Ngay sau đó.
Trong gió bay qua một tờ giấy.
Liễu Bình đón được tờ giấy rồi mở nó ra.
Chỉ thấy trên tờ giấy có viết mấy hàng chữ nhỏ: “Trấn nhỏ của ngươi đã giáp
biên giới với ba tâm nguyện giả khác."
"Phía Đông: Trấn nhỏ số một, có được tâm nguyện: Một thanh binh khí Ác
Mộng siêu mạnh."
"Phía Đông Nam: Trấn nhỏ số hai có được tâm nguyện, thuật pháp công kích
Ác Mộng."
"Phía Nam: Trấn nhỏ số bốn, có được tâm nguyện, quyền hành sơ cấp của địa
cung."
"Giết người nắm giữ chúng."
"Ngươi sẽ đạt được chúng."
"Đếm ngược ba giây."
"Ba,"
"Hai,"
"Một,"
"Hỗn chiến tứ phương chính thức bắt đầu!"
Liễu Bình xem xong nội dung trên tờ giấy rồi lật nó qua, nhìn mặt trái tờ giấy
có viết một hàng chữ nhỏ: “Trấn nhỏ số ba, tâm nguyện có được: Sữa bột, tã
giấy và bình sữa."
Liễu Bình bỏ tờ giấy vào túi.
Xem ra hắn là cường giả trên trần nhỏ số ba.
Còn về ba cường giả trên các trấn nhỏ khác -- Nếu bọn họ cảm thấy hứng thú
với sữa bột, tã giấy và bình sữa thì nhất định sẽ đến tận công trấn nhỏ này của
hắn.
Hắn nhẹ nhàng nhảy lên, bật ra tới cánh cổng trấn nhỏ, nhìn ra cánh đồng bát
ngát.
Bão cát đã tản ra.
Một đội ngũ mấy trăm người đang đi vội trong cánh đồng bát ngát.
Liễu Bình ấn tay lên trường đao bên hông, dừng lại mấy phút rồi lại chậm rãi
dời đi.
Chi đội kia cũng không thèm nhìn trấn nhỏ bên này, chỉ vọt thẳng hướng tới
cánh đồng bát ngát ở phía khác.
ế ắ ắ ầ ế ấ ố
Trận chém giết sắp bắt đầu! -- Nhưng không có liên quan gì đến trấn nhỏ số ba
của hắn.
Liễu Bình thở dài.
Xét theo khía cạnh bình thường thì sẽ không có ai tới đoạt lấy sữa bột, tã giấy
và bình sữa.
Nhưng người nơi này đều trải qua quá nhiều trận chém giết.
Cho nên –– Điều đầu tiên bọn họ nghĩ sẽ là: “Vì sao tâm nguyện của trấn nhỏ số
ba là thứ này?"
"Chẳng lẽ hắn càng tỉnh táo hơn chúng ta, biết sau khi đạt thành tâm nguyện thì
sẽ nghênh đón chém giết?"
"Chẳng lẽ hắn đã đủ cường đại, cho nên khinh thường đạt được tâm nguyện Ác
Mộng cường đại, chỉ yên lặng chờ đợi đợt giết chóc kế tiếp?"
Liễu Bình nhảy xuống từ cửa lớn, đi đến bên cạnh trấn trưởng, nhanh chóng
nói: “Các ngươi có thể chiến đấu không?"
"Đó là tranh đấu giữa các ngươi, chúng ta không thể tham dự –– Nhưng trong
trận tranh đoạt này, hẳn người càng có ưu thế, dù sao không ai lại đến cướp lấy
sữa bột và tã, không phải sao?"
Trấn trưởng nói giỡn.
"Không,"
Liễu Bình nhìn thật sâu vào hắn ta và nói, “Ta sẽ là đối tượng bị công kích đầu
tiên."
"Vì sao?"
Trấn trưởng hỏi.
"Bởi vì bọn họ không nhìn thấu được ta –– Thứ mà sinh linh sợ hãi nhất không
phải đối thủ mạnh đến mức nào, mà là căn bản không biết tình hình của đối
thủ."
Liễu Bình nói.
Nụ cười trên mặt trận trưởng dần dần lụi tàn.
Hai người cùng nhìn về phía cánh đồng bát ngát bên ngoài trấn nhỏ, chỉ thấy chi
đội vừa rồi lại xuất hiện lần nữa.
Ở bên cạnh chi đội kia còn xuất hiện hai chi đội khác.
Bọn họ cùng hăng hái chạy như bay về hướng trấn nhỏ phía bên này.
Trân trưởng thở dài, vỗ vỗ bả vai Liễu Bình và nói: “Nể mặt người cho nhiều
tiền như vậy, ta cho ngươi một lời khuyên."
"Cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Thả tất cả tùy tùng của ngươi ra, đánh một trận với bọn họ."
ấ
Trấn trưởng nói.
Câu nói vừa dứt, toàn bộ trấn nhỏ lập tức biến mất.
Tất cả mọi người biến mất.
Thị trấn trống rỗng chỉ còn lại một mình Liễu Bình -- Cùng với nữ anh trong
ngực hắn.
Liễu Bình liếc nhìn bên ngoài trấn nhỏ một cái, hơi lắc lắc đầu.
Không được.
Yana các nàng đang ở thế giới chân thật, đang giúp hắn phát triển văn minh
nhân loại, làm sức mạnh Tứ Thánh Trụ không ngừng tăng lên.
Nếu hắn triệu hoán các nàng tới, vậy các nàng sẽ không trở về được.
Hiện tại hắn rơi vào địa cung Ác Mộng, bên ngoài hoàn toàn không biết hắn
sống chết ra sao.
Nếu Yana các nàng cũng biến mất theo, thế giới nhân loại không còn cao thủ áp
trận.
Những văn minh khác nhất định sẽ nô dịch hoặc tiêu diệt văn minh nhân loại!
Nếu như vậy, Tứ Thánh Trụ vất vả lắm mới thức tỉnh sẽ rơi vào ngủ say lần
nữa, tất cả nỗ lực đều uổng phí.
Thân thể Liễu Bình chợt lóe rồi dừng ở trước cánh cổng trấn nhỏ.
Hắn nhìn ba đội ngũ chiến đấu đen nghìn nghịt kia, ánh mắt dần dần đanh lại.
Không biết vì sao, hắn lại nghĩ tới đống xương trắng trong quán bar kia.
"Chúa tể chúng sinh, để bọn họ chém giết nhau...”.
"Chỉ dựa vào một loại danh sách là có thể đùa giỡn sinh linh trong lòng bàn tay,
loại sức mạnh này chính là Ác Mộng sao?"
Liễu Bình suy nghĩ mấy phút, sau đó ấn tay lên vỏ đao.
Một bóng mờ bỗng hiện ra từ sau lưng hắn, thấp giọng mà nói: “Ta đi thăm dò
thực lực của bọn chúng."
"Nếu tình huống nguy hiểm, ngươi có thể trở về thế giới của mình vào bất cứ
lúc nào."
Liễu Bình nói.
"Ta không cần kiêng kỵ gì, cũng không có nhược điểm,"
Bóng mờ liếc nhìn nữ anh trong lòng hắn một cái, nhẹ nhàng nói: “Ta sẽ cố hết
sức để người nhìn thấy thực lực chân thật của bọn chúng."
"Đi đi."
Liễu Bình nói.
Bóng mờ rút trường đao ra, nhẹ nhàng bật một cái đã bay lên trời, bay vút
hướng tới cánh đồng bát ngát.
ễ ỗ ẳ
Liễu Bình đứng tại chỗ lẳng lặng suy tư.
Những chuyện xảy ra mấy ngày gần đây lần lượt hiện lên trong đầu hắn.
"Không đúng."
Hắn bỗng nói.
Kẻ cầm dù đã nói, thẻ bài Ác Mộng gần như vô tận -- Thẻ bài Ác Mộng đầu tiên
là người khổng lồ huyết nhục.
Thẻ bài thứ hai là địa cung Ác Mộng.
Nhưng người khổng lồ huyết nhục thân là một thẻ bài, lại có thể ghép vô số thẻ
bài lại nhằm hủy diệt thế giới.
Địa cung Ác Mộng cũng là một thẻ bài.
Nhưng nó có danh sách! Một thẻ bài có thể xây dựng danh sách sao? Điều này
hoàn toàn khác với nhận thức của hắn.
Hắn giơ Bách Nạp Đao lên, hỏi: “Ngươi có biết kiếp trước ta đối đãi với danh
sách và thẻ bài như thế nào không?"
"Ngươi cho rằng tài nghệ đủ cao siêu thì có thể ghép nối các thẻ bài lại với
nhau, tiếp nhận lẫn nhau, sinh ra sức mạnh dũng hiện càng cường đại, đó chính
là danh sách."
Bách Nạp Đao đáp lại.
Liễu Bình trầm mặc một giây, sau đó nói: “Vậy từ giờ trở đi, ta cảm thấy còn có
tình huống khác."
"Hả? Nhận thức hiện tại của ngươi là cái gì?"
Bách Nạp Đao hỏi.
Liễu Bình rơi vào trầm tư.
Rõ ràng nên một loại danh sách được ghép thành từ vô số thẻ bài, vì sao ở chỗ
này, một thẻ bài lại có được danh sách không gì sánh kịp? Bộ xương trắng kia
còn ngồi trên ghế dựa quán bar, không nhúc nhích mảy may.
Hắn ta bị danh sách giết chết!
Danh Sách Chương: