Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên mặt đất.
Hai thiếu niên chạy cực nhanh.
"Liễu Bình..." Vẻ mặt Libertas trở nên nghiêm túc, hỏi nhanh: "Chuyện này là
sao vậy, tại sao ta cảm thấy toàn bộ thế giới đều trở nên hỗn loạn rồi?"
Liễu Bình vừa chạy vừa nói: "Danh Sách chính là đồng bọn của các tộc quần
trong Luyện Ngục trong việc thu hoạch linh hồn loài người, ví dụ ngươi là một
tên thích khách, mười cấp mới có thể thu được một kỹ năng; loài người chiến
đấu với ma quỷ, kết cục luôn là ma quỷ thắng lợi; chức nghiệp giả trên 50 cấp
đều sẽ qua đời một cách hợp lý, những điều này đều là hạn chế đối với loài
người."
"Đáng chết, thật là đáng chết! Nếu biết sớm là vậy, ta thà rằng sống nhịn nhục,
cũng không tranh đấu với kẻ khác, cuối cùng lại phải đi tới nơi quái quỷ này."
Libertas tức giận mắng to.
Liễu Bình lại âm thầm suy nghĩ.
Tựa như ý muốn của hắn, tù phạm sẽ chạy trốn.
Nó cũng không muốn bị phong ấn trong khu vực ngưng đọng thời gian một lần
nữa.
Từ giờ trở đi.
Bầu trời đã không còn là cấm khu nữa.
Giao diện Anh Linh mệnh lệnh tất cả phương tiện giao thông đều vận hành như
thường lệ, vừa lúc có thể phối hợp hoàn mỹ hành động của mình.
Chỉ mong tới kịp!
...
Bảy phút sau.
Hai người tới trung tâm phi thuyền vận chuyển khách hàng.
"Chuyến bay tới thành St.Tosif là khi nào?" Liễu Bình đứng trước cửa kính hỏi.
"Bảy phút sau cất cánh, phi thuyền số 8." Người bán vé nhìn màn hình, nói.
Liễu Bình cùng Libertas nhìn nhau, đều thấy được sự vui mừng trong mắt đối
phương.
"Xin hãy cho ta..."
"Xin lỗi, vừa mới nhận được tin tức, tất cả chỗ ngồi đều đã đầy."
"Cái gì! Là ai đặt chỗ ngồi?"
"Là giáo hội."
ế ắ ể
Người bán vé nhìn hai thiếu niên trước mắt mà an ủi: "Các ngươi có thể đợi tới
chuyến sau, khoảng hai giờ sau sẽ có một chuyến bay khác bay tới thành
St.Tosif."
Liễu Bình nói: "Chuyến bay chuẩn bị cất cánh gần đây nhất là bay tới nơi nào?"
Người bán vé nói: "Năm phút sau, bay tới cảng Said."
"Xin cho chúng ta hai vé."
"Được rồi, đi vào thông đạo sau lưng ta, đi tới khu vực số bảy, ta sẽ thông báo
cho bọn họ chờ các ngươi, các ngươi phải đi nhanh lên chút."
"Cám ơn."
Liễu Bình và Libertas trả tiền, bước nhanh xuyên qua thông đạo, tiến vào sân
bay đỗ phi thuyền.
Năm phút sau...
Một chiếc phi thuyền chậm rãi bay lên không, bay về phía cảng Said.
Liễu Bình quan sát toàn bộ phi thuyền.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đỉnh đầu mọi người.
Đây là năng lực hệ thần bí "Kiến Văn Như Danh", mặc dù Giao diện Anh Linh
đã tiến vào trạng thái tiến hóa, thế nhưng năng lực này vẫn thuộc về Liễu Bình.
Ánh mứt Liễu Bình đảo qua toàn bộ khoang thuyền, nhỏ giọng nói: "Không có
uy hiếp."
"Ta đi cướp thuyền." Libertas nói.
"Ta sẽ liên hệ với Hoa Tình Không." Liễu Bình nói.
"Có nên thông báo cho những người khác nữa không?"
"Không, bọn họ sẽ không tin, coi như tin chúng ta cũng không kịp."
"Vậy cứ để cho bọn họ tiến vào trạng thái ngưng đọng thời không sao?"
"Đó cũng là một loại bảo vệ, dù sao chức nghiệp giả loài người rất yếu ớt, nếu
như để cho tất cả bọn họ đều tiến vào Vĩnh Dạ, thật ra cũng rất khó sinh tồn
được."
Libertas bị thuyết phục, đứng dậy đi về phía khoang điều khiển.
Liễu Bình rút một tấm thẻ liên lạc ra, nói nhỏ: "Hoa Tình Không."
Im lặng một giây.
Giọng nói của Hoa Tình Không bỗng truyền ra từ trong thẻ bài: "Liễu Bình, ta
có một tin tức xấu muốn nói cho ngươi biết, Tiêu Mộng La mất tích rồi, ta
không thể tìm thấy cô ấy."
"Không cần tìm cô ấy, cô ấy đã rời đi rồi." Liễu Bình nói.
"Cái gì!" Hoa Tình Không ngạc nhiên hỏi lại.
ố ầ
"Tới tối nay ta sẽ giải thích với ngươi sau, hiện tại ngươi cần phải làm một
chuyện đó là xuyên qua biên giới Đế quốc, đi tới một bên khác của núi tuyết."
Liễu Bình nói.
"Vì sao?" Hoa Tình Không hỏi.
"Ta và Libertas sẽ rời khỏi Đế quốc từ thành St.Tosif, sau đó đi dọc theo đường
biên giới tới gần núi tuyết tụ hợp với ngươi sau, Hoa Tình Không, hãy tin ta
một lần này." Liễu Bình nói.
"Được." Hoa Tình Không nói.
Liễu Bình có thể cảm nhận được Hoa Tình Không đang thở dốc.
"Tiêu Mộng La bị người khác bắt đi sao?" Cô ta hỏi.
"Không phải, thế nhưng ngươi đã bị ma quỷ để mắt tới, không thể ở lại bên
trong Đế quốc được." Liễu Bình nói.
"Ta?" Hoa Tình Không giật mình.
"Ngươi có thiên phú Hoán Linh, xét tại cả Luyện Ngục thì năng lực này cũng
rất mạnh, Danh Sách đang đưa ngươi lên bàn đấu giá, ngươi cần phải thoát khỏi
tầm mắt của bọn nó ngay lập tức."
Liễu Bình ngẫm nghĩ, lại nói thêm: "Mang nhiều tiếp tế hơn, đảm bảo an toàn
của bản thân."
Phía đối diện im lặng.
Một lát sau, cô ấy mới khống chế được cảm xúc của bản thân, nức nở nói:
"Biết, các ngươi cần phải còn sống tới gặp mặt ta đó."
Liễu Bình im lặng vài giây mới nói: "Nếu như chúng ta còn sống, chắc chắn sẽ
tới gặp ngươi."
Nói xong, hắn chậm rãi buông thẻ bài xuống.
Lúc này, phi thuyền lại ngoặt một đường cong rất duyên dáng trên không trung,
thay đổi phương hướng, bay về phía thành St.Tosif.
Libertas thò đầu ra từ trong phòng lái chính, giơ ngón tay cái về phía Liễu Bình.
Liễu Bình gật đầu.
Bỗng nhiên, có người trong khoang thuyền lớn tiếng nói: "Chuyện gì vậy? Rõ
ràng là chúng ta bay về phía cảng Said, tại sao lại thay đổi phương hướng rồi?"
Libertas cũng lớn tiếng nói: "Xin hãy giữ yên lặng, đây là một con đường bay
mới mở, có thể tiết kiệm mười lăm phút hành trình."
Hắn ta trừng mắt nhìn người kia.
Người kia lập tức ngậm miệng, ngượng ngùng ngồi lại vị trí cũ, không nói thêm
gì nữa.
Bỗng nhiên, một giọng nói khác vang lên:
ề ố ề
"Nhìn kìa, đó là phi thuyền số 8, rõ ràng là nó bay về phía thành St.Tosif, tại sao
phi thuyền chúng ta lại bay cùng đường với nó?"
Mọi người nhìn về ra ngoài cửa sổ.
Quả nhiên, cách phi thuyền này không xa, có một chiếc phi thuyền đang dần
dần gia tốc.
Phi thuyền số 8.
Bay về phía thành St.Tosif.
Trên đó đều là người của giáo hội!
Vẻ mặt Liễu Bình cứng lại, đứng lên nói: "Các vị, ta là chức nghiệp giả, là bảo
an chuyên môn phụ trách an toàn của chuyến bay này, xin mọi người hãy hiểu
rõ một chuyện:"
"Ngày hôm nay, đích đến của phi thuyền số 8 đổi lại thành cảng Said."
"Xin mỗi một vị hành khách bắt đầu nghỉ ngơi, nếu ai muốn gây hỗn loạn thì
đừng trách ta sẽ ghi chép số thẻ của người đó, báo cáo với Danh Sách với tội
danh gây nhiễu loạn giao thông."
Đám người không biết làm gì khác, đành phải yên tĩnh lại.
Liễu Bình đi tới trước phòng điều khiển, nhỏ giọng nói: "Khi ngươi tới thành
St.Tosif, lập tức chạy ra khỏi thành, vượt qua biên giới, chờ ta bên ngoài đường
biên giới."
"Ngươi không đi cùng ta sao?" Libertas ngẩn người, hỏi lại.
"Ta... muốn báo thù."
Liễu Bình nhìn về phía chiếc phi thuyền bên ngoài, nhỏ giọng nói.

“Nhất định phải đi sao?”
“Đúng vậy, không chỉ vì báo thù, hoàng đế bị người của Hội Giám Sát kéo lại,
nhưng ta đoán hắn còn có chuẩn bị... Ta không muốn để nó chạy thoát, nó sẽ trở
thành ác mộng của chúng ta.”
“Vậy…”
“Chờ ta ở bên ngoài đường biên giới.”
“Được rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK