Liễu Bình ngẩng đầu nhìn về phía vô số phù văn kim sắc trôi nổi trên không
trung, mở miệng nói: “Hy vọng có thể nhanh một chút, chờ nghi thức kết minh
hoàn thành, ta phải lập tức trở lại thế giới chân thật để hỗ trợ, tranh thủ mau
chóng giết chết vật thể không rõ kia."
“Còn một phút thì khế ước sẽ hoàn thành ký kết."
Cựu Thần nói nhỏ.
Đột nhiên.
Thế giới lại bắt đầu lay động kịch liệt lần nữa.
Vẻ mặt của Vua Yêu Tinh biến đổi, nó thét lên chói tai: “Mau xem!"
Liễu Bình lập tức nhìn lại tầng tầng lớp lớp quang ảnh kia.
Chỉ thấy trên đỉnh Thần Trụ Hư Không, năm vị thần linh Luyện Ngục đang
đánh khó phân thắng bại với đông đảo vật thể không rõ, nhưng bỗng nhiên...
Phía dưới Thần Trụ Hư Không, một thứ khổng lồ có hình người toàn thân khoác
hắc giáp đang bò lên.
Nó tới im hơi lặng tiếng, thậm chí cả vật thể không rõ và các thần linh Luyện
Ngục ở giữa không trung cũng không phát hiện nó đã đến.
"Nó tới."
Vua Yêu Tinh gào lên khàn cả giọng.
"Tới quá nhanh! Các ngươi phải lập tức trốn!"
Liễu Bình lớn tiếng quát lên với Cựu Thần.
Cựu Thần hơi biến sắc, lên tiếng quát: “Trốn! Chạy mau!"
Chỉ thấy trong quang ảnh kia, năm vị thần linh đã nhận thấy có biển, sôi nổi thu
ngục hỏa trên người lại, trốn nhanh vào sâu bên trong hư không.
Thứ khổng lồ có hình người kia im lặng bất động.
Tất cả vật thể không rõ giữa không trung lại hóa thành những cái vảy màu đen,
bay trở về trên người nó.
Mãi đến lúc này, nó mới rút một ngón tay ra, nhẹ nhàng chỉ một cái vào sâu bên
trong hư không.
Năm tiếng kêu thảm thiết cùng vang lên.
Sâu bên trong hư không hắc ám, trên người năm vị thần linh Luyện Ngục kia bị
ngục hỏa vây quanh, thân thể như sao băng giáng thẳng xuống mảnh hư không
phía dưới.
Tất cả những người đứng xem đều ngây ngẩn cả người.
ấ ồ ố
Vua Yêu Tinh thất hồn lạc phách mà nói: “Ngã xuống! Chỉ một ngón tay, năm
vị thần linh Luyện Ngục đã ngã xuống... Hoàn toàn tuyệt vọng..."
Cựu Thần phát ra một tiếng gầm nhẹ tràn đầy đau đớn: “Không, chúng ta không
ngăn được nó, cho dù là nơi khởi nguyên của linh hồn hay Thần Trụ Hư Không,
thậm chí cả Thần Trụ Luyện Ngục cũng sẽ bị hủy diệt trong tay nó."
Vua Yêu Tinh như nhớ tới cái gì, nó đột nhiên nhảy đến trước mặt Liễu Bình.
"Mau, có thể ngưng kết minh lại."
Nó gấp gáp nói.
Liễu Bình kinh ngạc nói: “Vì sao?"
Vua Yêu Tinh lớn tiếng quát: “Năm vị thần linh Luyện Ngục đã ngã xuống! Ở
thời khắc này, chúng không có cách nào trợ giúp người nữa, mà nếu kết minh
thì trong tương lai người phải trợ giúp chúng!"
Đúng lúc này, tất cả phù văn kim sắc trong hư không kết thành một quyển sách,
dùng ở trước mặt Cựu Nhật Thần Linh.
Khế ước hết mình đã tới bước cuối cùng.
Cựu Thần nín thở nhìn về phía Liễu Bình.
"Ngươi muốn đổi ý sao?"
Nó ồm ồm hỏi.
"Rõ ràng còn chưa ký kết khế ước đồng minh, có thể nói là đổi ý gì chứ!"
Vua Yêu Tinh vội vàng nói chen vào.
Cựu Thần không nói lời nào, chỉ nhìn thẳng vào Liễu Bình.
Liễu Bình nhẹ nhàng bay lên, dùng ở trước mặt nó rồi nói: “Các ngươi trợ giúp
ta ngăn cản vật thể không rõ, vì vậy mới ngã xuống trong hư không, làm sao ta
có thể đổi ý kia chứ?"
Hắn vươn tay, ấn lên quyển khế ước kết minh kia.
Khế ước kim sắc lập tức phát ra từng luồng ánh sáng, soi chiếu lên hư không tứ
phương.
Hiện tại.
Cưu Thần nhìn thật sâu vào Liễu Bình, nói: “Rất tốt, ngươi là người giữ chữ
tín."
Nó niệm chú ngữ.
Tên khế ước kim sắc kia liên tục xuất hiện bảy cái tên, lơ lửng bên dấu tay của
Liễu Bình.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà hiện lên: “Ngươi tuân thủ lời hứa của
mình."
"Ngươi và bảy vị thần linh Luyện Ngục ký kết khế ước đồng minh."
ẫ ố ỗ ầ
"Từ giờ trở đi, các ngươi phải trợ giúp lẫn nhau khi đối mặt với mỗi một lần
nguy cơ, mỗi một lần khiêu chiến."
Oanh Tiếng gầm rú thật lớn vang vọng toàn bộ thế giới hư vô.
Chỉ thấy trong hình ảnh quang ảnh, thứ khổng lồ mang hình người phủ lân giáp
màu đen kia duỗi tay ra, dùng sức đánh một đòn lên đỉnh của Thần Trụ Hư
Không.
Cứ như có thứ gì rách nát.
Hư không vặn vẹo một hồi, sau đó... Một thế giới chợt hiện ra trước mặt nó.
Là thế giới chân thật! Cuối cùng nó cũng đi vào thế giới chân thật!
"Liễu Bình”, Giọng nói của Vua Yêu Tinh vang lên.
Chỉ thấy Thủy chi Thánh Trụ, Phong chi Thần Trụ, Hỏa chi Thánh Trụ cùng hóa
thành vô số những mảnh đồng thau, hoàn toàn sập xuống mặt đất.
"Xem ra đã không còn cách nào."
Liễu Bình thở dài một tiếng.
Với thực lực như thế thì ai có thể đối phó nó được? Cho dù là ở nơi đâu, hoàn
toàn không có tồn tại nào có thể ngăn cản một kích của nó! Liễu Bình yên lặng
đáp xuống, cất hết toàn bộ mảnh vụn của Thủy chi Thánh Trụ, Phong chi Thần
Trụ, Hỏa chi Thánh Trụ lại.
Dựa theo lời dặn dò của hai người gặp được trong hư không thì lúc này, hắn
phải lập tức trở về tương lai.
Nếu để muộn thì tất cả mọi chuyện sẽ không còn hy vọng! Liễu Bình cảm thấy
không cam lòng đến cực độ, nhưng cũng biết hoàn toàn không có cách nào.
Đây là sự tuyệt vọng chân chính! Nhưng mà... Hắn phải dẫn các đồng đội cùng
trở về! Hắn nói với Vua Yêu Tinh: “Tới đây, dựa theo minh ước của các ngươi
và ta, ta mang các ngươi đi."
"Mau! Các yêu tinh, Liễu Bình muốn dẫn chúng ta chạy thoát!"
Vua Yêu Tinh vung mạnh đoàn trường, lớn tiếng hô lên.
Những yêu tinh đó cùng hóa thành những nhánh cây mảnh khảnh, bay lên đầu
của nó, khiến cho cái đầu đó như mọc đầy những sợi tóc căng phồng, cao chừng
ba mét.
"Ta còn phải đi tìm mấy người bạn cùng đi."
Liễu Bình nói.
"Không còn kịp rồi!"
Vua Yêu Tinh gấp gáp nói.
"Không còn kịp rồi!"
Lại một giọng nói bình tĩnh vang lên ngay theo sau.
Liễu Bình bỗng quay đầu nhìn lại.
ế ồ
Không biết khi nào, cánh cửa đồng thau kia đã mở ra.
Đoàn trưởng đứng ở cửa, hắc kiếm trong tay chém qua hư không.
Lạc Tinh Thần và Bạch Lang lập tức rơi xuống từ hư không, lảo đảo vài bước
mới đúng vững.
"Đoàn trưởng, ngươi không có việc gì đúng không?"
Liễu Bình vui vẻ nói.
"Không sao, Liễu Bình."
Đoàn trưởng nhìn thoáng qua hắn, vẻ mặt có chút vui mừng, lại có chút thoải
mái.
Hắn ta bay lên, nói với Cựu Thần ở giữa không trung kia: “Mãi đến giờ phút
này, ta đã biết rõ toàn bộ sự kiện lịch sử."
"Nhân tộc không phản bội minh ước của chúng ta, là vạn tộc phản bội minh
ước, vạn tộc Hư Không nhân cơ hội năm người anh em ngã xuống, lúc một
mình ta chống đỡ Ác Mộng chi triều để chiếm cứ Luyện Ngục."
Cựu Thần nhìn chằm chằm vào đoàn trưởng, không thể tin mà nói: “Thần chủ
đại nhân, không phải ngài ở lại Vĩnh Dạ à, sao ngài lại biến thành nhân loại?"
"Bởi vì một vài chuyện bất đắc dĩ."
Danh Sách Chương: