Hoàn toàn yên tĩnh.
Một vị Xưng Hào thích khách cạnh bên Liễu Bình nhỏ giọng nói: "Phong Ma
Lorenzo, không nghĩ tới một thẻ bài sư nổi tiếng như hắn ta cũng gia nhập vào
trong đội ngũ này..."
Thẻ bài sư kia gật đầu với hội trưởng Công hội Đạo Tặc, coi như bắt chuyện, lại
chào hỏi mấy người lĩnh đội của những công hội khác.
"Các hạ, tình huống chân thật là như thế nào?" Hội trưởng Công hội Đạo Tặc
hỏi.
Lorenzo nói: "Thời gian có hạn, ta nói thẳng đi..."
"Thành Foren chịu ma quỷ tập kích, chúng ta cần phải rời đi ngay lập tức, trên
đường mọi người cũng không cần che giấu, có thủ đoạn nào đều sử dụng đi, có
thể sống mới là chuyện quan trọng nhất."
Đám người rối loạn tưng bừng.
"Nếu là tình huống như vậy, vậy không mau khởi hành sao?" Một cô gái cầm
pháp trượng trên tay nói.
"Đừng nóng vội, còn có một chuyện cần nói rõ cho các ngươi biết, các ngươi
đều biết lần này là tử tước Edern chọc giận những đại quý tộc khác, cho nên
thành Foren mới có tai nạn này, thế nhưng tiến thêm một bước mà nói..."
Vẻ mặt Phong Ma Lorenzo trở nên chăm chú, tiếp tục nói: "Có lẽ có người biết,
trong thế giới của chúng ta, khắp mọi nơi đều là phong ấn, một khi thành Foren
xảy ra vấn đề gì thì toàn bộ lãnh địa của Tử tước đều phải chịu liên lụy, tới lúc
đó mọi người đều sẽ gặp phải một vài khó khăn mà trước đây chưa từng gặp, hi
vọng mọi người không nên kinh hoàng, đoàn kết một lòng, bảo vệ toàn bộ thành
viên trong thương đội."
"Nhớ kỹ, chỉ cần an toàn tới Đế đô, tất cả mọi người sẽ có được thù lao phong
phú mà trước nay chưa từng có."
"Hiểu sao?"
"Hiểu."
Thẻ bài sư phất tay, nói: "Xuất phát!"
"Rõ!"
Đám người liên tục đáp lời, rồi trở về đội ngũ của mình, theo thứ tự đuổi theo
toàn bộ thương đội phía trước.
Hội trưởng Công hội Đạo Tặc đi tới cạnh Lorenzo, nhỏ giọng hỏi: "Cần ta sắp
xếp lính trinh sát sao?"
Phong Ma Lorenzo nói: "Không cần, cơn gió của ta đang dò đường, đạo tặc các
ngươi thích hợp tác chiến nhanh trong cự ly ngắn, chỉ cần bảo vệ người trong
ồ
thương hội là được rồi."
"Vậy thì vất vả các hạ rồi."
Hội trưởng Công hội Đạo Tặc vẫy tay với những người phía sau, bắt đầu sắp
xếp cho bọn đạo tặc hành động.
Tới lượt Liễu Bình, ông ta ngẫm nghĩ rồi nói:
"Ngươi không cần hành động với chúng ta."
"Tại sao?" Liễu Bình hỏi.
"Tuổi tác của ngươi cũng tương đương với đám con cháu của những đại nhân
vật trong thương đội, rất thích hợp tới giao lưu với bọn chúng, đi tới giữa đội
ngũ, bảo vệ những thiếu niên đó đi."
Liễu Bình liếc nhìn Hội trưởng.
Ta đã mấy trăm tuổi rồi, vậy mà ngươi còn cảm thấy ta sẽ có tiếng nói chung
với bọn nhóc kia?
Thế nhưng canh giữ tại giữa đội ngũ cũng coi như là một chuyện tốt.
Dù sao dựa theo lẽ thường, bất cứ trận tập kích nào đều nhằm vào phần đầu và
phần cuối đội ngũ.
Nếu như công kích phần giữa một đội ngũ, ngay lập tức sẽ làm cho toàn bộ đội
ngũ co vào.
Kẻ tập kích sẽ phải thừa nhận toàn bộ đội ngũ tấn công.
Hội trưởng mỉm cười với hắn.
Đúng vậy, đây là một lần chiếu cố...
Một đạo tặc trẻ tuổi giàu có lại có thực lực xuất sắc, vẫn để cho Hội trưởng nổi
lòng yêu tài.
"Vâng, Hội trưởng."
Liễu Bình nói, lật mình lên ngựa mà đi.
Rất nhanh hắn đã vượt qua đội ngũ thật dài, đi tới cạnh vài xe ngựa tại phần
giữa đội ngũ.
Nghe được những tiếng nói chuyện và tiếng cười từ trong xe ngựa truyền ra.
Liễu Bình cũng không chào hỏi với đám người bên trong xe, chỉ là cưỡi ngựa,
yên lặng đồng hành cùng xe ngựa.
Bỗng nhiên...
Một đợt sóng vô hình truyền tới, làm cho lông tơ toàn thân Liễu Bình đều dựng
đứng lên.
Tất cả mọi người đều không nhịn được mà quay đầu nhìn lại.
Phía trên thành Foren có một hình bóng hư ảo trôi nổi. nhìn qua tựa như là một
thành thị phồn hoa náo nhiệt vậy.
"Hải thị thận lâu*?" Có người nói với vẻ hứng thú.
(*: Là một hiện tượng phản xạ toàn phần của ánh sáng dẫn tới ảo ảnh, thường
xuất hiện trên sa mạc cùng khu vực nắng nóng.)
Con ngươi Liễu Bình bỗng co rụt lại.
Hắn đã từng gặp qua lối kiến trúc kia.
Thành thị của ma quỷ!
Trong khoảnh khắc đó, từng cảnh tượng trong quá khứ xuất hiện trong đầu Liễu
Bình.
Hắn bỗng nhớ tới một sự kiện.
Khi trước, lần đầu tiên mình tới Nơi Lưu Vong, tại ngoài thành York gặp được
tử tước Addington.
Mình được tử tước Addington bổ nhiệm làm đội trưởng phòng giữ thành thị.
Khi đó cũng là ma quỷ công thành.
Chẳng lẽ...
Liễu Bình đang ngẫm nghĩ, lại thấy từng hàng chữ nhỏ bùng cháy liên tục hiện
lên:
[Ngươi thấy được thời không chồng chất.]
[Đây là một hiện tượng cực hiếm gặp, bình thường đều do một loại phong ấn
nào đó buông lỏng.]
[Xin hãy tiếp tục thăm dò, tìm ra bí mật của 'Nơi Lưu Vong'.]
Quả nhiên là bí mật có giá trị!
Như vậy, 'Nơi Lưu Vong' cùng 'Ngu Giả 3-6912' là hai loại thế giới Danh Sách
hoàn toàn khác biệt.
Ngay sau đó...
Giọng nói Phong Ma Lorenzo vang vọng toàn bộ đội ngũ:
"Không nên quay đầu lại, tiếp tục tăng tốc, dùng hết tốc lực tiến về phía trước!"
"Kẻ trái lệnh, chết!"
Hắn ta vừa nói xong.
Tốc độ của toàn bộ đội ngũ đều tăng lên.
Mọi người giữ im lặng, lại dùng tốc độ chạy nhanh nhất trốn bán sống bán chết
rời xa thành Foren.
Giọng nói của Phong Ma Lorenzo không còn vang lên nữa.
Qua hơn nửa ngày sau, khi mọi người sắp mệt mỏi không còn thể lực nữa, tốc
độ của đội ngũ mới chậm lại.
"Nghỉ ngơi tại chỗ hai giờ."
ẩ
"Chuẩn bị ăn cơm."
Giọng nói của Lorenzo vang lên lần nữa.
Hắn ta bay lên giữa không trung, thần sắc cảnh giác quan sát bốn phương tấm
hướng.
Đám người đều thở phào một hơi, vội vàng xuống ngựa nghỉ ngơi.
Thực sự là không thể chạy tiếp nữa.
Nếu chẳng may đội ngũ gặp phải chuyện gì đó, mà tất cả mọi người đều ở trong
trạng thái đói khát cùng mỏi mệt thì thực sự rất khó ứng đối được.
Mấy nhân viên trong thương đội mang theo một cái rổ lớn, phân phát thức ăn
dọc đường.
"Đây là của ngươi."
Khi bọn họ đi ngang qua Liễu Bình, lấy ra một bình nước cùng một khối lương
khô cứng rắn đưa cho hắn.
"Cám ơn."
Liễu Bình tiếp nhận lương khô, quan sát, phát hiện là một loại bánh mì hỗn hợp
thịt khô.
Loại này không chỉ có thể no bụng, còn có thể bổ sung thể lực.
Nước trong bình là nước suối mát lạnh, ẩn chứa một tia ma pháp, chỉ ngửi thôi
cũng biết được ma lực gia trì, có thể giúp tinh thần con người trở nên phấn
chấn.
Liễu Bình dựa vào xe ngựa, ăn uống một cách thoải mái.
Lúc này, Lorenzo cũng từ không trung bay thấp xuống, tụ hợp với thủ lĩnh
thương đội, hội trưởng Công hội Đạo tặc cùng người phụ trách của những công
hội khác.
Bọn họ vừa ăn vừa nói cái gì đó.
Mọi người đều rất tự nhiên cách xa bọn họ, để tránh quấy rầy cuộc nói chuyện
của các vị đại nhân.
Danh Sách Chương: