Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt lão giả hắc y biến đổi, lập tức quát: “Cướp đoạt!"
-- Sức mạnh Tội Phạt! Một trường tuyến do vô số sắc thái cấu thành xuyên qua
Loạn Kiếp Chi Phong, đánh lên trên người lão giả.
"Hì hì,"
Ngón tay kia nói: “Vô dụng, sức mạnh Kỳ Quỷ của các ngươi chỉ có hai ba loại
sức mạnh pháp tắc giao hội, trình độ Dũng Hiện cũng quá thấp, mà sức mạnh
của ta là thứ các ngươi không thể tưởng tượng --"
Lão giả hắc y dựng Hư Vô Chi Nhận lên trước người, dưới chân tỏa ra một
vòng quang hoàn.
Màn đêm bốn mươi mét.
Dưới quang hoàn màn đêm, trường tuyến vô số sắc thái kia không ngừng di
chuyển, nhưng vẫn đảm về phía ngực lão giả vào một khắc cuối cùng.
Đương! Trong hư không vang lên một tiếng rách nát.
Đao nát.
Lão giả hắc y nhân cơ hội đó mà xoay tròn vô số vòng, gặp thoáng qua trường
tuyến, miệng quát lên: “Tới đấu một trận!"
Hình thức Thủ Ngục được kích hoạt! Gần như cùng thời khắc đó, trường tuyến
màu sắc rực rỡ kia đã đánh trúng hắn.
Ngón tay khẽ “ồ"
một tiếng, cười nói: “Thú vị, thật thú vị, cần chiến thắng tất cả thẻ bài của người
trước rồi mới có thể giết chết ngươi?"
Trường tuyến được nhẹ nhàng thu lại, quay về tới ngón tay, quấn quanh thành
một con rắn dài phát ra đủ mọi màu sắc sáng rọi.
Con rắn kia quay quanh ngón tay, dụng đầu rắn trên đầu ngón tay, không ngừng
thè lưỡi hướng về phía Liễu Bình.
Lão giả hắc y thầm than một tiếng.
Trên Đấu Trường Hư Không Thành Giới, nếu chiến bại thì sẽ trực tiếp bị đấu
trường cắn nuốt.
Hiện tại lại phát động hình thức Thủ Ngục.
Nếu hắn thua trận này thì quả thực là thập tử vô sinh.
Hắn trấn định lại, rút một quyển sách thẻ ra rồi nói: “Ngươi đến gây chuyện chỉ
là vì muốn giết chúng ta sao?"
Trên ngón tay, con rắn kia thè lưỡi ra và nói: “Trên thực tế ta không có bất cứ gì
ác ý gì với các ngươi, ta chỉ tới giết các ngươi."
ắ ố ấ
Lão giả hắc y nói: “Cách nói tương đối độc đáo, ta thấy người chỉ còn lại một
ngón tay, chỉ sợ tồn tại giết người kia cũng không có ác ý, là như vậy sao?"
"Cái đó thì có ác ý thật, bởi vì thực lực của chúng ta rất gần."
Con rắn màu sắc rực rỡ kia nói.
"Nhưng đối với chúng sinh chúng ta thì cho dù ngươi không có ác ý, cũng phải
có một nguyên nhân đúng không."
Lão giả hắc y nói.
"Nếu nói nhất định phải có nguyên nhân -- Có thể là do ta quá nhàm chán,"
Con rắn nhiều màu kia lười nhác nói: “Cách các người sử dụng Kỳ Quỷ quá
mức vụng về, làm Dũng Hiện xa hoa lộng lẫy thoát ly vẻ đẹp của nó, mà ta nhất
thời nhàm chán nên muốn đến hủy diệt loại không hài hòa này."
Lão giả hắc y nói: “Có lẽ ngươi có thể truyền thụ Huyền Bí Kỳ Quỷ cho chúng
ta, nếu như vậy, chúng ta cũng có thể bày ra Dũng Hiện theo thẩm mỹ của
ngươi."
"Không, các ngươi không làm được."
"Nếu chúng ta làm được thì sao?"
"Vậy ta đã sớm rời đi -- Còn về hiện tại, ta cảm thấy giết người là một chuyện
rất thú vị, tựa như lúc đối mặt với Vua Kỳ Quỷ vậy."
Con rắn rực rỡ trầm mặc một giây, lại mở miệng lần nữa: “Từ từ, rốt cục ngươi
là ai?"
"Ngươi đoán xem?"
Lão giả hắc y rút một thẻ bài ra.
Bên kia.
Liễu Bình đứng trên con phố không có một bóng người.
Tất cả mọi người đã đi đầu thai, nhưng vẫn không có thần linh tiến đến quấy
rối.
Xem ra hắn của thế giới song song kia làm không tồi.
Trấn Ngục Đao bỗng chấn động một cái.
"Thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Một người khác sắp chết, nếu ngươi không muốn để hắn bị quái vật kia cắn
nuốt thì giải trừ Hư Thần đi."
Trấn Ngục Đao nói.
"Giải trừ!"
Liễu Bình nói.
Hắn đợi mấy phút, sau đó ngẩng đầu nhìn lại hư không.
ấ ố
Chỉ thấy tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Một giờ đã qua."
"Sức mạnh Địa chi Thánh Trụ bắt đầu tiêu tán, vòng luân chuyển mới đã được
sinh ra."
"Xin hãy rút bài."
Liễu Bình nhún nhún vai.
Nắm chặt thời gian đoạt lấy vô số linh hồn mang đến thế giới chân thật, nhưng
hiện tại đã không thể sử dụng sức mạnh của Địa chi thẻ bài: Chúng Quyến Giai
Lai.
Sức mạnh Tứ Thánh mới là cái gì? Hắn vươn tay ra, nhẹ nhàng kéo một cái
trong hư không.
Chỉ thấy một thẻ bài xuất hiện trong tay hắn.
Trên thẻ bài có vẽ hai cái đồng hồ một lớn một nhỏ, kim phút kim giây trên cái
đồng hồ nhỏ nhanh chóng xoay tròn, mà kim đồng hồ trên đồng hồ lớn thì lù lù
bất động.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Tính bằng thời gian của
thế giới phong ấn thì ngươi có thể phát động Phong chi thẻ bài vào bất cứ lúc
nào.
Đó là sức mạnh Hai Giới Nghịch Loạn."
"Nó có thể khiến tốc độ chảy của hai thế giới trở nên khác nhau, một giờ trong
thế giới phong ấn tương đương với một năm ở thế giới chân thật."
Liễu Bình không chút do dự mà trực tiếp vứt thẻ bài ra ngoài.
Phanh! Hai cái đồng hồ trên thẻ bài nhảy ra, đồng hồ lớn nhanh chóng chìm
xuống bên dưới, mà đồng hồ lớn thì bay lên trời cao, rất nhanh đã biến mất tăm
hơi.
"Tính ra thời gian ta dừng lại trong thế giới phong ấn này đã không phải ngắn,
là thời điểm trở về thế giới chân thật để xem."
Liễu Bình bay lên trời, dùng tốc độ cao nhất để bay lên xa tít trên không trung.
Hắn lập tức cảm ứng được quan tài của nữ quỷ ba đầu.
Liễu Bình tiến vào trong đó từ sau lưng quan tài, nằm vài phút trong đó rồi biến
trở về dáng vẻ ban đầu của mình.
Chỉ một thoáng, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Ngươi biến trở về thành
chính mình."
"Ngươi không thuộc về thế giới phong ấn trước mặt, sắp bị sức mạnh của phong
ấn giả đá ra ngoài."
"Chuẩn bị - _"
Một sức mạnh tuyệt đối đánh úp lại, Liễu Bình lập tức bị kéo ra khỏi thế giới
phong ấn.
Cảnh sắc chung quanh nhoáng lên.
ắ ề ồ ế
Hắn phát hiện mình đã về tới hoàng cung, đang ngồi trên ghế trong phòng ngủ
của mình để nghỉ ngơi.
"Thật là một trận chiến dài."
Liễu Bình thở dài, đứng lên rồi đi qua đi lại trong phòng.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt không ngừng hiện lên: “Sức mạnh
của mặt đất đã đạt được sự gia tăng mạnh mẽ tuyệt đối.”.
"Ngươi giành được thời gian một năm để tăng cường sức mạnh pháp tắc Tam
Thánh còn lại."
"Xin hãy tiếp tục bổ sung tri thức và truyền thừa, đây là phương thức tốt nhất để
làm lớn mạnh Thủy chi Pháp Tắc và sức mạnh của bản thân ngươi."
Liễu Bình bỗng dừng lại.
Hắn rút Trấn Ngục Đao ra và hỏi: “Một ta khác có sống sót không?"
"Nghìn cân treo sợi tóc, cuối cùng cũng đuổi kịp, thẻ bài của hắn gần như bị
đánh tan hết, may mà người phá giải thuật pháp."
Trấn Ngục Đao nói.
"Có thể cho ta xem chuyện xảy ra trên người hắn hay không?"
Liễu Bình nói.
"Đương nhiên có thể."
Trấn Ngục Đao chém một cái về hướng hư không, lập tức làm hiện ra một
quang ảnh.
Cảnh tượng chiến đấu của lão giả hắc y và ngón tay kia hiện lên trên quang ảnh,
không ngừng hiện ra trước mắt Liễu Bình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK