Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thánh Linh là hy vọng duy nhất.
Liễu Bình nhìn về phía Andrea, nhớ lại tình cảnh hai người quen biết.
Hình như Andrea đang che giấu cái gì..
Nếu nói cô bé là hy vọng duy nhất, vậy rốt cục khi nào cô bé mới có thể lấy ra
sức mạnh chân chính? Andrea như nhận ra điều gì, ánh mắt chuyển về hướng
Liễu Bình.
"Cổ thần có tri thức uyên bác, biết được tất cả phương hướng trưởng thành lúc
ban đầu của thế giới, cho nên vừa nhìn thấy ta là biết người nhất định có thể
thông qua khảo nghiệm."
"Andrea, ta còn chưa rõ, cái gọi là hy vọng rốt cục là gì."
Liễu Bình nói.
"Tạm thời không thể nói, chờ tới ngày đó thì người sẽ biết, ta bảo đảm."
Andrea nói.
Tiếng nói vừa dứt.
Chỉ một thoáng, tất cả mọi thứ chung quanh biến mất sạch sẽ.
Liễu Bình phát hiện mình về tới quán bar, đang ngồi trước quầy bar, trong tay
nắm thẻ bài có vẽ tinh cầu kia.
Ở bên cạnh hắn, Cổ thần kia đang lẳng lặng nhìn hắn.
"Như vậy có được không?"
Liễu Bình vừa đưa thẻ bài cho đối phương, vừa hỏi.
Cổ thần xếp tờ báo trong tay lại rồi đặt qua một bên, lại tháo mắt kính tơ vàng
xuống, bỏ nó vào túi.
"Được."
Cổ thần nói.
"Ngươi bằng lòng hỗ trợ?"
Liễu Bình lại hỏi.
"Thật ra ta đã giúp ngươi."
Cổ thần đáp.
Liễu Bình khựng lại.
Thật ra đối phương nói cũng đúng --- Thông qua thẻ bài biến ảo kia, hắn đã có
hiểu biết đại khái đối với Sinh Mệnh Thể Thế giới Loại.
Điều này đã trải sẵn một con đường chân chính chuyển hóa thành Sinh Mệnh
Thể Thế giới Loại cho mai sau.
"Đa tạ."
Liễu Bình nói.
"Không cần khách sáo, ta đã nhịn những Ác Mộng đó thật lâu, hiện tại nếu
ngươi triển lãm khả năng xử lý chúng cho ta thấy thì ta đương nhiên không chút
do dự gia nhập phe ngươi."
Cổ thần mỉm cười và nói.
Trên tay lão bỗng có thêm một bộ bài.
Cổ thần liên tục xào thẻ bài qua lại, cuối cùng lật hết lên mặt bàn quầy bar, xếp
chúng thành một bức vẽ.- - Đó là một bộ chiến giáp cơ động.
"Ta chưa từng nghĩ đến, thủ đoạn chung cực của Cổ thần lại là một bộ cơ giáp."
Liễu Bình nói.
"Đừng xem thường bộ cơ giáp này -- nhìn nó bình thường không có gì lạ, nhưng
thực tế có thể tiến hành phi hành siêu thời không, đây cũng là thủ đoạn chung
cực giúp ta tránh né đuổi giết."
Cổ thần đạo.
"Cái gì là siêu thời không?"
"Đưa vào tọa độ, nháy mắt đến, ngầu hay không?"
"Ngầu vượt qua tưởng tượng."
"Nhiên liệu tiêu hao trong một lần phi hành tương đương với tám trăm tấn
hoàng kim.”.
Cổ thần nói.
"... Vì sao câu này nghe quen tai như vậy?"
Liễu Bình lẩm bẩm nói.
Hắn không khỏi lắc đầu, tiện tay tung một chiều, lập tức có mấy cái ly bay qua,
chỉnh chỉnh tề tề dùng trên quầy bar.
Liễu Bình tự rót rượu, rót đầy cả sáu cái ly.
"Các vị, ly này kính các ngươi, hy vọng mọi người đồng tâm hiệp lực, hoàn
toàn thay đổi thời đại Ác Mộng."
Đại Địa chi Mẫu và Nữ Tử Thần hiện thân, mỉm cười và chạm ly với Liễu Bình.
Cổ thần cũng giơ ly lên.
Liễu Bình uống một hơi cạn sạch.
Andrea nhìn nhìn cái ly của mình, bên trong là champagne sủi bọt khí.
Cô bé nâng ly lên rồi chậm rãi uống.
Trên bàn còn lại một cái ly.
Thượng để không hiện thân.
ố ỗ
Nhưng ly rượu mạnh lập tức trống rỗng.
Liễu Bình lại rót đầy rượu, nâng ly nói với Cổ thần: “Còn không biết xưng hô
ngài thể nào."
“Năm đó khi các thần linh ban sơ chúng ta giáng sinh, mọi người đều gọi ta là
thần Hủy Diệt, nhưng đó đều là chuyện quá khứ, hiện tại tuổi ta cũng lớn, các
ngươi gọi ta là Pháo gia cũng được."
Cổ thần nói.
"Ta là Gaia."
Đại Địa chi Mẫu nâng ly và nói.
"Chào ngươi."
Cổ thần nói.
"Ta nhỏ hơn ngươi, ngươi có thể gọi ta là Tiểu Mộng."
Nữ Tử Thần ngâm điếu thuốc và nói.
"Tiểu Mộng chào ngươi."
Cổ thần cười nói.
"Ta là Andrea, ngày thường đi theo bên cạnh Liễu Bình, Pháo gia có thể gọi tên
đầy đủ của ta."
Andrea nói.
"Được."
Cổ thần gật gật đầu, ngạc nhiên nói: “Hắn còn một vị thần, vì sao không ra gặp
mặt?"
"Hắn đã chết, hiện giờ vẫn duy trì trạng thái tử vong."
Liễu Bình giải thích.
Trong hư không vang lên một giọng nói uy nghiêm: “Ta là thượng đế, ngươi có
thể gọi ta là Chủ, sau chữ “Chủ có thể thêm thán từ ơi –– mọi người đều xưng
hô ta như vậy."
Trên đầu Cổ thần cộm lên từng cục gân xanh, nhưng nhìn xuống, không phản
ứng vị thượng đế này.
"Pháo gia -- Có phải thần linh ban sơ đều thiên hướng sức mạnh Khoa Kỹ Trắc
hay không?"
Liễu Bình ngắt lời nói.
"Chỉ có ta thích mang theo nhân loại mân mê những thứ này, cho nên lúc thời
đại kết thúc, các Cổ thần kẻ thì chết, kẻ thì trốn, chỉ có ta thông qua kỹ thuật cải
tạo gien biển mình thành một con chó, đi theo các nhân loại trốn xuống chỗ tị
nạn dưới lòng đất."
Pháo gia uống một ngụm rượu, tiếp tục nói: “Các nhân loại đó nhỏ tuổi quá, ta
bảo hộ bọn họ mười mấy năm, sau đó khi đồ ăn thiếu thốn, bọn họ muốn ăn thịt

chó, khi đó bão táp đã qua, ta cũng nghiên cứu gần xong cơ giáp nên đã khởi
động bộ cơ giáp này đào tẩu."
Mọi người nín thở lắng nghe, Liễu Bình hỏi: “Năm đó đã xảy ra cái gì?"
"Nói ra thì rất dài –– Tóm lại là bị Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại tiêu diệt hết
––sau khi ý chí thế giới thức tỉnh, thực lực vượt qua tất cả tồn tại, dù sao sức
mạnh của chúng là toàn bộ thế giới."
Pháo gia cảm thán.
Mọi người đều rơi vào trầm mặc.
Đúng vậy.
Sức mạnh của nhân loại và thần linh, nói trắng ra chỉ là lợi dụng pháp tắc thế
giới mà thôi.
Khi thế giới có ý thức hơn nữa cảm thấy đói khát... Ai có thể chống lại nó? Trừ
phi -- Trở thành tồn tại cùng đẳng cấp thì mới có cơ hội chống lại chúng.
"Cho nên Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại là sinh mệnh Kỳ Quỷ trời sinh sao?"
Liễu Bình tiếp tục hỏi.
Hắn vừa nói xong thì Trấn Ngục Đạo bên hông bỗng reo lên một tiếng.
Hư không dần hiện ra mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi hỏi ra một nghi vấn
bị hủy diệt."
"Vấn đề này không tồn tại, cho nên khi nó xuất hiện, gần như trực tiếp lau sạch
tất cả mọi thứ của ngươi."
"Nhờ sức mạnh Giam Mặc của Trấn Ngục Đao, giúp người bình yên vô sự qua
lần này."
Chung quanh yên tĩnh.
Liễu Bình nhìn lại các vị thần, chỉ thấy bọn họ đều lộ ra vẻ bất an.
Trong hư không vang lên tiếng rên rỉ của thượng đế: “Ta đã chết, đúng vậy, ta
đã chết..."
"Liễu Bình, bọn họ không biết, cũng không nên biết, bí mật kia vượt qua thời
đại trước mắt –– về sau hỏi lại."
Andrea nói nhỏ một câu với hắn.
"Được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK