“Nói ra có lẽ khó lý giải, nhưng người phải biết một điều, rất nhanh pháp sư cận
chiến cuối cùng sẽ bị giết chết, đây là lịch sử nhất định sẽ phát sinh."
Liễu Bình nói.
"Ta chính là pháp sư cận chiến cuối cùng."
Delia nói.
"Không, nếu người truyền thụ tri thức của pháp sư cận chiến cho ta, vậy ngươi
không phải, ta mới là người cuối cùng."
Liễu Bình nói.
"Nhưng mà -- không phải pháp sư cận chiến cuối cùng sẽ chết sao? Chẳng lẽ
ngươi muốn chết thay ta?"
Delia khó hiểu mà hỏi.
"Trong tương lai, chúng ta là chiến hữu thân thiết, hiện tại ta cứu người ra trước,
chuyện sau đó giao cho ta kết thúc, ngươi không cần lo lắng."
Liễu Bình nói.
"Làm sao người chứng minh mình đến từ tương lai?"
Delia hỏi.
"Andrea."
Liễu Bình mở miệng nói.
"Ta ở đây."
Hư không chợt lóe, Andrea lặng lẽ hiện lên, đặt thi thể của Delia lên mặt đất.
"Đây là-- thi thể của ta?"
Delia thất thanh mà nói.
"Hiện tại chúng ta muốn chuyển Hư Ảo chi Khu lên người của ngươi, sau đó
không còn ai nhớ rõ ngươi, ngươi mới có thể bình yên đi đến tương lai."
Andrea nói.
"Vậy ––”.
"Không còn kịp rồi, mau truyền tri thức pháp sư cận chiến cho hắn, sau đó
người mới có thể thoát khỏi vận mệnh!"
Andrea vội vàng nói.
Delia nhìn về phía Liễu Bình.
Liễu Bình nhẹ nhàng nói: “Vận mệnh của người liên quan đến toàn bộ vận
mệnh nhân loại, xin hãy cẩn thận suy xét."
ắ ầ ể ề
Delia lắc đầu nói: “Suy xét? Ta ước gì có thể truyền thừa tri thức pháp sư cận
chiến lại, đáng tiếc đã sớm không còn người dám nhận chức, bởi vì pháp sư cận
chiến nào cũng đã chết."
"Cho ngươi thì làm sao? Ta hy vọng ngươi có thể lưu lại truyền thừa của pháp
sư cận chiến."
Nói xong, nàng rút ra một quyển sách từ trong ngực, đưa cho Liễu Bình.
Liễu Bình nhận lấy quyển sách, lập tức mở ra, miệng thì nói: “Andrea, mang
nàng trở về."
“Được!"
Andrea duỗi tay chỉ vào thi thể trên mặt đất.
Thi thể bỗng biến mất, chỉ có một luồng ánh sáng bay lên, dừng lại trên người
Delia.
"Đây là..."
Delia chần chờ nói.
"Hư Ảo chi Khu, nó sẽ làm người biến mất khỏi lịch sử – Vậy ta lập tức mang
ngươi đi!"
Andrea nói.
"Từ từ, hắn thì sao?"
Delia nhịn không được mà hỏi.
"Một lần chỉ có thể trở về một người, người đi trước."
Liễu Bình nói.
Một thông đạo huyết sắc mở ra, Andrea mang theo Delia rời khỏi đại điện.
Chỉ còn lại Liễu Bình.
Hắn vùi đầu nhìn tri thức truyền thừa của pháp sư cận chiến, vừa lật trang sách,
vừa tán thưởng: “Không tồi, những kỹ năng đó gần như sắp thoát ly kỹ năng Kỳ
Quỷ bình thường, đã sắp vượt qua tất cả kỹ năng của tập hợp thiết lập trong trí
nhớ của ta, khó trách bọn quái vật Ác Mộng sáng tạo chức nghiệp này xong lại
muốn phế bỏ nó."
Một trận gió thổi qua.
Bên ngoài Thần Điện hiện một vài động tĩnh nho nhỏ.
Liễu Bình đứng bất động, vẫn nghiêm túc lật xem quyển sách trên tay.
Nhưng cả người hắn lại biến thành dáng vẻ của Delia.
"Ngươi phóng thích Đặc hiệu sư, biến hình tượng của mình thành Delia."
"Lấy Lừa gạt làm cơ sở, hình tượng này sẽ lừa gạt tất cả tồn tại nhìn thấy người,
chúng sẽ coi người thành Delia."
Tất cả chữ nhỏ thiêu đốt chợt lóe qua.
ễ ể
Liễu Bình khép quyển sách lại.
"Học xong rồi, cảm giác không tồi... chức nghiệp này thật sự như BUG, có thể
đột phá gông cùm xiềng xích, khó trách bọn quái vật Ác Mộng sẽ xóa bỏ chức
nghiệp này."
Hắn nghiêm túc bình luận.
Hư không chợt lóe, thông đạo huyết sắc lại mở ra lần nữa.
Andrea lặng lẽ xuất hiện.
"Quái vật Ác Mộng giết nàng sắp tới rồi, đi mau."
Cô bé vẫy tay với Liễu Bình.
Liễu Bình đang muốn nói chuyện thì chợt thấy trong hư không dần hiện ra từng
hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Chú ý!"
"Kiếm pháp Kỳ Quỷ ngươi sáng tạo cho Lý Trường Tuyết: Bí kiếm Chấn Trảm
đã gia nhập Quy Tàng Tôi Thắng Vô Cực Kinh."
"Có kiếm tu khác tu tập kiếm pháp này từ võ kinh."
"Kiếm khách Nhân tộc lại gia tăng một phần sức mạnh."
"Lấy truyền thừa này, công đức của người gia tăng 20 điểm."
"Công đức hiện giờ: 1200 điểm."
"Từ giờ trở đi, ngươi có thể dùng bổn danh sách để sáng tạo ra chiêu thức mới."
"Xin hỏi có bắt đầu sáng tạo ngẫu nhiên hay không?"
Liễu Bình dời mắt khỏi những chữ nhỏ đó, trầm ngâm mà nói: “Andrea."
"Cái gì?"
"Ngươi trốn trước đi."
"A? Ngươi muốn làm gì?"
"Chưa từng có ai chiến thắng chân thân của quái vật Ác Mộng, hôm nay... Ta
muốn thử xem."
Trong đại điện.
Một nữ tử khép đôi tay lại với nhau, yên lặng đứng cầu nguyện trước thần
tượng.
Mưa gió thổi tung cánh cửa Thần Điện.
Thiên địa như trút nước, trong bóng đen thỉnh thoảng hiện lên từng ánh điện
quang, tiếng gầm rú lôi đình theo sát sau đó.
Nước mưa không ngừng giáng xuống cánh cửa, xổi ướt cả sàn nhà tan hoang ấy.
Trước thần tượng.
Nữ tử vẫn duy trì tư thế cầu nguyện, cứ như không hề nhận ra điều gì.
Nước mưa càng ngày càng nhiều, dần dần tụ thành một bãi.
ầ
Một con quái vật cả người mọc đầy gai nhọn xanh lục bò ra từ nước mưa.
Nó phun ra một hơi, khó chịu mà nói: “Pháp sư cận chiến Delia, ngươi đã đến
lúc phải đi rồi."
Nữ tử bỗng xoay người.
Nàng ta đánh giá đối phương, đầy đề phòng mà quát: “Ngươi là quái vật gì? Vì
sao biết tên của ta?"
"Ta là một trong những người sáng tạo ra pháp sư cận chiến, ta cực kỳ thích
chức nghiệp này, mà người là một pháp sư cận chiến, cũng chưa từng phụ sự kỳ
vọng của ta."
Cả người quái vật ướt dầm dề, đứng trong mưa mà nói.
"Buồn cười, ngươi dám nói là người sáng tạo pháp sư cận chiến!"
Delia tùy tiện vung tay lên, nắm ra một thanh chiến phủ lập loè ánh lôi đình từ
trong hư không.
"Lấy thuật pháp để thi triển uy năng binh khí đặc thù, con đường Kỳ Quỷ này
cực kỳ tuyệt diệu, nói thật, đây là một chức nghiệp thiên tài."
Quái vật cảm khái.
Delia lạnh lùng nói: “Rốt cuộc ngươi là thứ gì, không nói thật thì chiến phủ
trong tay ta cũng không phải đồ chơi đâu."
"Không có gì để nói, ngươi sẽ chết, linh hồn người sẽ tiến vào trang viên Ác
Mộng, trở thành một trái cây rất có giá trị cất chứa."
Quái vật nói.
Nó bỗng biến mất khỏi nơi đó.
Trong nháy mắt, Delia giơ chiến phủ lôi đình lên, bật hơi há miệng, quát:
“Chết!"
Chiến phủ bổ trúng hư không, lập tức hóa thành mấy trăm hư ảnh lôi quang, tản
ra bốn phương tám hướng.
Oanh –– Bên trái phía sau nàng, quái vật đột nhiên hiện thân.
Một vệt lôi quang trảm trúng nó, trực tiếp bổ nó bay ngược ra ngoài, đập vào
bức tường đại điện.
"Ha ha ha, Đa Trọng Lôi Ảnh Trảm! Chiều này có thể bộc phát ba trăm sáu
mươi lôi ảnh, đã là cảnh giới cao đến tột đỉnh, Delia, người làm rất không tồi!"
Quái vật cười điên cuồng và nói.
Delia –– hoặc có thể nói là Liễu Bình –– Dù sao hiện tại hắn đang bày ra một
tầng đặc hiệu, có ngoại hình của Delia.
Hắn nhìn từng lôi quang tiêu tán khỏi thân thể quái vật, giật mình và nói:
“Chuyện này không có khả năng, rõ ràng ta đã đánh trúng người, vì sao ngươi
không bị thương gì cả?"
Danh Sách Chương: