Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian giữa trưa.
Một người máy màu trắng về tới doanh địa.
Là Hủy diệt giả chiến đấu hình thức tự vận hành! Đây là người máy cường đại
mà lúc ấy Aland đổi lấy để bảo vệ Liễu Bình! Đổi chức vị đội trưởng đội tiền
trạm chỉ cần một ngàn điểm công huân, đổi người máy này lại cần khoảng một
ngàn năm trăm điểm, có thể thấy được nó cường đại đến cỡ nào.
Đi theo phía sau nó còn có ba gã chức nghiệp giả đội tiền trạm khác.
Lúc này.
Doanh địa vừa được thành lập lại lần nữa, một thiếu niên đang ngồi khoanh
chân trước lửa trải, nghỉ ngơi một chút.
Người máy lập tức đi đến trước mặt thiếu niên, mở miệng nói: “Đội trưởng tận
nhiệm của đội tiền trạm quân viễn chinh Liễu Bình, chào ngươi."
"Chào ngươi."
Thiếu niên nói.
"Ta là người máy do Aland đổi lấy trước khi chết, chức trách của ta là bảo vệ
ngươi."
Người máy nói.
"Hiện tại có nguy hiểm gì không?"
Thiếu niên hỏi.
"Tạm thời không có, bởi vì ta đã gỡ đi bom trong doanh địa, cũng mang chú
thuật sư Trương Thường Cửu vi phạm quân kỷ ra công lý."
Người máy nói.
"Ngươi đem hắn ra công lý như thế nào?"
Thiếu niên hứng thú mà hỏi.
"Giết chết, đưa linh hồn về ao chuyển hóa."
Người máy nói.
Lúc nó và thiếu niên đối thoại, ba chức nghiệp giả còn lại đều thành thành thật
thật đứng một bên, không dám nói câu nào.- - Người máy này quá mạnh.- -
Aland đã chết, bị một đội tiền trạm khác giết chết! - Lúc này ai dám có hành
động không thích hợp nữa thì nhất định là tự mang vận rủi đến cho mình.
Thiếu niên nhìn giao diện trước mặt mình, trên mặt lộ ra vẻ không thú vị.
"A -- Chỉ còn lại bốn người chúng ta."
Hắn xoa xoa tay và nói.
ế ế
"Thủ lĩnh, ngài xem kế tiếp chúng ta nên làm gì?"
Một chức nghiệp giả cung kính hỏi.
"Ngươi có ý tưởng gì?"
Thiếu niên hỏi.
"Ngài là đội trưởng, ngài nói làm gì thì chúng ta làm đó, chúng ta sẽ hành động
dưới sự chỉ huy của ngài."
Một chức nghiệp giả khác nói.- - Thiếu niên này vẫn chưa chết, còn đổi được
chức vị đội trưởng, hiện giờ lại có người máy cường đại như vậy bảo vệ hắn.
Làm được như thế chắc chắn không phải nhờ may mắn.
Cũng không nên chống đối với hắn thì tốt hơn.
Thiếu niên mặt ủ mày ể suy nghĩ một hồi, sau đó hỏi: “Ngày thường các ngươi
làm gì để tiêu khiển?"
"Đánh bài -- Đôi khi chúng ta sẽ đánh bài, thưa thủ lĩnh."
Một chức nghiệp giả nói.
Thiếu hằng nămt nhiên búng tay một cái, vỗ tay và nói: “Chúng ta tới đánh bài
đi."
Đánh bài? Ba chức nghiệp giả đều như lọt vào trong sương mù.
"Thủ lĩnh, hiện tại... Mới giữa trưa thôi, không đợi thu thập đủ công huân lại
đánh sao?"
Một chức nghiệp giả hỏi.
"Không, ta suy nghĩ cẩn thận, nếu muốn kiếm chuyện thì phải làm cho bài cho
bản –– chúng ta đánh bài!"
Thiếu niên nghĩ đến lời dặn dò trước khi Liễu Bình đi, nghiêm trang nói.
Ba gã chức nghiệp giả nhìn nhau.
Hiện tại là giữa trưa... Cũng đúng, bọn họ mới lặn lội đường xa trở về, nghỉ
ngơi chỉnh đốn một chút cũng là điều hiển nhiên.
Chờ nghỉ ngơi xong lại đi hoàn thành danh sách nhiệm vụ của quân viễn chinh.
Bọn họ gỡ trang bị trên người xuống, ngồi chung quanh trước đống lửa.
"Thủ lĩnh, ngươi nói xem đánh như thế nào?"
Một người nói.
Thiếu niên tùy tiện kéo một cái đã rút ra một thẻ bài, hứng thú bừng bừng mà
nói: “Xi phá đơn giản nhất là được."
"Nhưng mà thủ lĩnh ––Điểm công huân của chúng ta đều không nhiều lắm."
Một chức nghiệp giả nói.
"Không có gì, không muốn tiêu hao điểm công huân thì có biện pháp khác thay
thế."
ế
Thiếu niên nói.
"Biện pháp gì?"
"Cái này!"
Thiếu niên nhẹ nhàng kéo một cái đã rút ra một cây côn sắt có phần đầu nóng
đến đỏ lên.
"Người thua thì bị đóng vào mông, a ha, trò chơi này hăng hái đến cỡ nào, hiện
tại ta đã bắt đầu cảm thấy kích thích và hưng phấn rồi!"
Hắn phấn chấn nói.
Ba chức nghiệp giả trừng lớn đôi mắt nhìn côn sắt kia, nhất thời nói không ra
lời.- - Mặc kệ có phải chức nghiệp giả hay không, nếu không phòng bị mà bị
đóng vào một cái thì vẫn rất đau!
"Nói trước nhé, không chơi là không nghe theo lệnh đội trưởng, trong quân đội
cãi lệnh thượng cấp là kết cục gì, các vị đều biết đúng không."
Thiếu niên không có ý tốt mà cười nói.
Người máy tiến lên vài bước, nói với giọng ồm ồm: “Không nghe lệnh thượng
cấp thì ta đưa hắn đi ao chuyển hóa!"
Trong doanh địa là một mảnh yên tĩnh.
"Lá bài này ––"
"Các ngươi kiểm tra."
Một bộ thẻ bài bị ném tới.
Ba người lần lượt kiểm tra thực hư, sau đó đồng loạt gật đầu.
Bộ bài này không thành vấn đề.
–– Thủ lĩnh thật sang trọng, đây là bài do yêu tinh chế tạo, nghe nói không ai có
thể động tay chân trên bộ bài này."
Một thủ hạ tán thưởng.
"Chia bài đi, thủ lĩnh."
Một chức nghiệp giả nuốt nuốt nước miếng, cam chịu mà nói.
"Vậy mới đúng chứ."
Thiếu niên cao hứng lên, vỗ vỗ bả vai đối phương rồi thuận tay đặt một gọng
kính màu đen lên trên mũi Hắn lại nhìn bộ bài trong tay, chỉ thấy giá trị của mỗi
một thẻ bài đều trực tiếp hiện ra ở mặt trái của thẻ.
"Rất tốt, chúng ta bắt đầu đi, phải biết là chưa chắc các ngươi đã thua, có lẽ đội
trưởng này cũng sẽ thua."
Thiếu niên nghiêm túc nói.
Một lát sau.
Trong chốn hoang dã yên tĩnh vang lên một loạt tiếng quỷ khóc sói gào cao vút.
Cùng lúc đó.
Bên kia.
Huyết Hà.
Sâu trong Huyết Hà hình thành một lốc xoáy thật lớn.
Ở đối diện Liễu Bình hiện ra một bộ khôi giáp gai nhọn màu xanh lục hoàn
chỉnh.
Giọng nói già nua vang lên từ sâu trong Huyết Hà: “Đây là Ác Mộng chi Ủng
tróc ra từ trên người người kia, sức mạnh của nó vượt xa Ác Mộng chi Ủng mà
ban đầu chúng ta phỏng chế ra."
"Ngươi ám chỉ cái này sao?"
Liễu Bình bày thẻ bài Huyết Khô Lâu kia ra.
"Đúng vậy, đây là Ác Mộng chi Ủng mà chúng ta chế tạo ra nhờ căn cứ vào một
ít tình báo mơ hồ, chỉ dựa vào phán đoán, tác dụng duy nhất chỉ là tránh né lần
đầu truy tra của quái vật."
Giọng nói già nua kia đáp.
Liễu Bình có chút tò mò, đi một vòng quanh bộ khôi giáp gai nhọn màu xanh
lục kia.
Lúc này hắn đã giao giao diện quân viễn chinh cho yêu tinh giả dạng hắn, chỉ
còn lại giao diện của danh sách thao tác anh linh.
Trong hư không hiện ra hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “? ?? ??"
"Bí mật chung cực duy nhất bắt đầu, người phải mặc nó vào mới có khả năng
thăm dò được bí mật ở mức độ nhất định."
-- Danh sách căn bản không biểu hiện bất cứ thuộc tính nào của nó.
"Còn có manh mối nào khác không?"
Liễu Bình hỏi.
"Hồn phách kẻ này bị đao của người chém chết, cho nên chỉ còn lại Ác Mộng
chi Ủng."
Lão giả nói.
"Có kiến nghị gì không?"
Liễu Bình hỏi.
"Khó mà nói, chỉ sợ mặc nó vào thì mới biết được đáp án."
Giọng nói già nua thở dài và nói.
Trong biển máu vang lên một giọng nữ: “Nhưng không ai biết mặc nó vào sẽ
xảy ra chuyện gì, cho nên chúng ta cũng rất do dự, không dám để ngươi thử."
Liễu Bình không chút do dự mà nói: “Ta vẫn nên mặc vào thử một chút, dù sao
một Ác Mộng chi Ủng như vậy mà biến mất trong thời gian dài thì e là đoạn
ấ ề ồ ế ế
lịch sử đó sẽ xảy ra vấn đề -- Sớm muộn gì chuyện tồn tại kia bị giết chết cũng
bị chú ý tới."
Giọng nói già nua nói: “Lỡ như có nguy hiểm --"
"Nếu người khác đi thử thì ta sợ hắn sẽ bị bắt rồi để lộ tất cả kế hoạch của
chúng ta."
Liễu Bình nói, sau đó tiến lên một bước, ấn tay lên khôi giáp tràn đầy gai nhọn
kia.
Chỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Ngươi
phóng thích sức mạnh Kỳ Quỷ: Lừa gạt."
"Ngươi nhìn giống tồn tại đã bị mình giết chết y như đúc."
"Ác Mộng chi Ủng không rõ cảm ứng được dao động sức mạnh và đặc thù sinh
mệnh trên người ngươi."
"Nó bắt đầu kích hoạt!"
Gần như trong nháy mắt, khôi giáp tràn đầy gai nhọn kia đã khoác lên người
Liễu Bình.
Nhắc nhở phù mới bỗng hiện ra: “Bổn danh sách đang tiến hành kết nối với loại
danh sách có công năng không rõ này."
"2!"
“1!"
“Kết nối thành công!"
Trước mặt Liễu Bình bỗng hiện ra một giao diện khác.
Giọng nói già nua theo đó mà vang lên: “Ta đã mở ra thông đạo thời không của
đoạn lịch sử đó cho ngươi, ngươi có thể đi!”.
"Sắp bắt đầu tiến hành truyền tống --"
Một ánh hào quang phát ra từ Ác Mộng chi Ủng hoàn toàn mới kia, bao lấy hắn,
trực tiếp đi vào hư không rồi biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK