Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Thầy giáo và cha mẹ phát lên tiếng thét chói tai cuồng bạo, sôi nổi nhảy lên
giữa không trung, muốn thoát thân, nhưng tất cả những nơi bị ánh hào quang
thánh khiết chiếu rọi, hư không trở nên cứng rắn như vách tường, hoàn toàn
không thể sử dụng thuật pháp không gian.
Ánh sáng và gió gào thét cuốn tới.
Vô số tiếng kêu thảm thiết cùng vang lên, sau đó lại bị bao phủ trong tiếng nổ
đùng đùng dậy trời.
Liễu Bình thấy thân thể thầy giáo và cha mẹ rốt cuộc cũng không duy trì được,
hóa thành một rồi lại một con quái vật khổng lồ, dần rơi vào hủy diệt dưới sự
càn quét của thánh quang, tất cả huyết nhục hài cốt bị hoàn toàn phá hủy.
Chừng mấy chục khí tức sau.
Quang huy lộng lẫy phủ khắp thiên địa cũng tiêu tán đi.
Đưa mắt nhìn ra.
Thế giới là một mảnh phế tích.
Liễu Bình đưa mắt nhìn chung quanh, nhịn không được mà thở dài.
"Uy lực khi chúng ta liên thủ cũng không tồi –– nhưng vì sao ngươi thở dài?"
Con búp bề lơ lửng ở giữa không trung lên tiếng hỏi.
Lúc này giọng nói của nó trở nên già nua mà tràn ngập cơ trí.- - Là thượng để!
Không phải cái tên này giả chết trốn đi rồi sao? Tạm thời sống lại à?
"Ta đang suy nghĩ là sau khi cứu vớt thánh quốc mới có thể đạt được sức mạnh
như vậy nên cảm thấy có chút bi thương."
Liễu Bình nói.
"Không có thánh quốc, sức mạnh thần thánh bao phủ trên người ngươi cũng sẽ
khô kiệt, dù là vì chính mình thì ngươi cũng phải cứu vớt thánh quốc."
Con búp bê nghiêm nghị nói.
“Được thôi, ta sẽ đi."
Liễu Bình hậm hực nói.
"Cho ngươi một lời khuyên, thời gian ta quan sát chúng quá mức dài lâu, bọn
chúng tự xưng là hiểu quá rõ tâm tính của chúng sinh, chỉ có người là không thể
nắm lấy nên chúng mới có khả năng tôn trọng ngươi."
Búp bê Tây Dương nói.
"Giả ngây giả dại?"
Liễu Bình hỏi.
ầ ố ể
"Ngươi không cần phải giả, ngươi vốn có thể làm được."
Con búp bê nói.
"Đã rõ –– ta phải làm sao mới có được thiên quốc của ngươi?"
Liễu Bình nói.
"Ngươi có từng chơi trò gom bài chưa?"
"Tại sao lại là trò gom bài? Cho nên ta phải thu thập thẻ bài? Sau đó thì có được
một thánh quốc? Nghe giống trò đùa quá vậy."
"Nhân sinh vốn là một tuồng kịch – ta đánh đổ ngươi sẽ thích chuyện này."
"Còn có gì khó nữa không?”.
"À, thu thập thẻ bài còn cần người trả giá một vài thứ khác, nhưng so với sức
mạnh thần thánh cuối cùng người đạt được thì cái giá đó cũng không tính là gì?
Con búp bê nói xong thì vội vàng biến mất khỏi hư không.
Một ngày sau.
Xe ngựa chậm rãi chạy trên con đường nhỏ nông thôn, đến trang viên trong
truyền thuyết kia Cửa sắt trang viên chậm rãi mở ra hai bên.
Xe ngựa chạy vào trang viên, cứ chạy mãi về phía trước dọc theo con đường trải
đá, ngùng ở cổng lâu đài.
Liễu Bình đi xuống xe ngựa.
"Hoan nghênh ngươi, học viên ưu dị."
Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Liễu Bình nhìn lại nơi phát ra tiếng nói, chỉ thấy một nam nhân có mái tóc quăn
màu bạc đứng ở cổng lâu đài, lộ ra nụ cười với hắn.
Gã mặc một chiếc áo bành tô màu đỏ thẫm, chân đạp giày ống màu đen, cầm
quyền trường trong tay, đôi mắt và màu tóc có cùng một màu, có vẻ lạnh nhạt
mà không có cảm xúc.
"Ngài là?"
Liễu Bình hỏi.- - Lúc này Liễu Bình vẫn là 0880, là thiếu niên có mái tóc ngắn
màu vàng kia.
"Ta là chủ nhân của chủ trang này, ngươi có thể gọi ta là chủ trang viên."
Nam nhân nói.
Nói xong, nam nhân vẫy vẫy tay với hắn.
Liễu Bình lập tức đi tới cổng lâu đài.
"Nghe nói người làm nổ tung toàn bộ thế giới Mật Lương Trấn."
Nam nhân cười nói.
"Ta rất xin lỗi."
Liễu Bình nói.

"Cha mẹ ngươi cũng bất hạnh lâm nạn."
Nam nhận thử thăm dò.
"A, đúng vậy."
Liễu Bình nói.
"Nhưng ta không cảm nhận được trong lòng người có bất cứ bị thương nào."
Nam nhân nhìn chằm chằm hắn mà nói.
"Ta không muốn ngụy trang bị thương, nhưng thật ra ta rất thương hại cho
những người trong trấn."
Liêu Bình nói.
"Thương hại?"
"Tôn tại là một loại khổ cực, ta giúp bọn họ kết thúc loại khổ cực này."
Nam nhân rơi vào trầm tư.
Liễu Bình nhẹ nhàng cười một cái, nhìn quanh chung quanh và nói: “Nơi này
thật đẹp, ngài muốn ta làm nó vĩnh viễn lưu lại trong trí nhớ không –– Thông
qua một vụ nổ vũ cùng kinh diễm là có thể làm được chuyện này."
Hắn vươn tay, cứ như muốn rút ra cái gì từ hư không.
Nhung tay hắn vừa nắm lấy thứ gì thì lập tức bị đè lại.
Liễu Bình khó hiểu nhìn về phía chủ trang viên.
Chủ trang viên thở dài và nói: “Nơi này không có chúng sinh, cũng không có kẻ
muốn chết, ta hy vọng người đừng phá hư cành cây ngọn cỏ nào trong nơi này,
phải làm một học viên lễ phép, nghe hiểu không?"
"Được thôi, thưa ngài."
Liễu Bình nói.
Hắn thu hồi tay.
Thứ bị hắn nắm lấy lập tức biến mất trong hư không.
Đợi một giây.
Hư không đột nhiên chấn động mãnh liệt một cái.- - Giống như một quả bom có
uy lực cực mạnh, cách cả thế giới, một vụ nổ vẫn bùng nổ ở một nơi không biết
nào đó.
Chủ trang viên nhìn Liễu Bình.
Liễu Bình nhún vai và nói: “Không ở trên tay ta, cho nên uy lực hữu hạn."
Trong hư không bên ngoài lâu đài vang lên một loạt tiếng nói nhỏ khe khẽ
không đè nén xuống được.- - Cứ như có thứ gì biến mất trên không trung, hưng
phấn nói chuyện với nhau.
Liễu Bình ngẩng đầu, ra vẻ hiếu kỳ mà hỏi: “Ai ở trên trời vậy?"
Chủ trang viên cũng ngẩng đầu, mỉm cười và nói: “Là những nhân vật lớn đó."
"Nhân vật lớn?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, đã thật lâu ta không nhìn thấy người xuất sắc như ngươi, ta cá là rất
nhiều nhân vật lớn đều đã hưng phấn, bọn họ gấp không chờ nổi muốn nhìn
thấy người sẽ được bồi dưỡng tới trình độ nào."
Chủ trang viên nói.
Liễu Bình thoáng trầm mặc.
Đối phương chịu chủ động giải thích nhiều như vậy cũng xem như tương đối
hiếm thấy.
Thượng để nói bọn chúng sẽ tôn trọng đối tượng không thể nắm bắt.
Chẳng lẽ thật sự là vậy?
"Nhiều nhân vật lớn như vậy... Thật tốt quá, có lẽ đến ngày nào đó ta sẽ giết
sạch bọn họ."
Liễu Bình nói.
Chủ trang viên nghe xong thì lần đầu tiên trên mặt lộ ra nụ cười có chứa sắc thái
tình cảm.
Gã nhìn chăm chú vào không trung, lẩm bẩm: “Càng nguy hiểm thì càng có giá
trị ––ít nhất người có giá trị hơn một thế giới Mật Lương Trấn, hiện tại chúng ta
kỳ vọng giá trị của ngươi tăng lên thêm một bước."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK