Khi hắn ta cẩn thận cảm nhận thì dao động đó lại biến mất.
Trong hư không vang lên một loạt tiếng vang động lòng người.
Âm thanh này thật tuyệt đẹp, tựa như tiếng trời, lan tỏa ra trên nền tuyết yên
tĩnh.
Nam sinh nhất thời nghe mê muội, nhưng đột nhiên trở nên cảnh giác, nhìn
thoáng qua hư không.
Trong hư không không có nhắc nhở gì.
Không phải thứ trong tập hợp thiết lập, nói cách khác, nó không phải đòn công
kích.
Chẳng lẽ nơi này còn có cốt truyện?
"... Thú vị, đây rốt cuộc là khúc nhạc gì, ta chưa từng nghe qua."
Hắn ta nói nhỏ một câu.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên cách sau lưng không xa: “Đây là kỹ năng
phiên bản chức nghiệp hoàn toàn mới, gọi là: Nếu có người nghe thấy âm thanh
thì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."
Nam sinh quay đầu nhìn lại –– Hắn ta còn chưa kịp nhìn thấy người kia thì chợt
thấy thân thể và linh hồn cùng bị xé rách, đánh mất tất cả cảm giác, sau đó là
hắc ám và hư vô vô tận.
Hắn ta đã chết.
Liễu Bình bước từng bước một lên phía trước, nhẹ nhàng nói: “Theo đuổi vui
sướng giết chóc là phải trả giá."
Khi nói chuyện, hắn đã biến thành dáng vẻ của nam sinh.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt điên cuồng đổi mới: “Mục tiêu trước mặt gom đủ
tất cả phù văn truyền tống."
"Ngươi được truyền tống đến thế giới này."
"Ngươi phóng thích “Lừa gạt."
"Giao diện thao tác anh linh đã điều chỉnh thân phận của ngươi lần nữa, kết nối
với danh sách nhân vật trước mặt để thiết lập lại thân phận nhân vật."
"Ngươi giết chết đối thủ."
"Ngươi trở thành hắn."
"Đang đổi mới giao diện, xin chờ."
"Hoàn thành đổi mới."
"Giao diện hoàn toàn mới như sau:"
"Giao diện thao tác anh linh (Bởi vì không dùng đến nên tạm thời ẩn đi)."
ế Á ể ể
"Tập hợp thiết lập Ác Mộng (Biểu thị trọng điểm):"
"Đánh số: 0880."
"Thiết lập nhân vật trước mặt: Sứ đồ (dự bị)."
"Nhiệm vụ hằng năm: Thu thập đầu người."
"Khen thưởng của nhiệm vụ: Xem xét mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà cho
đánh giá và khen thưởng cả năm."
"Thời gian còn lại: Mười một giờ.”.
Liễu Bình nhìn những nhắc nhở phù đó, thoáng nghĩ một chút rồi trực tiếp đứng
trên nền tuyết, chậm rãi điều tức chờ đợi.
Nơi này cực kỳ hẻo lánh, là cực Bắc của cả thế giới, trừ thảo nguyên bị tuyết
bao trùm ra thì không còn thứ gì cả.
Lúc này lại có hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Năng lực của mgươi: Giết
chóc làm vui đã phát huy tác dụng."
"Kết hợp chức nghiệp thiết kế sư lần trước ngươi xử lý, hiện giờ hồn lực thu
hoạch được đã không thể ức chế nữa, sắp bắt đầu tiến vào trạng thái đột phá."
Oanh -- Trên bầu trời vang lên tiếng sấm ầm ầm.
Liễu Bình ngẩng đầu liếc nhìn lôi quang liên miên uốn lượn, thở dài và nói:
“Tiếp tục như vậy không ổn, rất nhanh sẽ bị phát hiện..."
Hắn tập trung chú ý bầu trời, tâm thần khẽ động, kích hoạt năng lực “Đặc hiệu
sư”.
Chỉ một thoáng.
Tất cả động tĩnh kiếp lỗi trong hư không biến mất.
Cho dù toàn bộ thiên kiếp đang từ từ triển khai, nhưng bên ngoài đã không thể
nhận thấy được động tĩnh thiên kiếp nữa rồi.
Hắn đang tiến hành che giấu từ gốc rễ.
So với đặc hiệu thiên quốc mà hai người trước đó phóng ra trong thông đạo thì
đặc hiệu của Liễu Bình cao minh hơn nhiều.
Liễu Bình lại thả người giả ra lần nữa, ném nó đến mặt đất cách đó hai mươi
mét.
Một lôi cầu giáng xuống, hung hăng đánh vào người giả, vẩy ra từng lôi quang
vặn vẹo.
"A, cách mình gần quá, lỡ như đụng phải người thì sẽ rất đau."
Hắn nói thầm rồi lui về phía sau ra một khoảng.
Bỗng nhiên.
Trên trời cao có vài bóng người bay tới, đáp xuống cách đối diện Liễu Bình
không xa.
Đó là mấy tên thiếu niên khác.
ế ấ
"0880, ngươi đã giết hai mươi hai chức nghiệp giả, thật nhanh đấy."
Một thiếu niên cầm đầu nói.
Tên giao diện hiện ra cấp bậc của hắn ta: “0901."
Liễu Bình nhìn nhìn vị trí bọn họ đúng, lại liếc nhìn vị trí kế bên cách phía trước
bọn họ mấy thước thêm vài cái.
Bọn họ cách phạm vi thiên kiếp bao phủ chỉ có mấy mét.
"Ngươi nhìn cái gì?"
Thiếu niên cầm đầu nhạy bén nhận ra ánh mắt của Liễu Bình, cũng liếc nhìn
qua bên cạnh một cái.
Hắn ta không nhìn thấy cái gì cả.- - Sức mạnh “Đặc hiệu sư"
hoàn toàn che lấp thiên kiếp, cho nên bọn họ cũng không biết bên cạnh xảy ra
chuyện gì.
Nhóm người này đứng bên cạnh trường thiên kiếp, lấy dáng vẻ kiêu căng ngạo
mạn bắt đầu nói chuyện với Liễu Bình.
"0901, các ngươi có chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Giao động đầu người lấy được ra đây, nếu không người sẽ chết ở chỗ này."
Thiếu niên cầm đầu nói.
Liễu Bình hơi giật mình.
Thiếu niên kia bật cười và nói: “Có lẽ ngươi còn chưa hiểu được hàm nghĩa thật
sự của nhiệm vụ hằng năm."
"Không sai, ta sớm nên nghĩ ra, thu thập đầu người -- đầu ai cũng được."
Liễu Bình suy tư mà nói.
"Đúng là thế, hôm nay ngươi không sống được."
Một thiếu niên khác nói.
Trên mặt bọn họ lộ ra sát ý.
Liễu Bình bỗng thở dài, lẩm bẩm: “Cho dù tới nơi này thì cũng luôn là quy trình
giết người đoạt bảo, cái này có cũ kỹ quá hay không?"
"Lên!"
Thiếu niên cầm đầu hô.
Mấy tên thiếu niên lập tức nhào về hướng Liễu Bình.
Trong nháy mắt bọn họ bước vào trường thiên kiếp, lập tức dẫn động kiếp lỗi
trên bầu trời.
Thiên kiếp chính là ý chí thiên địa trong Tu Hành Trắc, bởi vì đời này của Liễu
Bình là người tu hành Lục Đạo Luân Hồi, cho nên thiên kiếp dẫn động cũng bao
ố ắ ế ế
hàm thanh toán và tội phạt đối với hắn.- - Cũng không biết thiên kiếp có thuộc
về nội dung tập hợp thiết lập hay không.
Oanh! Một kiếp lôi giáng xuống, hung hăng nện lên thiếu niên lao đến nhanh
nhất kia.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên.
Cả người thiếu niên cháy đen, thống khổ lăn lộn trên mặt đất.
"Hữu hiệu, nhưng cũng không phải hoàn toàn hữu hiệu."
Liễu Bình lẩm bẩm.
Những thiếu niên khác vọt tới sôi nổi bị lôi quang đánh trúng, một người rồi lại
một người lăn xuống mặt đất.
Thiếu niên cầm đầu kia ngẩn người, bỗng rút trường kiếm và quát lớn: “0880,
chiêu thức này của ngươi là gì?"
-- Hắn ta vẫn không nhìn thấy đã xảy ra chuyện gì.
Đặc hiệu làm tất cả có vẻ bình thường, che lấp khí tức và sức mạnh thiên kiếp,
khiến mọi người không thể nhận thấy rốt cục đang xảy ra cái gì.
"Không có gì... Ta chỉ cảm thấy nhắc nhở của các ngươi cực kỳ chính xác."
Liễu Bình đứng trong vô số lôi quang, ung dung mà nói.- - Không có một tia lôi
điện dính lên người hắn.
"Nhắc nhở gì?"
Thiếu niên không nhịn được mà hỏi.
Liễu Bình cười nói: “Đầu ai cũng được."
Hắn rút đao ra, chợt lóe rồi biến mất khỏi vị trí cũ.
Danh Sách Chương: