Trong gió cát.
Nữ nhân bỗng giơ tiêm nhận lên, mở ra một đoạn xương ống trắng hếu từ thân
thể.
Chỉ thấy trên chiếc xương ống này không ngừng tuôn ra máu loãng màu đen.
Máu loãng lại không nhỏ giọt xuống, chỉ lượn lờ quanh xương ống, cuối cùng
hóa thành một mặt cờ xí máu đen phấp phới.
"Không xong, nó là kẻ cầm cờ, đây nhất định là sức mạnh mà chúng ta không
biết."
Liễu Bình của tương lai nói.
Thân thể hắn bỗng trở nên mơ hồ, trực tiếp lui ra khỏi thời không trước mặt.
Chỉ còn lại một mình Liễu Bình.
Liễu Bình muốn vung đao tiến lên, lại phát hiện thời không đã trở nên sền sệt
như mực, không thể nhúc nhích mảy may.
Nữ nhân nói: “Có một loại sức mạnh có thể siêu thoát kỷ nguyên của các ngươi,
thậm chí là kỷ nguyên của chúng ta, tất cả sức mạnh đều không thể cấm tuyệt
nó ––"
"Đó chính là sự thay đổi kỷ nguyên!"
Nữ nhân giơ bạch cốt hắc kỳ lên cao cao, lớn tiếng mà nói: “Ta chính là kẻ cầm
cờ của kỷ nguyên mới!"
Từng luồng dao động tỏa ra từ cờ xí, truyền khắp toàn bộ thế giới.
Liễu Bình lại thử, phát hiện mình vẫn không thể nhúc nhích mảy may.
Loại sức mạnh này không thuộc về hai kỷ nguyên, nó là bản chất của tất cả các
quy tắc.
Thời đại chắc chắn sẽ thay đổi! Cho dù là thuật cấm tuyệt của kỷ nguyên tiếp
theo cũng không thể chống đỡ loại sức mạnh này! Liễu Bình thở dài, hình như
cũng thả lỏng lại.
"Này, ngươi thật không phúc hậu, có thủ đoạn một kích tất thắng thế này thì
sớm lấy ra đi, hại ta cực cực khổ khổ chạy loạn khắp nơi trên tuyến thời gian,
cuối cùng thì thành công dã tràng."
Hắn bất mãn càu nhàu.
Nữ nhân lại lộ ra vẻ mặt kỳ dị, nhìn về phía Liễu Bình và nói: “Ta cũng không
muốn sử dụng nó, nhưng đã tới tình trạng này... Người và ta đều không thể thoát
thân!"
Liễu Bình nhướng mày, khó hiểu mà hỏi lại: “Ngươi đang nói cái gì?"
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
ắ
Trên đại kỳ hoàn toàn hiện hóa từ máu loãng hắc ám kia tỏa ra một thứ sức
mạnh không thể chống đỡ nào đó, siêu việt tất cả pháp tắc giam cầm trong hư
không, dừng lại trên người Liễu Bình và nữ nhân.
"Đây là..."
Liễu Bình lẩm bẩm.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng thoáng hiện trên hư không.
"Chủ thuộc tính của thế giới trước mắt:"
"Cấm tuyệt."
"Nó cấm tuyệt tất cả sức mạnh của kỷ nguyên hiện tại và kỷ nguyên tiếp theo."
"Chỉ có một thứ sức mạnh không bị thuộc tính này trói buộc."
"--Đó là sức mạnh thay đổi thời đại."
"Sau khi dự kiến về kết quả của giờ phút này và tương lai, đối thủ của ngươi
không còn cách nào nên đã phóng thích loại sức mạnh duy nhất này."
"Đứng trước sức mạnh thay đổi thời đại, không có tồn tại nào có thể may mắn
thoát khỏi."
"Hiện giờ “Sự thay đổi đã bắt đầu."
"Thế giới Nny chỉ có hai tồn tại, một là ngươi, còn lại là kẻ cầm cờ của tà ma."
"Sức mạnh “Thay đổi này sẽ tác dựng lên người các ngươi."
"Chủng tộc của các ngươi sẽ thay đổi với nhau.”.
Tất cả chữ nhỏ dừng lại bất động trên hư không, một lúc lâu sau mới dần dần
biến mất.
Nữ nhân đối diện cười lạnh, nói: “Kỷ nguyên mới nhất định sẽ thắng được tất cả
của thời đại quá khứ, cho nên khi ta trở thành một chúng sinh của kỷ nguyên cũ,
khát vọng của ta đối với kỷ nguyên mới sẽ càng thêm mãnh liệt."
"Vậy ngươi thì sao?"
"Khi người trở thành một thành viên của chúng ta, ngươi còn nguyện ý chiến
đấu vì thời đại quá khứ sắp bị đào thải hay không?"
"Không, khi tân sinh và vĩnh hằng vờn quanh, không có kẻ nào sẽ lưu luyến hoa
cúc của ngày hôm qua!"
"Liễu Bình, hoan nghênh ngươi."
"Từ giờ trở đi, ngươi là một thành viên của chúng ta."
“Từ giờ trở đi, ngươi là một thành viên của chúng ta."
Nữ tử vừa dứt lời thì vẻ mặt của Liễu Bình đã biến đổi, lập tức quát: “Thượng
đế!"
Oanh Cát vàng dưới chân tản ra hai bên, hóa thành một vách núi vạn trượng sâu
không thấy đáy.
ễ ẳ ố ấ
Liễu Bình lao thẳng xuống phía dưới, lập tức không thấy đâu nữa.
Nữ nhân kia đứng trên cồn cát, cũng không ngăn trở, chỉ lẳng lặng nhìn tình
cảnh này, khí thế trên người ả dần dần hạ xuống, dần dần tiêu tán, mắt thấy đã
bắt đầu chuyển hóa theo hướng một nữ tử nhân loại chân chính.
"Chạy? Ngươi sắp trở thành một thành viên của chúng ta, cho dù chạy thì có thể
làm thế nào?"
Nữ tử nhẹ nhàng nói.
Vừa dứt lời.
Hắc kỳ trong tay ả phóng ra một vòng quang ảnh, bao bọc lấy ả, hóa thành một
lưu quang rồi chui vào bờ cát.
Phía bên kia.
Liễu Bình rơi vào sâu trong biển cát, vẫn luôn chìm xuống, rốt cuộc “Bùm"
một tiếng đã rơi xuống một con sông mênh mông.
Giọng nói của thương để theo đó mà vang lên: “Là mảnh thế giới Lục Đạo Luân
Hồi của Vân Hi, ta đã dặn Gaia, Pháo gia và Rita là khi dung hợp phải chú trọng
thuộc tính thế giới hoàng tuyền”.
Liễu Bình ngâm mình trong con sông, thấp giọng mà nói: “Vong Xuyên...”.
"Đúng vậy, nơi này là một nhánh sông Vong Xuyên, cho nên dựa theo thiết lập
ban đầu, người phải quên mất tất cả, không đến mức lập tức bị hoàn toàn tà ma
hóa."
Thượng đế hiện ra trên con sông, nhìn xuống Liễu Bình.
Bỗng nhiên, một giọng nữ theo đó mà vang lên: “Phải không? Tôn tại đang nói
chuyện này khẳng định là chủ nhân của sức mạnh thần thánh."
Liễu Bình bỗng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy nữ tử do tà ma biến thành cũng đang ngâm mình trong nước, đang nhìn
lại sau lưng Liễu Bình.
Thượng để lập tức nói: “Sức mạnh thay đổi kỷ nguyên của cờ xí kia khiến các
ngươi có thể tìm được đối phương vào bất cứ lúc nào."
"Đáng chết... Không đúng! Nếu nó hóa thành nhân loại, vậy hiện tại đến bên
cạnh ta thì chẳng phải là muốn chết hay sao?"
Liễu Bình nói.
Hắn bỗng phản ứng lại, trầm ngâm nói: “Không thể để nó chết, nếu nó chết ở
giờ khắc này, vậy sẽ không khớp với tương lai, tứ đại pháp tắc sẽ tiêu diệt ta."
"Nó không phải người giết! Không có tồn tại nào biết nó sẽ xảy ra biến hóa gì,
tứ đại pháp tắc cũng không biết! Cho nên các pháp tắc chỉ có thể yên lặng quan
sát."
Thượng đế nói.
ằ ằ ế ỗ ồ
Nữ nhân nhìn chằm chằm vào thượng đế, trên người bỗng dâng lên một luồng
sát khí: “Sức mạnh pháp tắc mê người cỡ nào, chúng nó sắp hàng thành hình
dạng đặc thù có thể biết được tất cả, hiệu lệnh cho tất cả, do đó cho ra đời tồn
tại như vậy... Sớm biết có tồn tại như người thì ta đã giết người trước."
Á nâng tay lên, muốn dùng một chút sức mạnh còn sót lại trên người.
Thượng đế cười lạnh và nói: “Ngươi không giết được ta."
Thân thể lão nhanh chóng trở nên trong suốt, sau đó biến mất trong hư không,
lại không thể tìm kiếm bất cứ dấu vết nào nữa.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình: “Chú ý, thượng đế đã
chết."
"Thượng để lại chuyển qua trạng thái “Tử vong lần nữa, đồng thời biến mất sau
lưng ngươi, để người thay thượng đế ngăn cản tất cả."
Danh Sách Chương: