Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa tiến vào, lại thấy trên đài đá có mấy đống lửa đang cháy hừng hực.
Năm ba tu sĩ tụ tập với nhau quanh một đống lửa.
Khi Liễu Bình xuất hiện, có rất nhiều thần niệm quét về phía hắn.
Thế nhưng ngay sau đó... Tất cả mọi người đều đứng dậy.
"Kính chào Chưởng môn Tiêu Tương phái!"
Mọi người cùng hành lễ, nói với giọng kính cẩn.
Liễu Bình gật đầu với vẻ hài lòng, chắp tay nói: "Các vị vất vả."
Ánh mắt hắn quét qua, nhanh chóng phát hiện một cô gái gần một đống lửa.
Triệu Thiền Y.
Lúc này, Triệu Thiền Y nhếch miệng, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Phát hiện Liễu Bình đang nhìn nàng, nàng cũng truyền âm hỏi: "Ma Chủ?"
"Đúng là ta, đừng lên tiếng."
"Thật là ngươi?"
"Không phải người vẫn muốn học Hư Thần trảm sao? Lần này ta sẽ chuyên
môn dạy nó cho ngươi."
"Thật đúng là người à! Thế nhưng tu vi của ngươi là sao vậy?"
Liễu Bình hơi giật mình, lập tức phản ứng lại.
Đúng là Vương Thành đã giúp mình có được thân phận Chưởng môn của Tiêu
Tương phái.
Thế nhưng thực lực của mình chỉ là Luyện Khí kỳ.
Vương Thành cho rằng mình là đại lão trong Luyện Ngục, tu vi có thể thay đổi
theo ý thích, cho nên cũng không để ý tới chuyện này.
Thế nhưng mình thật sự chỉ là Luyện Khí mà thôi! Tu vi như vậy, nói gì đi nữa
cũng không đủ để làm Chưởng môn của bảy đại môn phái.
Như vậy... Liễu Bình lập tức hỏi: "Tu vi hiện tại của Chưởng môn bảy đại môn
phái là gì?"
"Cảnh giới Thần Chiếu!"
Triệu Thiền Y trả lời.
Tâm niệm Liễu Bình hơi động, trong hư không xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
[Ngươi kích hoạt năng lực cấp bậc Kỳ Quỷ: Đặc Hiệu sư.]
[Ngươi đã thay đổi sóng linh lực trên người, làm cho nó duy trì tại cảnh giới
Thần Chiếu.]
ễ ố ấ
Sau khi làm xong chuyện này, Liễu Bình quan sát bốn phía, đúng là trông thấy
nét nghi ngờ trên mặt không ít người tu hành dần dần biến mất.
Lúc này, từ cổng truyền tới một trận ồn ào.
Một người tu hành máu me khắp người được bảy tám đồng đội dẫn đi vào...
giống như lần trước vậy.
"Lê lang... chàng đã chết một lần rồi?"
Một nữ tu tiến lên một bước, nắm chặt tay người nam tu sĩ kia, nói.
Nam tu sĩ giơ tay lên, chậm rãi nắm chặt, đờ đẫn nói: "Đúng vậy, vừa rồi ta đã
chết, hiện tại là ta sau khi phục sinh."
Bọn họ nói chuyện một lúc.
Nam tu sĩ lấy một tấm bùa chú từ trong ngực ra, ném nó ra ngoài.
"Thánh Thú chi Linh, hiển hiện!"
Hắn ta quát khẽ.
Tấm phù lóe lên, lập tức hóa thành một cánh cửa đen có thể nuốt cả ánh sáng.
Ngay sau đó... Một khuôn mặt tái nhợt hiện lên trong cánh cửa đen, nhìn về
phía nam tu sĩ.
Khuôn mặt phát ra âm thanh khàn khàn: "Một kẻ phục sinh... ngươi muốn được
Thánh giả che chở, muốn tránh khỏi việc bị quái vật chiếm lấy cơ thể sao?"
Nam tu sĩ ôm quyền nói: "Đúng là như thế, còn nhờ Thánh sứ tiếp dẫn."
Khuôn mặt kia không nói gì nữa, nhẹ nhàng nhảy tới, cả cánh cửa đen kịt hóa
thành áo choàng khoác lên người nó.
Nó rơi xuống mặt đất, quan sát cảnh tượng bốn phía.
"Chưởng môn Tiêu Tương phái cũng ở nơi này à, thật đúng là có duyên!"
Thánh sứ không để ý tới người khác, đi tới trước mặt Liễu Bình, thi lễ.
Nó truyền âm hỏi: "Đại nhân, ngài chơi vui vẻ chứ?"
Liễu Bình cũng truyền âm nói: "Lúc này mới vừa tới, cảm giác vẫn rất thú vị...
người đi mau đi, không cần để ý tới ta."
"Vâng, nếu như đại nhân còn có nhu cầu gì, có thể tìm ta bất cứ khi nào."
"Được."
Hai người nói xong.
Thánh sứ lấy một viên ngọc giản từ trong ngực ra, cung kính đưa cho Liễu
Bình, nói: "Thánh giá mới Liễu chưởng môn nếu có rảnh thì đi gặp mặt một
lần."
"Không dám, Thánh giá quá khách sáo, tối nay ta sẽ đi thăm hắn ta một lần."
Liễu Bình nhận ngọc giản, đưa thần niệm vào trong, lại thấy được bên trong có
một địa chỉ.
ễ ầ ồ
Thánh sứ lại thi lễ lần nữa, rồi đi chúc phúc các tu sĩ còn lại.
Nó cố gắng tạo nên một bầu không khí thần thánh mà trang nghiêm, để cho vị
đại lão Liễu Bình đứng ngoài cuộc này cảm thấy tất cả đều giống như thật.
Thế nhưng Liễu Bình lại không chú ý tới nó.
Liễu Bình xoay người, liếc nhìn về phía Triệu Thiền Y.
Hiện tại con mèo này vẫn rất thảm, hình như chỉ còn lại nửa cái mạng.
Cứ phải thu nàng trước đi, tránh để nàng gặp phải điều bất trắc gì.
Hắn hạ quyết tâm, mỉm cười đi tới trước mặt Triệu Thiền Y, chắp tay nói: "Vị
tiểu hữu này, ta thấy toàn thân ngươi linh quang sáng sủa, có vẻ như tương hợp
với đạo thuật Tiêu Tương ta, ngươi có nguyện ý gia nhập môn phái của ta hay
không?"
Triệu Thiền Y lộ ra vẻ mừng như điên, nói với giọng vui vẻ: "Tiểu nữ đương
nhiên nguyện ý."
"Ừm, vị đạo hữu này là..."
Liễu Bình chỉ chỉ Hồng Đào bên người nàng.
Hồng Đào vội vã đứng lên tự giới thiệu.
Hồng Đào là một thi thể do Triệu Thiền Y luyện chế thành.
Thừa dịp này, Liễu Bình liếc nhìn vị Thánh sứ kia.
"Ta muốn người này, trở thành tùy tùng."
"Thật không hổ là đại nhân, ánh mắt ngài sáng như đuốc, thật ra cô gái này là
do Yêu vương giả trang..."
"Bao nhiêu tiền?"
"Thực ra nàng ta liên quan tới một vài kịch bản ẩn, chúng ta chuẩn bị..."
"Bao nhiêu tiền?"
"Có không ít cao thủ của Yêu tộc, chúng ta muốn thông qua việc kiểm soát nàng
ta..."
"Mẹ nó, ta hỏi ngươi là bao nhiêu tiền, ngươi dám không nói, là muốn chết hay
sao!"
Phong độ cùng lịch sự trên người Liễu Bình biến mất hoàn toàn, cả người như
biến thành một tồn tại vô cùng tà ác vậy.
Hắn đột nhiên toát ra một luồng khí thế như thần như ma, bao phủ Thánh sứ lại,
rồi nhanh chóng thu hồi.
Khí tức này tới từ Kẻ đứng đầu cựu thần, Chúa tể Luyện Ngục... Trong trí nhớ
của Liễu Bình, có được hình tượng khi hắn ta phóng ra khí tức, lúc này đương
nhiên thông qua năng lực "Đặc Hiệu sư"
để thả ra ngoài.
ố ể ể ổ ắ ắ
Thừa dịp hạt giống lực lượng trong cơ thể chuyển đổi, tính cách hắc ám của hắn
được phóng đại ra, thuận thể thả ra một tia khí tức của Chúa tể Luyện Ngục...
Đám tu hành giả không cảm ứng được cái gì.
Thế nhưng vị Thánh sư kia lại run rẩy.
Chỉ cảm nhận luồng khí tức này trong nháy mắt, linh hồn của nó cũng run rẩy
liên tục.
Không sai! Chỉ những tồn tại cổ xưa nhất, mạnh mẽ nhất trong Luyện Ngục mới
có loại khí tức này! Tuyệt đối không thể đắc tội vị đại lão này được! Tiền vẫn là
thứ yếu, nếu như làm cho đại lão này không vui, chưa biết chừng ngay cả Nữ
thần đều bị xử lý!
"Đại nhân, ngài bớt giận, Nữ thần của chúng ta đã nói, chỉ cần tồn tại giống như
ngài chơi được vui vẻ, tiền cái gì đều là thứ yếu."
Thánh sứ nơm nớp lo sợ nói.
"Được rồi, nàng ta chính là của ta, ở nơi này không tiện lắm, lát nữa ta sẽ
chuyển tiền cho ngươi."
"Không không không, chúng ta không thu tiền, lát nữa ta sẽ giải trừ sợi dây điều
khiển nàng ta đi, nàng ta là của ngài."
"Vậy không được, ta là người coi trọng thành tín, tiền ta vẫn sẽ cho."
"Cám ơn đại nhân."
Thánh sứ âm thầm thở phào một hơi.
Chuyện không tới mức xấu, còn có thể có tiền, chắc hẳn Thánh sứ sẽ không
trách tội, Nữ thần cũng sẽ không trách tội.
Liễu Bình lại nhìn về phía Triệu Thiền Y.
"Ta có chuyện muốn tới nơi Thiên trụy, các ngươi có muốn cùng theo ta đi hay
không?"
Hắn cười hỏi.
"Đương nhiên!"
Triệu Thiền Y nói.
"Rất tốt, chúng ta đi thôi."
Liễu Bình quay người rời đi.
Triệu Thiền Y đi sau hắn, chậm rãi rời khỏi hang động này.
Không ai lên tiếng.
Không người ngăn cản.
Thánh sứ thì cung kính nói: "Liễu chưởng môn, đi thong thả!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK