Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu U chi pháp giúp quá trình tu hành như leo lên thang mây, nhanh như du
long.
Khuyết điểm duy nhất của nó - thật ra cũng không thể xem như khuyết điểm,
mà là điều kiện tất yếu.
Điều kiện tất yếu duy nhất của nó là phải sát sinh.
Sát sinh... Là chuyện đơn giản cỡ nào.
Pháp quyết trên tay nữ tử vừa chuyển, hai mắt nổi lên một ánh sáng màu đỏ
tươi, khí thế cả người cũng theo đó mà biến đổi.
"Thôi, đã có đồ ăn càng tốt thì không ăn cũng không được."
Nàng cầm lấy phất trần trên bàn.
Ngay sau đó.
Trên tửu lâu phát ra một tiếng chấn động vang dội đến tận xa xa.
Giữa mấy tiếng kêu gào thê thảm, làn sương máu mãnh liệt bay ra, như mưa
phùn rơi đầy đường phố.
Thế giới song song.
Hiện trường cuộc thi trốn tìm.
Liễu Bình lặng lẽ hiện thân, nhìn khắp chung quanh.
Thế giới là một mảnh tiêu điều, không có bất cứ sinh cơ nào nữa.
Một bóng dáng nhỏ xinh chui ra từ tóc hắn, nói nhỏ: “Rita bảo ta chuyển lời cho
ngươi, tất cả người dự thi của thế giới này đều đã chết, chỉ có một mình người
còn sống."
"Cảm tạ, Lilith."
Liễu Bình nói.
Tận thế kia thật lợi hại, có thể thu phục tất cả chúa tể Ác Mộng bị vây khốn ở
chỗ này.
Chúa tể Ác Mộng đều là thủ hạ của tà ma.
Tận thế....
Lại là thể lực gì? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì chợt thấy phía trên đống tường
đổ cột xiều cách đó không xa lặng lẽ xuất hiện một người.
Đó là một vai hề đeo mặt nạ màu trắng.
Hắn xuất hiện thật tự nhiên, cho nên lúc Liễu Bình phát hiện thì hắn ta đã lấy ra
một thanh phi đao.
"Các hạ là?"
ễ ế ề
Liễu Bình rút Bách Nạp Đao ra, làm ra tư thế đề phòng.
"Đừng khẩn trương, ta là một người đi ngang qua, bởi vì chúng ta có cùng một
chức nghiệp, cho nên ta tiến đến trợ giúp người một tay."
Vai bề mặt nạ trắng đứng trên bức tường đổ mà vui cười nói.
"Cùng một chức nghiệp? Ý ngươi là vai hế?"
Liễu Bình hỏi.
"Không sai."
Vai hề thi lễ với hắn, lung lay đi tới đi lui trên vách tường, lớn tiếng hát vang:
“Vai hề bảo hộ Luyện Ngục, đã biết được tất cả."
"Hắn tới xem xét tình huống, lại phát hiện hai tên thật đáng ghét,"
"Một là tận thế đa trọng, một là kẻ chăn nuôi thế giới."
"Ấy chà chà, chúng ta không sợ chút nào, chúng ta không sợ chút nào."
Vai hề bỗng dừng bước, duỗi tay chỉ vào Liễu Bình và hỏi: “Ngươi đoán xem vì
sao?"
Liễu Bình nhún vai và nói: “Nếu người đứng ở phe ta, vậy chúng ta coi như hai
đánh hai."
Vai bề mặt nạ trắng búng tay một cái rồi nói: “Không sai, bởi vì chúng ta là hai
vai hề!"
Gió thổi qua.
Một mảnh yên tĩnh.
Vai bề mặt nạ trắng miệng cắn phi đao, vẫn duy trì một tư thế buồn cười bất
động trên vách tường.
Liễu Bình há miệng thở dốc, đang muốn nói cái gì thì bỗng thấy trên đỉnh đầu
đối phương toát ra một hàng chữ nhỏ: “Quản lý viên nội tầng của Luyện Ngục
Thần Trụ, người thủ vệ thế giới, kẻ hủy diệt, vai hề giết chóc, đồng bạn của
Vĩnh Diệt chi Vương, một trong những người sáng lập tổ chức thần bí."
Chỉ xem danh hào là có thể nhìn ra được....
Người này rất mạnh! Cũng không biết vì sao hắn ta lại đúng về phe mình.
Mặt đất đột nhiên chấn động.
Một bóng dáng xuyên qua hư không, bay vụt đến từ núi non cực xa.
Là chủ trang viên! Bộ quần áo hoa lệ của hắn ta sớm đã rách tung toé, chật vật
không chịu nổi, hắn ta thở dốc và nói: “Trong các ngươi ai là kẻ tránh thoát tận
thế thời không Đa Trọng Khuynh Lạc? Ai là người cuối cùng?"
Không đợi Liễu Bình và vai hề mặt nạ trắng kia đáp, sắc mặt hắn ta đột nhiên
trở nên dữ tợn, quát: “Mặc kệ, chỉ cần giết hết cả hai người thì chuyện này sẽ
kết thúc!"
ầ ắ ề ắ ẫ ắ
Gần như cùng thời khắc đó, vai hề mặt nạ trắng mở miệng nói: “Ta dẫn hắn đi,
người đi giết con trùng nhỏ có ba cái đầu kia đi, chờ cuộc chiến kết thúc thì
chúng ta cùng uống ly vve"
ouve uuendurowy biuu mylúc trước là ai lựa chọn thế giới song song này?"
Andrea hỏi.
"Là thượng đế."
Liễu Bình nói.
"Thượng đế à, có lẽ hắn có thâm ý khác mà chúng ta không biết, mau xem, con
rồng kia tới kìa!"
Andrea nói.
Liễu Bình nhìn lên trời xa.
Chỉ thấy một con cự long có ba cái đầu bay lượn trên bầu trời, chậm rãi bay tới
bên này.
Nó còn đang bay nửa đường thì đã phát ra tiếng gầm chấn động thiên địa: “Ta
cảm giác được, người cuối cùng ta muốn giết đã hiện thân"
"Ta muốn người chết!"
su sumou survivimovy “Cuộc chiến sắp bắt đầu."
"Chú ý."
"Tận thế mà nó kêu gọi đang ăn mòn thân thể nó, nếu nó không thể chiến thắng
người trong cuộc chiến kế tiếp thì tận thế sẽ hoàn toàn hủy diệt dấu vết tồn tại
của nó."
"Xin hãy cẩn thận suy xét gia nhập cuộc chiến sau."
Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.
Thân thể Liễu Bình liên tục lui về phía sau, vừa bay vút hướng tới phương xa,
vừa lâm vào suy tư.- - Hắn còn không thể thắng quá hoàn toàn.
Nếu đánh thắng nó, tận thế sẽ trực tiếp hủy diệt con rồng ba đầu này.
Nếu nó không tồn tại thì nhiệm vụ của hắn cũng thất bại.
Vị quái điểu có mười hai cái đầu trên Thánh Giới kia còn chờ ăn nó mà! Từ từ.
Tấm bia đá mà quái điếu đưa cho hình như là có điều kiện sử dụng.
"Đánh bại nó, đặt nó trước tấm bia đá, niệm chú ngữ là ta có thể ăn nó."
Đây là nguyên văn lời nói của quái điểu.
Nói như vậy -- Hắn phải đánh bại nó, lại không thể làm phép tắc tận thế lượn lờ
trên người nó cảm thấy nó thất bại.
Nếu không con rồng này sẽ bị tận thế trực tiếp tiêu diệt.
Tận thế... Rốt cuộc tận thế là cái gì? Giọng nói của thương để bỗng vang lên:
“Tận thế trên người nó là một loại Linh có ý thức của chính mình, ra đời trong
sự hủy diệt."
"Hẳn nó không thể có hiệu lực ở thế giới của ta đúng không?"
Liễu Bình hỏi.
"Đương nhiên, trong thế giới của ngươi, bất cứ sức mạnh gì nằm ngoài đánh tay
chân cũng không thể có hiệu lực."
Thượng đế nói.
Giọng nói của Đại Địa chi Mẫu Gaia theo đó mà vang lên: “Liễu Bình, người
phải dẫm chân lên mặt đất, ta sẽ cùng tất cả tỷ muội súc tích sức mạnh xoay
chuyển thế giới, giúp người thay đổi thế giới chiến đấu."
"Được!"
Liễu Bình đáp lại.
Gần như cùng thời khắc đó, giọng nói của Hội Tẫn chi Hình truyền đến từ xa
xa: “Chạy? Người chạy không thoát!"
Một thế giới lao đến như bay, bao bọc Liễu Bình vào trong đó.
Trong nháy mắt ấy, Liễu Bình duỗi tay đè lại hư vô, phát động sức mạnh “Đặc
Hiệu Sư”.
Ầm ầm ầm ầm -- Cự long ba đầu dùng lại trong một mảnh biển lửa tràn đầy
dung nham, mở ra ba cái mồm tràn đầy răng nanh dữ tợn ra xông thẳng về phía
trước, hung hăng cắn vào vị trí ban đầu của Liễu Bình.
Nó cắn không trúng.
"Ra đây!"
Hôi Tẫn chi Hình giận dữ hét lên.
Liễu Bình lặng lẽ đáp xuống, đứng trên một khối dung nham đỏ rực.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng xuất hiện: “Chú ý, nó có thể khống
chế tất cả nhiệt độ, khi người tiếp xúc với dung nham thì nó sẽ lập tức phát hiện
ngươi."
Con rồng ba đầu bỗng xoay người, nhìn chằm chằm vào khối nham thạch nhô
lên khỏi hồ dung nham kia.
Sáu đồng tử dựng thẳng của nó cũng lộ ra một tia châm biếm, nhẹ nhàng nói:
“Tự cho là đúng cỡ nào, cho rằng dùng mấy thứ lừa gạt hãm hại đó là có thể
chạy thoát vận mệnh tử vong sao?"
Liễu Bình trực tiếp thu Đặc Hiệu Sư"
lại, cười nói: “Ai thắng ai thua còn chưa biết được."
Con rồng ba đầu hít sâu một hơi, mở to ba cái miệng lớn, cùng lúc phụt ra vô số
dung nham.
Những dung nham đó lại hoàn toàn không giống với hồ dung nham dưới chân
Liễu Bình.
ế ố
Chúng như có sinh mệnh, rải rác đến bốn phương tám hướng, hoàn toàn ngăn
chặn tất cả đường lui của Liễu Bình.
"Linh hồn và thân thể người sẽ hoàn toàn dung hợp với cực nóng rồi vĩnh biệt
hậu thể như vậy."
Con rồng ba đầu giận dữ mà lớn tiếng hét.
Liễu Bình cũng không ra kiếm, chỉ nâng một bàn tay lên, cách không nhẹ nhàng
xoay tròn Thế giới chỉ thuật tay áo càn khôn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK