Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khi người sử dụng sức mạnh thần thánh, nhất định sẽ kết hợp đặc tính của bản
thân, sáng tạo ra kỹ năng thần thánh không thể tưởng tượng, không thể nắm lấy,
rất có tính lừa gạt."
“Tất cả sức mạnh trong này hiện hóa thành một thẻ bài được nắm giữ bởi
ngươi."
Thì ra sức mạnh của thượng đế vẫn luôn ở bên cạnh hắn.
Thì ra vào rất lâu trước kia, trong thẻ bài vai hề đã cất giấu một thứ sức mạnh
khủng bố! Liễu Bình không suy nghĩ quá nhiều, chỉ cảm thấy khá thoải mái.
Một giọng nói bỗng vang lên bên tai: “Nếu ngươi đã phóng thích “Lừa gạt, làm
sức mạnh của nó bị hoàn toàn che giấu, vậy ta sẽ thả nó lại vào lịch sử, đi đến
thời đại thần tứ, đến góc nào đó trong Vĩnh Dạ."
-- Đây là giọng nói của thương để!
"Làm phiền ngươi."
Liễu Bình nói.
Không sai.
Thời khắc hiện tại là tuyến thời gian Delia vốn sẽ nghênh đón tử vong.
Mà thật lâu trước kia, thẻ bài vai hề này đã xuất hiện trong thời đại quá khứ.
Chỉ khi nào thả nó lại vào thời đại xa xăm trước kia thì tất cả mọi chuyện mới
hình thành một vòng thời gian khép kín hoàn mỹ.- - Sức mạnh ẩn chứa trên thẻ
bài này sẽ lập tức có hiệu lực trong tương lai!
"Khi ngươi cứu vớt thánh quốc của ta thì lập tức có thể trở lại tương lai lấy lại
thẻ bài kia lần nữa –– Nó chờ người trên tuyến thời gian, sau khi người hoàn
thành ủy thác của ta."
Giọng nói của thương để lại lần nữa vang lên.
"Được rồi, ta thử xem."
Liễu Bình nói.
"Đúng rồi."
"Cái gì?"
"Ngươi còn nhớ mình là ai không?"
“Quả nhiên là quên mất, cũng đúng, để sự nghiệp của chúng ta không bị ảnh
hưởng, ta nhắc nhở ngươi một điều."
"Nói đi."
"Ngươi luôn lừa gạt chính mình."
"Về sự kiện nào?”.
ế
"Thật ra người chưa bao giờ chết trận."
"Ta nhớ ta từng chết vô số lần... Vì sao ta phải gạt bản thân."
"Bởi vì ngươi không biết thắng như thế nào, cho nên người nói cho bản thân,
người đã chết."
"Cảm ơn người nói cho ta biết chuyện phiền lòng như vậy."
"Không cần khách sáo, mọi người đều rất phiền lòng -- Cũng như lời ngươi đã
nói, phiền phức chỉ vừa mới bắt đầu."
"Còn có gì dặn dò không?"
"Không có."
"Ta là ai?"
"Ngươi của năm đó không cho nói."
"Được thôi... Người đã nói nhiều như vậy với ta rồi, mà rốt cuộc người chết hay
không?"
"A, ta đã chết."
Giọng nói của thương để lập tức biến mất.
Liễu Bình phủi phủi tay, thở dài.
Lão nhân chết tiệt.
Hắn lại nhìn vào hư không, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước
mắt hắn: “Lời nói dối của ngươi tồn tại trong thời gian quá dài, hiệu quả có chút
hạ thấp."
"Lời nói dối này cơ bản chỉ nhằm vào chính ngươi."
"Kết hợp hai điểm trên, Chúa tể toàn trí toàn năng chọc thủng lời nói dối của
ngươi."
"Cho nên ––".
"Ngươi biết mình chưa từng chết vô số lần."
"Thậm chí người chưa từng bị Ác Mộng giết chết, mỗi một lần đầu chuyển
nguy thành an."
“Ngươi chỉ có chút uể oải, bởi vì người còn chưa tìm được phương pháp chiến
thắng bọn chúng."
Liễu Bình ngừng thở, lẳng lặng nhìn hàng chữ này, chỉ cảm thấy trong lòng dần
dần có thêm thứ gì.
Thật nhàm chán.
Đánh không lại thì đánh không lại, lừa mình là sợ bản thân cảm thấy mất mặt
sao? Rốt cuộc ta là cái gì? Hắn ngơ ngẩn nhìn lại chung quanh, chỉ thấy tất cả
“Người"
đều nhìn chăm chú vào hắn.
"0880, ngươi không sao chứ?"
Thầy giáo quan tâm hỏi.
"Không có gì, ta chỉ không rõ lắm biến hóa trên người mình."
Liễu Bình nói.
Hắn búng tay một cái.
Những thứ hiếm lạ cổ quái chồng chất thành núi trên mặt đất đều biến mất tăm
hơi.
"Không cần hoang mang, chưa từng nghe thấy năng lực hiện hóa của ngươi, cho
nên cần học tập thêm cách khống chế sức mạnh của mình."
Thầy giáo nói.
"Vậy ——”.
"Đi với ta."
Liễu Bình đi theo thầy giáo ra khỏi cao ốc.
Một chiếc xe ngựa sớm đã chờ ở đó.
Người cha và người mẹ đứng bên xe ngựa, nhìn hắn với ánh mắt phức tạp.
"Con cần đến một nơi càng cao cấp, con trai."
Người cha nói.
"Phải học tập cho giỏi, có biết không? Tiền đồ của con cực kỳ rộng lớn, chờ sau
này lại trở về thăm chúng ta."
Người mẹ nói.
Liễu Bình nhìn hai người, gật đầu và nói: “Con nhất định sẽ nỗ lực, không phụ
kỳ vọng của cha mẹ -- Nhưng hiện tại con có chuyện muốn nói với các người."
"Cái gì?"
"Các ngươi chạy trời không khỏi nắng đâu."
Liễu Bình mỉm cười và nói.
Cha mẹ đều không hiểu ý của hắn, họ cùng nhìn về phía thầy giáo.
Thầy giáo trầm ngâm và nói: “Lúc hiện hóa, tính cách một vài người sẽ có thay
đổi nhỏ, đây là ảnh hưởng do sức mạnh mang đến, qua một thời gian thì khỏi
thôi."
"Thì ra là thế."
Người cha người mẹ bừng tỉnh hiểu ra.
Lúc này một người chạy ra từ cao ốc, trong tay có nâng một con búp bê.
"Cái gì thế này?"
Thầy giáo không thể hiểu được.
ồ ắ ố
"Vừa rồi trong những thứ hắn hiện hóa ra -- Con búp bê này rơi xuống phía sau
cây cột nên không được tìm thấy."
Người kia nói.
Thầy giáo nhận lấy quan sát, chỉ thấy đây là một con búp bê mặc váy dài trắng
tinh, đầu đội vòng hoa.
Hắn ta lật qua lật lại nhìn một lần, đưa cho Liễu Bình rồi nói: “Hình như nó là
sức mạnh nào đó mang tính hủy diệt, vừa rồi vì sao không cất đi?"
Liễu Bình nhìn chăm chú vào con búp bê.- - Đây là vật mà hắn lợi dụng công
đức thần thánh của thượng đế để chế tạo trong nháy mắt thẻ bài thần thánh hiện
hóa.
Nó không nằm trong tập hợp thiết lập của bọn quái vật.
"Lần đầu tiên ta sử dụng sức mạnh hiện hóa, thiếu kinh nghiệm, cho nên không
chú ý tới --Thầy giáo cũng không nên trách ta về chuyện như vậy được."
Liễu Bình thành khẩn nói.
"Đương nhiên không trách ngươi."
Thầy giáo nói.
"Nghe chưa? Không trách chúng ta."
Liễu Bình nói với con búp bê.
Con búp bê chậm rãi mở miệng ra, đọc từng chữ: “Cảm tạ mọi người khoan
dung, để báo đáp các vị, ta quyết định đưa mọi người lên thiên đường."
Trong lòng bọn họ chợt nhận ra điều gì, cùng quay đầu nhìn lại.
Một ánh sáng lóa mắt tràn ra từ cao ốc, trong nháy mắt đã xuyên thấu toàn bộ
thiên địa, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Liễu Bình chậm rãi mà hỏi: “Như vậy, đây là cái gì?"
"Hương Phân Khởi Bạo –– Tám mươi tám viên Thanh Quang Hạch Vô cùng nổ
tung, nhất định phải san bằng tất cả tà ác trên đời."
Con búp bê nói với giọng điệu như khoe thành tích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK