Trong một hiện trường tụ tập dòng người chen chúc xô đẩy.
Người đứng trên đài lớn tiếng nói: “Kẻ phải sám hối nhất chính là ai?"
Người phía dưới cùng kêu lên: “Thiên sứ sám hối Yana!"
"Không sai, là ả ta biến thế giới này thành dáng vẻ này! Chúng ta không cần
cuộc sống như vậy!"
"Chúng ta không cần cơ thể nhân tạo!"
"Khoa học kỹ thuật là một tội ác!"
"Vạn tộc hư không, sinh ra bình đẳng!"
Đám người lớn tiếng kêu gọi.
Liễu Bình nghiêm túc nhìn, sau đó lắc đầu nói: “Trên thực tế, cho dù năm đó
chúng ta có một số điểm làm không đủ, kẻ tới sau chỉ cần đi bổ sung là được,
nhưng hiện tại bọn họ đang phủ định căn cơ văn minh -- Bọn họ tự cho là thông
minh, lại là một đám ô hợp, chỉ biết bảo sao hay vậy và tự làm bản thân cảm
động, chính mình lại không có đủ tri thức, không có mài giũa ra tài năng không
giống người thường, càng không nghiêm túc tự hỏi rốt cục mình muốn làm cái
gì."
Vô số quang ảnh thoáng hiện trong mắt hắn.
Bỗng nhiên, một bàn tay duỗi đến, xoa xoa mặt của hắn.
Là Yana.
Nàng khẽ lắc đầu, dịu dàng nói: “Đều là việc nhỏ, ngươi nên tập trung đi hoàn
thành chuyện của mình, mà không phải lãng phí sức lực vì những việc này."
"Không, Yana, ngươi sai rồi."
Liễu Bình nói.
"Hả?"
Yana nhìn hắn.
Liễu Bình nhẹ nhàng nói: “Ngươi và ta cùng quyết định phát triển căn cơ văn
minh nhân loại, hiện tại, rõ ràng những người đó có được thọ mệnh gần như
vĩnh sinh, lại bắt đầu đại quy mô phản đối và chửi bới người sáng tạo văn minh
năm đó ––"
"Ngươi muốn nói cái gì?"
Yana hỏi.
"Điều này sẽ mang đến tự hủy diệt."
Liễu Bình nói.
Hắn tùy tiện tung một chiều, hư không lập tức xuất hiện một quang bình.
ế ề
"Ta nhớ có bảo người thiết lập điều kiện kích phát."
Hắn mở miệng nói.
Yana thở dài nói: “Bất kể là khi nào, kiểm tra đo lường ra nhân loại có được sức
mạnh Kỳ Quỷ, cầm Trấn Ngục Đao trong tay, đứng bên cạnh ta, đều có thể trực
tiếp kích hoạt quyền hạn trí não căn bản nhất ở tầng chót."
"À."
Liễu Bình cầm Trấn Ngục Đạo trong tay.
Yana nhẹ nhàng dựa vào vai hắn, cúi đầu, căn bản không xem vẻ mặt khinh
thường của con vai mèo trắng trên bờ vai còn lại của hắn.
Giây lát sau.
Một quang bình xuất hiện trước mặt Liễu Bình.
Theo sát sau đó là một giọng nữ uy nghiêm: “Hoan nghênh trở về."
"Người sáng lập văn minh, Liễu Bình."
Liễu Bình mở miệng nói: “Ta muốn lập ra quyền hạn."
Giọng nữ nói: “Xin ngài cứ nói."
"Từ giờ trở đi, bất cứ người nào bất mãn với Yana, không được tiếp tục sử dụng
bất cứ tạo vật khoa học kỹ thuật nào mà Yana xây dựng."
Liễu Bình nói.
"Nếu bọn họ đã có rồi thì sao?"
"Cướp đoạt toàn bộ."
"Nhưng dựa theo luật pháp mà Yana nữ sĩ giả thiết, vật tư hữu của mỗi người
không được bị bổn trí não cưỡng chế giải trừ, xin hỏi ta nên giải thích như thế
nào?"
Liễu Bình liếc nhìn Yana một cái.
Yana dựa vào đầu vai hắn, nhỏ giọng mà nói: “Ngươi làm chủ."
Liễu Bình lạnh lùng nói: “Nói cho những người đó, thế giới này là của ta."
“Chúng ta không cần cơ thể nhân tạo!"
"Khoa học kỹ thuật là một tội ác!"
"Vạn tộc hư không, sinh ra bình đẳng!"
-- Nam nhân đứng trên đài giận dữ hét.
Mỗi khi hắn ta sống ra một câu, đám người phía dưới sẽ bộc phát một loạt đáp
lại nhiệt liệt theo.
Cảnh tượng này sôi nổi trình diễn ở các nơi trong toàn bộ thế giới nhân loại.
Ngay trong khoảnh khắc hừng hực khí thế—Quang bình của mỗi cá nhân đều
theo đó mà mở ra, hiện ra thuyết minh tương ứng: “Trí não trung ương chính
thức bắt đầu đăng ký:"
ố ể ế
"Ngài có thật sự phản đối phương hướng phát triển của thế giới mà thánh thiên
sứ sám hối Yana sáng lập hay không?"
Những người tham dự tụ tập đó không chút nghĩ ngợi, lập tức cùng hô lên:
“Đúng vậy! Yana mới là người phải sám hối nhất!"
Quang bình lại hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Ngài có cho rằng, phát triển khoa
học kỹ thuật là tội ác hay không?"
"Đúng! Đương nhiên!"
"Ngài có cho rằng, không cần cơ thể nhân tạo và thủ đoạn tiến hóa để trợ giúp
nhân loại đề cao sức chiến đấu, chiến thắng các loại bệnh tật hay không?"
"Chúng ta là người! Không phải máy móc! Đương nhiên là thế."
"Ngài có cho rằng, vạn tộc hư không là bình đẳng hay không?"
"Không sai, không ai có tư cách đi chinh phục chủng tộc khác, cũng không có
tư cách đi giết chóc người khác! Chúng ta muốn hoà bình, không cần chiến
tranh!"
"Ngài có xác nhận những câu trả lời trên là suy nghĩ thật sự của mình hay
không?"
"Xác nhận!"
Câu nói vừa dứt.
Một đám cơ thể nhân tạo kim loại thoát ly khỏi người bọn họ.
"Đây là chuyện gì?"
Có người giật mình hỏi.
"Ngài cho rằng không cần cơ thể nhân tạo và thủ đoạn tiến hóa để trợ giúp nhân
loại đề cao sức chiến đấu, chiến thắng các loại bệnh tật."
Trên quang bình biểu hiện ra một hàng chữ nhỏ.
Người nói chuyện sửng sốt.
Trên bầu trời.
Một rồi lại một phi thoi xuất hiện.
Những phi thoi đó nhanh chóng đáp xuống chung quanh các nơi tụ tập.
Một giọng nữ uy nghiêm vang lên từ mỗi một quang bình: “Hiện giờ người
sáng lập của thế giới khoa học kỹ thuật đã đưa ra quyền hạn."
"Tất cả những người phản đối khoa học kỹ thuật có thể bước lên phi thoi, từ đây
rời khỏi thế giới khoa học kỹ thuật, đi đến địa vực hoang dã chưa khai phá để
sinh hoạt."
Đám người lặng ngắt như tờ.
Đột nhiên, người đứng trên bục kia giận dữ mà lớn tiếng hét: “Cái này không
đúng! Thế giới khoa học kỹ thuật này do mọi người cùng sáng lập!"
ố ấ
Giọng nữ uy nghiêm trả lời: “Căn cứ thống kê của trí não trung ương, trong tất
cả những người phản đối Yana, có 99.985% nhân loại không làm ra bất cứ thành
tựu gì trong việc góp phần giúp khoa học kỹ thuật tiến bộ."
"Đương nhiên! Chúng ta phản đối khoa học kỹ thuật! Nó mang đến hoang mạc
về mặt tinh thần!"
Có người kêu lớn.
Giọng nữ uy nghiêm nói: “Căn cứ giải thích của vị tồn tại kia, hoang mạc về
mặt tinh thần là hoang mạc của bản thân chúng sinh, tác dụng của khoa học kỹ
thuật là bảo đảm sinh tồn, không liên quan đến điều này, xin các vị đừng đẩy
trách nhiệm của mình lên đầu khoa học kỹ thuật, nếu các vị còn bất mãn gì ––"
"Chúc mừng các vị, hiện tại các vị không cần chịu đựng khoa học kỹ thuật
nữa."
"Địa vực hoang dã đã thuộc về sở hữu của các vị, xin đừng phát triển bất cứ
khoa học kỹ thuật gì, nỗ lực xây dựng ngôi nhà tinh thần của các vị đi."
Mọi người giơ các tấm bảng kháng nghị ngây ngẩn cả người.
Danh Sách Chương: