vòng hoa màu xanh biếc, thế
nhưng nó lại là một bộ phận của cái đầu này.
Mỗi một nhánh mầm, đều đâm sâu vào trong đầu.
Những nhánh mầm này lấy dinh dưỡng từ đầu để nuôi dưỡng những đóa hoa.
Khi Liễu Bình nhìn chăm chú tới nó, từng hàng chữ nhỏ toát ra trên đỉnh đầu
của nó:
[Hoa Yêu Tà - Phệ Thần, thể ký sinh vào thi thể Thần linh.]
[Chủng loại: Yêu tà, tồn tại hiếm thấy.]
[Đây là một quái vật Ác Mộng vô cùng mạnh mẽ, vẫn luôn ký sinh vào một thi
thể Cổ Thần từ vô số năm tháng trước.]
[Thực lực của nó rất mạnh, đã nuốt mất vô số chúng sinh và thế giới, cho tới
bây giờ, chỉ thiếu một vật mà nó chưa từng có được.
Liễu Bình hơi ngẩn ra, rồi đưa ánh mắt về phía vòng hoa.
ầ ầ ổ ầ
Cái đầu này chính là đầu của Cổ Thần, mà chính chủ lại là vòng hoa kia, nó ký
sinh trong thân thể của Cổ Thần! Nó chỉ thiếu một vật.
Thượng Đế bỗng nói: "Nó chỉ thiếu một bộ Ác Mộng chi Ủng chân chính là có
thể tiến vào hàng ngũ chủ nhân của Ác Mộng."
Thì ra là thế.
Thảo nào nó vội vã tới đây như vậy.
Liễu Bình nhìn quái vật kia, khóe miệng lộ vẻ chế nhạo.
Thân hình khổng lồ của Chúa tể Ác Mộng giữa không trung cũng nở nụ cười
tương tự, nói:
"Tới đây cũng rất nhanh đó chứ."
Cái đầu mỹ nhân kia quan sát toàn thân Chúa tể Ác Mộng, nói: "Chúa tể Ác
Mộng cao quý, hi vọng ta tới không quấy rầy tới ngươi."
Liễu Bình nhìn nó, bỗng nhiên có một ý tưởng xuất hiện trong đầu, nói: "Không
cần nguy trang, không ai có thể nói dối trước mặt ta... dù như thế nào đi chăng
nữa, ngươi không thể mặc được bộ chiến giáp của ta."
"Ta không rõ ngài đang nói cái gì."
Quái vật trả lời với vẻ cẩn thận.
Gương mặt Cổ Thần kia vẫn thể hiện vẻ thương xót... đây chính là biểu lộ trước
khi chết của Cổ Thần, biểu lộ đã được cố định vĩnh hằng.
"Chỉ có ý chí thế giới mới có thể mặc bộ chiến giáp này, người nhìn người xem,
chậc chậc, vẫn còn sống trong thi thể kia, xưa nay không giống chúng ta."
Liễu Bình châm chọc nói.
Vòng hoa trên cái đầu kia nói: "Ngươi coi thường ta quá, coi như ta không phải
là Chúa tổ Ác Mộng, cũng có thể chuyển hóa bất cứ khi nào..."
Đang khi nói chuyện, nó vẫn không ngừng quan sát Chúa tể Ác Mộng.
Thế nhưng trên người Chúa tể Ác Mộng không có bất cứ vết thương nào, chỉ có
một vài vết thương nhỏ do Liễu Bình cố ý để lại, vì hắn sợ quá giả.
"Nó am hiểu cái gì?"
Liễu Bình âm thầm hỏi.
"Thăm dò tương lai vô cùng xa xôi... những quái vật chủng loại khác đều không
có năng lực này, chỉ có nó có thể nhìn thấy một đoạn ngắn của tương lai có thể
xảy ra."
Thượng Để nói.
"Xong rồi."
Liễu Bình nói.
"Như vậy đã xong rồi? Ngươi đừng đùa chứ, sơ ý chút thôi chúng ta sẽ cùng
xong đời đó."
ể
Thượng Để nói.
"Lợi ích vĩnh hằng mà, Thượng Đế của ta."
Liễu Bình nói.
Hắn tùy ý để cho cái đầu khổng lồ kia quan sát mình, thậm chí còn học dáng vẻ
ban đầu của Chúa tể Ác Mộng này, làm cho tất cả con mắt của nó đều mở ra,
dùng ánh mắt ác độc lại lạnh như băng quan sát đối phương.
"Này..."
Hắn nói.
"Các hạ, ngài muốn gì sao? Nếu như ta quấy rầy ngài thì ta sẽ rời đi ngay lập
tức."
Quái vật kia dò hỏi.
"Bớt nói nhảm, không có bất cứ lời nói dối nào có thể lừa gạt ta, ta biết người
vẫn luôn muốn có một bộ Ác Mộng chi Ủng chân chính."
Liễu Bình nói.
"Các hạ tôn kính, ta tới từ một Thần trụ đã bị hủy diệt, muốn tới trang viên Ác
Mộng gặp gỡ người hầu của ngài."
Quái vật nói.
"Vẫn còn thăm dò... nửa câu sau của ngươi là thật, nửa câu đầu là lời nói dối."
Liễu Bình nói.
"Xin lỗi."
Quái vật kính cẩn hơn, sửa lời: "Xin ngài trách phạt."
"Đừng nói những lời vô ích này, ta chỉ hỏi có phải ngươi muốn một bộ Ác
Mộng chi Ủng chân chính hay không."
Liễu Bình nói.
"Tất cả người hầu đều muốn có được... ý của ngài là gì?"
Quái vật hỏi.
"Trở thành người hầu của ta, chỉ cần người trở thành người hầu của ta, làm theo
mệnh lệnh của ta, ta sẽ cung cấp cho ngươi một bộ Ác Mộng chí Ủng."
Liễu Bình nói.
"Ngươi?"
Quái vật hỏi với vẻ khó hiểu.
Khi trước, trong tranh đấu, vị Chúa tể Ác Mộng này là kẻ duy nhất bị thương lại
ở lại nơi này không hề rời đi.
Dựa vào cái gì mà nó lại nói những lời ba hoa khoác lác như vậy?
Danh Sách Chương: