Sâu trong hư không hắc ám, một Vệ Sĩ Tinh Thần đang từ từ bay tới bên này.
Liễu Bình chậm rãi mở mắt, bước ra một bước về phía trước.
Hắn im hơi lặng tiếng bay về hướng tên Vệ Sĩ Tinh Thần kia, mãi đến khi sắp
đến trước mặt đối phương thì mới dừng lại.
Vệ Sĩ Tinh Thần không hề có cảm giác, tiếp tục bay tới chỗ hắn.
Liễu Bình giơ Bách Nạp Đao lên, lẳng lặng chờ đợi.
Khoảng cách hai bên nhanh chóng ngắn lại.
Cuối cùng -- Thân thể tràn đầy ánh hào quang của Vệ Sĩ Tinh Thần đánh vào
Bách Nạp Đao.
Nó đột nhiên lui về phía sau, hình như cảm thấy hơi khó hiểu -- Rõ ràng là một
mảnh hư không -- Vì sao nó lại như đánh vào thứ gì sắc nhọn, cũng sinh ra cảm
giác đau đớn? Ong! Trường đao reo loạn lên.
Sơ Ngữ thành công! Liễu Bình hiện thân từ hư không, nhằm vào Vệ Sĩ Tinh
Thần mà bay vút đến.
Vệ Sĩ Tinh Thần lập tức phản ứng lại, cả người ngưng tụ thành một trụ tinh
quang chói mắt, lập tức vượt qua hạn chế thời không, trực tiếp đánh vào trên
người Liễu Bình.
–– Nhưng lại đánh hụt! Cây trụ tinh quang mãnh liệt kia xuyên thấu thân thể
Liễu Bình, bay về hướng xa xăm, trực tiếp bắn thủng tầng tầng lớp lớp lớp lớp
kiến trúc, xuyên thấu thẳng qua mặt đất, văng ra không gian bên ngoài.
Thì ra đây là một Liễu Bình ảo ảnh! Hắn là Vua lừa gạt trời sinh, dùng đặc hiệu
sư thì cả chúa tể Ác Mộng cũng bị lừa, huống chi là những Vệ Sĩ Tinh Thần đó?
"Hi hi, thời khắc tử vong đã tới rồi."
Nữ Tử Thần đứng trong phòng, búng búng tàn thuốc và nói.
Lời còn chưa dứt.
Liễu Bình lặng lẽ xuất hiện phía sau Vệ Sĩ Tinh Thần.
Trường đao trong tay hắn không ngừng chấn động, phát ra một tiếng reo hung
hãn cao vút, cứ như đang thay Liễu Bình phát tiết phẫn nộ khó có thể miêu tả.- -
- Chết đi."
Liễu Bình lạnh nhạt nói.
Trù Tình! Gió mạnh càn quét, ánh đao mịt mờ, như mây tía truy nguyệt bay lên
trời, ầm ầm tản ra trong tiếng chấn động vô biên.
Chỉ một thoáng, Vệ Sĩ Tinh Thần phát ra một tiếng kêu thảm thiết trầm thấp
trong ánh đao ấy, thân thể bị trảm đến không còn thừa chút bột phần nào.
ố ể
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng thoáng hiện: “Ngươi thi triển sức
mạnh của Bách Nạp Đao: Sơ Ngữ, Trù Tình."
"Ngươi giết chết Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại: Vệ Sĩ Tinh Thần."
"Giết chóc làm vui"
đã được kích hoạt."
"Xin hãy tiếp tục giết chết một tồn tại tương tự như vậy, hồn lực mà người đạt
được sẽ đủ để tăng lên cảnh giới tiếp theo."
"Cảnh giới tiếp theo: Minh Thần."
"Đây là cảnh giới thần tiên, đã thuộc về Thiên giới của Lục Đạo Luân Hồi."
"Cố lên."
Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.
Liễu Bình nghe thấy bên tai truyền đến một tiếng thở dài.
"Xử lý rồi."
Thượng để nói.
"Đúng vậy, xử lý rồi."
Pháo gia nói.
Hai người cảm thán, trong giọng nói có chút cảm giác an ủi nhàn nhạt.
"Có chúc phúc của ta thì đương nhiên không thành vấn đề, có phải không, Liễu
Bình."
Đại Địa chi Mẫu hừ nhẹ nói.
"Đúng vậy, nữ sĩ, đây là ý nghĩa khi chúng ta sóng vai chiến đấu."
Liễu Bình cười nói.
Hắn nhìn lại căn phòng tan hoang kia.
Chỉ thấy trên mặt Nữ Tử Thần hiện lên ánh hào quang nhàn nhạt, ánh mắt lưu
chuyển, khí thế trên người trở nên phồn thịnh một chút.
Khi nàng ta phát hiện Liễu Bình đang nhìn mình, hiếm thấy mà hiện ra chút
ngượng ngùng, nàng lên tiếng giải thích: “Tử vong có thể tăng cường sức mạnh
của ta, đặc biệt là những tồn tại mà ta chờ mong tử vong.”.
Đại Địa chi Mẫu nói chen vào: “Liễu Bình, người đã kinh động tất cả Sinh
Mệnh Thể Thế Giới Loại gần đây, hiện tại có thể trốn đi."
Liễu Bình nhìn lại chung quanh.
Chỉ thấy từng lưu quang đang hăng hái bay tới chỗ hắn.
Đó đều là những Vệ Sĩ Tinh Thần bị kinh động! Hắn nhìn về phía Nữ Tử Thần.
Nữ Tử Thần lặng lẽ biến mất, lại trốn vào chiếc nhẫn màu đen trên ngón áp út
của hắn lần nữa.
ế ố ầ
"Các vị, các ngươi có ý kiến gì đối với việc Tử Thần mạnh lên không?"
Liễu Bình trầm ngâm hỏi.
"Không có ý kiến, ngươi mau tránh đi –– kẻ địch quá nhiều."
Pháo gia nói.
Liễu Bình vung tay lên.
Phát động đặc hiệu sư! Hắn lập tức rơi vào một mảnh hư vô.
Nhưng hắn lại tiếp tục hỏi: “Gaia, ngươi có ý kiến sao?"
"Đương nhiên là không, sau khi sức mạnh của nàng được tăng cường, thật ra
cũng có thể cung cấp một ít trợ giúp cho ta."
Gaia nói.
"Thượng đế thì sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Làm đi, con trai."
Thượng để nói.
Liễu Bình gật gật đầu, đôi tay nắm lấy Bách Nạp Đao, dụng nó trước người.
Lúc này các Vệ Sĩ Tinh Thần đều đã đến nơi này, lại không phát hiện tung tích
của Liễu Bình.
Chúng nhìn nhau, thân thể cùng bành trướng lên.- - Mắt thấy chúng muốn cùng
phát động công kích quần thể trong phạm vi lớn! Trong hư vô.
Liễu Bình đứng yên bất động.
Trường đao trong tay hắn lại biến mất.
Ngay sau đó, hắn cũng biến mất tăm hơi.
Giây tiếp theo.
Một âm thanh hư vô mờ mịt vang lên, cứ như âm nhạc mỹ diệu truyền đến từ hư
không vô tận bên ngoài.
Các Vệ Sĩ Tinh Thần quay mặt nhìn nhau, nhất thời không biết đã xảy ra cái gì.
Chỉ có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại trong hư không: “Sự phẫn nộ hôm
nay của ngươi đã bậc lửa uy năng trên trường đao lần nữa."
"Ngươi thi triển đao thuật Kỳ Quỷ thứ cấp:"
"Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."
"Âm thanh không thể tránh né."
"Đã đánh trúng tất cả mục tiêu trước mặt."
"Sơ Ngữ' đã được kích hoạt!"
Danh Sách Chương: