Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trang viên?"
Liễu Bình nói.
"Đúng vậy, những người trồng trọt như chúng ta vốn không có tư cách đến trang
viên, nhưng ngày mai 0880 phải hiện hóa, trang viên cũng biết tình huống này,
cho nên cho phép ta đi đăng ký một chút."
Người mẹ nói.
-- Không biết nó đang nói cái gì, cũng không chen lời vào được.
Liễu Bình thoáng suy nghĩ một chút, không để lại dấu vết mà hỏi: “Đăng ký ––
thuận lợi không?”.
"Thuận lợi, nếu trên người hắn thật sự có một loại sức mạnh không rõ, trang
viên sẽ thu lấy hắn, bồi dưỡng hắn theo hướng trái cây cao cấp."
Người mẹ nói.
Liễu Bình gật gật đầu, không hỏi tiếp nữa.
An bài này tương đối hợp lý.
Không hiện hóa, 0880 chết.
Hiện hóa, sức mạnh bị thành công đọc hiểu, 0880 chết.
Hiện hóa, sức mạnh không thể đọc hiểu, bị bán cho trang viên để làm trái cây
cao cấp, sớm muộn gì cũng chết.
Chậc.- - Mặc kệ là con đường nào thì cũng là tử lộ.
Liễu Bình vốn muốn tiếp tục hỏi, nhưng hiện tại tình báo đã tới tay, mà trừ mấy
câu người cha nói ra thì hắn không biết cái gì cả.
Hỏi tiếp thì dễ để lộ chân tướng.
Hắn không hề chần chờ, đứng lên và nói: “Ta về phòng làm việc."
"Ta cũng có chuyện khác phải làm, ngày mai gặp lại."
Người mẹ nói xong thì cầm lấy vài vật phẩm trang sức xương người từ trên bàn,
soi gương trang điểm một hồi, sau đó hóa thành một đoàn sương xám rồi biến
mất tăm hơi.
Phòng khách chỉ còn lại Liễu Bình.
Cho dù người mẹ đã rời khỏi -- Hắn vẫn đứng lên, học dáng vẻ người cha, đi
thẳng một mạch qua hành lang, hiện hóa ra một tầng đặc hiệu giả dối là đẩy cửa
bước vào cửa phòng làm việc, nhưng thật ra hắn đang dung nhập hoàn cảnh
chung quanh, biến mất ở cuối hành lang.
Hắn trở lại trong sân, nhẹ nhàng nhảy lên, chui vào cửa sổ lầu hai, thu lại đặc
hiệu rồi đóng cửa sổ lại.

Được rồi.
Hiện tại có thể ngủ.- Nhưng vào thời khắc này, so với ngủ thì còn không bằng tu
luyện một lúc, củng cố sức mạnh Loạn Tinh Cảnh một hồi.
Liễu Bình khoanh chân ngồi xuống giường, yên lặng điều tức, chờ đợi bình
minh.
Ngày hôm sau.
Liễu Bình đúng giờ mà đi đến trường học.
"Chào lão đại!"
Các thiếu niên chào hỏi.
Liễu Bình nhìn bọn họ, cười nói: “Đi, cùng nhau lên lầu."
Các thiếu niên đi theo sau hắn, kéo lũ lượt đi đến khu dạy học.- - Hôm qua bọn
họ đều đã chết.
Cho nên thật ra những người hiện đang đứng ở phía sau hắn là linh hồn nhân
loại mới? Chẳng qua bị rót ký ức của những thiếu niên quá khứ đó vào.
Đại khái là như thế.
Liễu Bình đi đến cửa phòng học, mở miệng nói: “Chào thầy."
"Ừ, mau đi học, những người khác vào phòng học đi, 0880 thì đi cùng ta."
Thầy giáo gật đầu và nói.
"Vâng!"
Liễu Bình theo sau hắn ta đi một mạch đến cuối khu dạy học, phát hiện nơi này
có một thông đạo nhỏ dài treo lơ lửng trên không, dẫn thẳng đến một tòa cao ốc
ở nơi xa.
Liễu Bình tập trung quan sát.
Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt: “Ngươi là Vua Lừa
Gạt."
"Không có ảo giác nào có thể che giấu đôi mắt ngươi."
"Ngươi nhìn thấy cảnh tượng chân thật."
Tòa cao ốc bỗng biến mất, thay vào đó là một dàn tể loại siêu lớn hoàn toàn đúc
thành từ bạch cốt.
Trên mỗi khúc xương vươn lên đều chen đầy quái vật chi chít.
Chúng bị sương xám bao phủ, chỉ lộ ra đôi mắt đỏ tươi, cùng nhìn về hướng
Liễu Bình.
Xem ra chúng đã chuẩn bị xong cả rồi.
Chỉ chờ một nhân loại tư chất ưu dị đến thì nghi thức sẽ lập tức bắt đầu.
"0880, đi với ta, chúng ta phải đến tòa nhà lớn kia để hoàn thành lần hiện hóa
này."

Thầy giáo nói.
Tên mặt Liễu Bình lộ ra vẻ khẩn trương và thấp thỏm một cách thích hợp, đáp
lại: “Vâng thưa thầy.”.
Hai người bước lên tế đàn dọc theo thông đạo bạch cốt thật dài.
"Đừng khẩn trương, phải biết là thượng để chỉ yêu một mình thể nhân, chỉ cần
ngươi buông lòng phòng bị thì thượng đế nhất định sẽ giáng ban ân xuống."
Thầy giáo ở phía trước vừa đi vừa nói.
"Thầy giáo, nếu ta hiện hóa thành công thì sẽ xảy ra chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
Nói đến đề tài này, thầy giáo lộ ra nụ cười: “Hiện hóa thành công thì cả người
người sẽ tản ra ánh hào quang thánh khiết, sau đó đạt được một ít binh khí, phục
sức, năng lực không thể tưởng tượng-- Trên cơ bản chính là vậy."
"Thất bại thì sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Thất bại thì không có dị tượng nào cả, nhưng cũng đừng nản lòng, một lần thất
bại cũng không thể nói lên điều gì, chỉ cần người kiên trì nỗ lực, có lẽ về sau
người sẽ có tiền đồ càng rộng lớn.
Thầy giáo nói.
Nói hay thật.
Liễu Bình khẽ gật đầu, mở miệng nói: “Lời thầy giáo nói làm ta như tắm mình
trong gió xuân, ta nhất định sẽ cố gắng hiện hóa thành công."
"Cố lên!"
Thầy giáo khuyến khích.
Kế tiếp, hai người đều không nói nữa, chỉ đi dọc theo thông đạo thật dài bước
vào tế đàn.
Vào khoảnh khắc Liễu Bình đứng ở giữa tế đàn, tất cả quái vật đều đứng lên từ
những cái giá bạch cốt to lớn, cùng ngâm tung lên một chú ngữ tối nghĩa chưa
bao giờ nghe nói đến.
Nhưng dưới tác dụng của ảo cảnh, những chú ngữ đó nghe lại như âm nhạc
quảng bá nào đó bên trong cao ốc, làm người ta theo bản năng mà xem nhẹ.
"Ngươi chờ ở chỗ này một lát, lúc bắt đầu hiện hóa thì ta sẽ gọi ngươi."
Thầy giáo nói.
"Vâng."
Liễu Bình đứng ở giữa tầng chót cao ốc -- thật ra là ở giữa tế đàn, lẳng lặng chờ
đợi.
Bỗng nhiên.
ố ố
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Tên người người có hạt giống căn nguyên
sức mạnh thần thánh, đã khiến một sức mạnh đồng loại khác cộng minh."
Ánh mắt Liễu Bình trở nên sắc bén như đao.- - Trên thực tế, nghi thức hiện hóa
đã bắt đầu rồi! Kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì? Nếu hắn không thể hiện hóa, vậy cứ
làm ra một đặc hiệu.
Nhưng mà nếu hắn hiện hóa thành công -- Vậy phải làm sao bây giờ? Hắn
nhanh chóng ngẫm nghĩ trong lòng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK