Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách phía sau nàng không xa -- Một người biến dị một sừng toàn thân đen
nhánh đang nhằm về phía nàng.
Hư không thoáng hiện hai thanh trường đao, bị hai cái đầu chó trái phải cắn lấy.
Chó ba đầu xoay tròn lên ngay trên không trung.
Oanh! !! Đao quang hóa thành quang nhận xoắn ốc xuyên qua thân thể biến dị
giả, trực tiếp trảm nó thành những vệt đỏ nhỏ vụn trong gió lốc, đi xa theo cơn
gió gào thét.
Chó ba đầu vẫn còn lơ lửng giữa không trung, thong thả đảo lộn mấy vòng,
vững vàng rơi xuống mặt đất.
Vừa quay đầu lại -- Vân Hi đã tỉnh, đang bình tĩnh nhìn nó.
Đôi mắt mỹ lệ của nàng dần hiện ra trí tuệ, vẻ mặt hiểu rõ, cứ như sau khi tiếp
thu nguyên lực, nàng đã dần hiểu được rất nhiều tri thức và bí mật xưa nay chưa
từng có.
"Thiếu gia, trước đó người chiến đấu với ta.
Là ngươi sao?"
Vân Hi đứng đằng xa lên tiếng hỏi.
Chó ba đầu thoáng trầm mặc, trực tiếp biến trở về thành Liễu Bình.
"Quả nhiên là ngươi."
Mày liễu của Vân Hi giãn ra, “Ngươi... Là tận thế?"
"Trước mắt là vậy."
Liễu Bình nói.
Vân Hi nhẹ nhàng cười, chậm rãi đi tới.
Nàng nắm lấy tay hắn, nói nhỏ một câu: “Đi thôi, đi cùng ta lấy hai căn nguyên
còn lại."
Liễu Bình không nhúc nhích, mở miệng nói: “Chuyện tới hiện giờ, hẳn người
đã biết, thêm tận thế đều là côn đồ."
"Đúng, người thật là tên côn đồ, lúc trước đã cứu ta một mạng ở vùng ngoại
thành, sau đó lại giúp ta chiến đấu, nhưng vẫn không nói cho ta hay biết."
Vân Hi nói.
"Ngươi không sợ ta?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta tin người chắc chắn có tính toán của mình, ta tin ngươi."
Vân Hi nói với giọng điệu chắc chắn.
ắ ễ ấ
Nàng mỉm cười, nhìn vào hai mắt Liễu Bình và nói: “Đi cùng ta lấy căn nguyên
còn lại không?"
"Được, nhưng ta không thể bày ra nhân thân."
Liễu Bình nói.
Hắn hóa thành chó ba đầu lần nữa, rơi xuống mặt đất, gật gật đầu với Vân Hi, ý
bảo nàng dẫn đường ở phía trước.
Vân Hi lại bể chó lên, hiếu kỳ nói: “Ba cái đầu à, chậc chậc, thật sự là lần đầu
tiên ta thấy, chờ mọi chuyện chấm dứt người phải kể cho ta biết đó là cảm nhận
thế nào."
Mấy cái đầu của con chó lần lượt lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, câm nín, nhắm mắt
trầm tư.
Khóe miệng Vân Hi nhẹ nhàng nhếch lên.- - Nàng đã không còn là thiếu nữ của
quá khứ.
Nguyên lực của thế giới Lục Đạo làm nàng hiểu rõ sự chân thật của luân hồi.
Mỗi thời mỗi khắc, trong hư không sẽ xuất hiện số lượng lớn tri thức và bí mật,
chúng bày ra chân lý thế giới cho nàng biết.
Mà sức mạnh đến từ danh sách lại làm nàng biết cách sử dụng những tri thức đó
như thế nào.
Thật ra con chó là một độ kiếp giả.
Mặc kệ thế nào, nó vẫn luôn giúp nàng, hơn nữa nàng thu được sức mạnh đều là
nhờ nó bên cạnh.
"Nguyên lực loại thứ tư cách nơi này không xa, ngay ở cây cầu lớn qua sông."
Vân Hi thân thể chợt lóe, bay vút hướng tới phía trước.
Bảy tám phút sau.
Nàng đến được cây cầu, dựa theo cảm ứng của mình mà nhanh chóng tìm được
một đóa hoa cỡ ngón cái ở khe hở xi măng.
"Chính là người..."
Vân Hi nhẹ giọng nỉ non, hái đóa hoa này xuống, nâng trong lòng bàn tay.
Bỗng nhiên.
Đóa hoa biến thành một vệt lưu quang, hoàn toàn đi vào ngực thiếu nữ.
Dao động sức mạnh vừa bình ổn trên người thiếu nữ lại bắt đầu dâng trào lần
nữa.
Sức mạnh này thật khổng lồ, khiến nàng lơ lửng ở giữa không trung, đã mất đi
thần chí, rơi vào hôn mê.
Con chó đứng trên mặt cầu cảnh giác quan sát chung quanh.
Bỗng nhiên.
ể ễ
Giọng nói của thương để lại vang lên: “Liễu Bình, từ giờ trở đi người phải cảnh
giác cao độ.”.
“Chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Thế giới của ngươi sắp hoàn thành dựng dục, chờ nàng thu thập đủ năm loại
nguyên lực, chúng ta lập tức đi."
Thượng để nói.
Chó ba đầu quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ trên đầu Vân Hi bắt đầu biến hóa: “Danh hào sắp
được xác định."
–– Khi nàng gom đủ năm loại nguyên lực thế giới, Lục Đạo Luân Hồi sẽ ban
cho danh hào tương ứng."
Con chó thu ánh mắt lại, trong lòng có chút chấn động khó hiểu.
Cứ cảm thấy Lục Đạo Luân Hồi đang dùng hết sức để sắp xếp cái gì đó, hơn
nữa đặt hết tiền cược lên người Vân Hi.
Con chó có chút lo lắng, nhưng hiện tại đã không có cách nào khác.
Giây lát sau.
Vân Hi mở mắt ra, nhẹ nhàng trở xuống mặt đất.
Khí chất cả người nàng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nhìn giống như
thần linh, nhưng lại có thêm cảm giác tang thương và cổ xưa hơn so với các
thần linh.
"Loại nguyên lực cuối cùng nằm trên núi thành bắc, ta đã cảm ứng được lời kêu
gọi của nó."
Vân Hi nói nhỏ một câu.
Nàng bế con chó lên, cả người bay lên không trung, lao về hướng thành bắc.
Lúc này tốc độ của nàng càng nhanh.
Chỉ hơn mười phút, nàng đã đến đỉnh núi.
Một dòng khí màu xanh lá xoay tròn lẳng lặng lơ lửng trên ngọn cây như đang
chờ đợi Vân Hi đến.
Vân Hi đang muốn hành động thì lại đột nhiên dừng bước.
"Ai ở nơi đó?"
Nàng cảnh giác cất tiếng quát.
Hư không mở ra.
Một nam tử trung niên đáp xuống, đứng trên ngọn cây, lẳng lặng quan sát thiếu
nữ phía dưới.
ế ẫ ắ ấ ố
–– Là Tận Thế Đại Hành Giả, Hội Tẫn Chi Hình! Vào thời khắc mấu chốt này,
rốt cuộc nó vẫn nhận ra có gì không đúng, lập tức chạy tới hiện trường từ một
nơi xa xôi!
"Xem kìa, một Ý Chí Đại Hành Giả của Lục Đạo Luân Hồi, ả là kẻ địch chân
chính của ta, ngươi nói đúng không?"
Hội Tẫn Chi Hình lạnh lùng nói.
Sát ý kinh người phát ra từ trên người nó, mang theo vô số sương mù, một khi
rừng cây trên núi đụng vào những sương mù đó thì lập tức hóa thành bột mịn.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên ở giữa không trung: “Minh Thần Kiếp bị
cắt ngang."
"Hôi Tẫn Chi Hình sẽ bắt đầu phá hủy tất cả vào bất cứ lúc nào."
Thời gian cứ như đọng lại.
Vào thời khắc mấu chốt nhất này, Hội Tẫn Chi Hình lại chạy về.
Lúc này, thế giới của Liễu Bình còn chưa hoàn toàn ra đời, năm loại nguyên lực
của Lục Đạo Luân Hồi cũng chưa được Vân Hi thu thập đủ.
Tất cả đều xong rồi.
Một giây.
Hội Tẫn Chi Hình nâng tay lên -- Chó ba đầu đột nhiên tiến lên vài bước, chắn
ở trước người Vân Hi rồi phát ra tiếng gầm nhę.
Nó truyền âm: “Đừng uy hiếp nàng, nàng là người của ta."
Ánh mắt Hội Tẫn Chi Hình hoạt động, dừng lại trên người Vân Hi lần nữa, cười
dữ tợn và nói: “Ngươi đang gạt ta?... Tất cả sức mạnh Lục Đạo Luân Hồi đều
cộng minh trên người ả... Ta sẽ không nhìn lầm."
Chó ba đầu lại truyền âm lần nữa: “Ngươi quên tính toán của chúng ta?"
"Ý ngươi là, trà trộn vào Lục Đạo Luân Hồi?"
Hội Tẫn Chi Hình hỏi.
"Đúng vậy, nàng là người của ta, nàng sẽ kiên định đi theo bên cạnh ta, cùng ta
đối phó Lục Đạo Luân Hồi."
Chó ba đầu truyền âm.
Hôi Tẫn Chi Hình khinh thường cười một tiếng, trên tay toát ra ánh sáng u ám.
"Ta là Thành Hoàng -- ta có thể giành được lòng tin của Lục Đạo Luân Hồi, thủ
hạ của ta cũng có thể, thậm chí ngươi cũng có thể làm được điều này."
Chó ba đầu bình tĩnh truyền âm.
Đột nhiên.
Một ánh hào quang hiện ra từ trên tay Hội Tẫn Chi Hình, đánh vào người chó
ba đầu.
ầ ố
Chó ba đầu lập tức đâm đứt vài cây đại thụ, văng đi thật ra, lăn lông lốc như quả
hồ lô rồi đâm vào đống đá lởm chởm.
Vân Hi lập tức phẫn nộ quát: “Ngươi làm gì? Dựa vào cái gì ức hiếp hắn!"
"Lần này ta tới là vì giết nó."
Hội Tẫn Chi Hình nói với đầy ý trào phúng, duỗi tay cách không điểm nhẹ --

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK