Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình đang suy tư, bỗng nhiên một luồng sáng lấp lóe trên bức tượng kia.
Ngay sau đó, bức tượng phát sáng lên.
Một giọng nữ theo đó xuất hiện: "Hoan nghênh người, kẻ tới sau."
"Các hạ là ai?"
Liễu Bình chắp tay hỏi.
"Ta chính là một tia thần niệm của người tu đạo trong thời đại quá khứ, đạo hiệu
của ta là Phong Vũ, được tu hành giả tại rất nhiều thế giới xung là Thánh nhân."
Bức tượng truyền ra một giọng nói.
"Hóa ra ngài là Thánh nhân Phong Vũ."
Liễu Bình nói.
Bức tượng nói: "Người trẻ tuổi, ngươi có thể đi vào nơi đây, chắc hẳn đã khám
phá một bí mật nào đó của Lục đạo Luân hồi, đồng thời tránh thoát khỏi tình
huống tuyệt vọng, vậy mới có cơ hội tới nơi đây..."
"Tiền bối, ta đang nghĩ cách sáng tạo một bộ võ kinh, nâng cao trình độ của
chúng sinh, thế nhưng lại phát hiện dục vọng của chúng sinh quá mạnh, bởi vậy
chịu khổ nhiều, cho nên ta cảm thấy không bình thường."
Liễu Bình nói.
Bức tượng không nói gì.
Từng luồng sáng xuất hiện trong tháp miếu, hiện ra những chuyện mà Liễu
Bình đã trải qua trong quá khứ.
"Rất tốt, người tới tốt."
Bức tượng nói.
Đỉnh đầu của nó toát ra chùm sáng kỳ dị.
Bên ngoài chùm sáng này là màu trắng thần thánh, thế nhưng bên trong ánh
sáng trắng này, lại có một tia sáng đen kịt đang di động không ngừng.
Tia sáng đen này liên tục giãy dụa, đâm thẳng vào luồng sáng trắng, muốn thoát
khỏi sự giam cầm của ánh sáng trắng.
Bức tượng nói: "Ta thấy được cuộc sống trong quá khứ của ngươi, ngươi không
thẹn là một tồn tại với ý chí mạnh mẽ... trong cuộc đời của ngươi, ngươi vẫn
luôn chém giết với kẻ địch không thể chiến thắng, chỉ vì cứu vớt loài người."
"Hơn nữa người còn phát hiện nơi này, thậm chí cũng nhận được... sự tán
thành."
"Ý ngài là gì?"
Liễu Bình hỏi với vẻ khó hiểu.
ố ổ ễ
Chùm sáng kia chậm rãi bay xuống, trôi nổi trước mặt Liễu Bình.
"Ngươi nhận được tư cách này, đây là một ý tưởng trong thời đại quá khứ,
chúng ta chưa từng nghĩ tới sẽ thực hiện nó, bởi vì ý nghĩ này quá điên cuồng,
thế nhưng thực lực của người làm cho ta thấy được hi vọng..."
Bức tượng nói tiếp: "Dục vọng của chúng sinh rất mãnh liệt, tính tình hay thay
đổi, là do nhận phải ảnh hưởng của hai loại lực lượng tranh đấu với nhau."
Trong chùm sáng, hai màu đen trắng liên tục lấp lóe.
"Bọn chúng là cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Không thể nói... thế nhưng người có thể thử sử dụng bọn chúng... ngươi cần
cân bằng lực lượng của bọn chúng, làm cho bọn chúng không còn tranh đấu
nữa."
Bức tượng nói.
"Để ta thử chút."
Liễu Bình nón hở nói.
"Ta cần phải nhắc nhở ngươi, nếu như ngươi không thành công, người và nơi
này sẽ cùng lâm vào hủy diệt."
Bức tượng nói.
"Nếu như ta thành công thì sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Nếu vậy thì ngươi có thể bắt đầu sáng tạo võ kinh, mà lại chắc chắn sẽ mang
tới lợi ích cho chúng sinh."
Bức tượng nói.
"Trước kia chưa từng có người thử sao?"
Liễu Bình lại hỏi.
"Không ai phát hiện điểm này, cho nên không thể phát động lực lượng của thế
giới, ngươi là người đầu tiên."
Bức tượng nói.
"Sau ta sẽ có người khác à?"
"Không có những người khác... đây là một chùm phong ấn duy nhất, nếu như
người thất bại, mọi thứ nơi này đều sẽ kết thúc, thế giới cũng lâm vào vĩnh
diệt."
"Cho nên đây là một lần thử nghiệm."
"Ngươi có hiểu như vậy, nó là duy nhất, thất bại, sẽ không thể thử nghiệm lần
nữa."
Liễu Bình gật đầu.
ắ ế
Hắn vươn tay, tiếp nhận chùm sáng kia.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi tiếp nhận hai loại hạt giống sức mạnh, theo thứ tự là: ? ?? và ? ??]
[Hai loại lực lượng này đã tranh đấu vô số năm trong thời đại của Kỷ nguyên
chính, cuối cùng sẽ nhất quyết thắng bại tại tương lai xa xôi.]
[Ngươi thu được một cơ hội, có thể tiếp xúc bọn chúng.]
[Chú ý!]
[Ngươi là người đầu tiên phát hiện bí mật của thế giới ẩn sau Lục đạo Luân
hồi.]
[Sinh tử của người sắp xuất hiện.]
Chùm sáng nhập vào trong tay Liễu Bình.
Hắn đứng im tại chỗ cảm ứng, lại phát hiện mình không có bất cứ dị dạng nào
cả.
"Sẽ phát sinh cái gì? Tại sao ta lại không cảm ứng được cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
Bức tượng nói: "Dần dần bọn chúng mới phát huy hiệu quả, cũng sẽ không lấy
mạng của người ngay lập tức."
"Ngươi hãy thử chinh phục bọn chúng, hoặc là bị lực lượng của bọn chúng cho
nhồi nổ nát."
"Ta sẽ ở đây chờ người thành công hoặc thất bại, để quyết định thế giới này tồn
tại hay là hủy diệt."
"Đi đi!"
Vừa nói xong.
Cảnh tượng bốn phía biến mất không thấy gì nữa.
Liễu Bình phát hiện mình trở về thế giới Tu Hành, đang đứng trong vô số tia
sấm sét.
Con yêu quỷ kia bỗng quay đầu lại, lập tức nhìn thấy hắn.
"Ồ... vừa rồi người đi đâu?"
Yêu quỷ gầm nhẹ, tiến tới gần Liễu Bình.
Liễu Bình thực sự không thể tưởng nổi, đành phải rút Bách Nạp đao ra, nói:
"Tới đi, xem ra cũng không có đường sống."
Nói xong, hắn bỗng cảm thấy trong cơ thể có thứ gì đó đang xông loạn.
Toàn bộ thân thể hắn như có vô số chân đốt xuất hiện, giữ thân hình hắn nguyên
tại chỗ, không thể nhúc nhích.
"Ăn ngươi!"
Yêu quỷ lao về phía Liễu Bình.
ố ấ ề ễ
Vô số sấm sét cũng tìm được mục tiêu, cũng lao về phía Liễu Bình.
Trong khoảnh khắc này.
Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Lực lượng của ? ?? đã bắt đầu có hiệu lực.]
Âm! Sức gió mãnh liệt thổi bay sấm sét ra ngoài.
Một móng vuốt màu đen vươn ra khỏi sương mù, bỗng nắm chặt cổ của yêu
quỷ.
"Khặc khặc khặc khặc khặc... ngươi nói là... ăn ta?"
Từ trong sương mù truyền ra một giọng nói kỳ quái.
Một chiếc chân đốt đâm vào cơ thể yêu quý.
Hầu như trong nháy mắt, yêu quý như một quả bong bóng vỡ tan, máu thịt toàn
thân đều tan biến.
Nó chỉ còn lại một bộ xương trắng, bị móng vuốt màu đen kia tóm chặt, treo
giữa không trung.
Trong sương mù.
Một tiếng nói sắc nhọn vang lên: "Hì hì ha ha... không có cách, chúng sinh thậm
chí tất cả tồn tại, đứng trước mặt ta chỉ có một chuyện có thể làm."
"Thần phục."
Vừa nói xong.
Sương mù tản đi.
Một quái nhân toàn thân có đầy giáp xác hiện ra trong đống đá vụn.
Nó chỉ cao khoảng một mét ba bốn, vẫn có hình dáng của một đứa nhỏ.
Nếu không phải ngoại hình của nó rất quái dị, thậm chí có thể nói thẳng nó là
Liễu Bình! Quái nhân hít một hơi thật sâu, nói với vẻ tham lam: "A... Lục đạo
Luân hồi... thế giới tuyệt vời cỡ nào, vô số chúng sinh đang chờ đợi ta..."
Âm! Trên bầu trời, một luồng sét thô tới mấy chục mét bổ thẳng vào người quái
nhân.
Luồng sét này đã hoàn toàn vượt qua khỏi phạm trù Thiên kiếp, chỉ bằng vào
khí tức tản mát ra ngoài cũng có thể hủy diệt mọi thứ xung quanh, làm cho cả
núi rừng đều hóa thành hư vô.
Quái nhân tắm trong sấm sét, thân thể liên tục run rẩy.
Bỗng nhiên... Giáp xác toàn thân của hắn biến mất, lại hóa thành hình dáng một
đứa trẻ bình thường.
Liễu Bình! Trong sấm sét, Liễu Bình thở dốc vài hơi, tiếng nói lại là của một
người đàn ông trưởng thành: "Ngươi ở đâu?"
"Ta đây..."

Giọng nói của hắn lại khôi phục thành giọng nói của trẻ con, tự trả lời: "Ngươi
là ai? Quái vật vừa rồi là cái gì?"
Đứa nhỏ đưa mắt quan sát bốn phía, nói với giọng một người đàn ông trưởng
thành: "Hả? Tại sao lại là màn hình đen? Ồ... xin lỗi, hóa ra thị lực của ngươi có
vấn đề."
"Đúng vậy..."
Giọng nói trẻ con vang lên lần nữa: "Ta là người mù."
"Tốt, chúng ta nói thẳng đi, ta và một tên khác chỉ có thể giáng lâm một lần tới
cơ thể của ngươi, vừa rồi nó bị đuổi ra ngoài... ta cũng sẽ rời khỏi ngay lập tức."
"Chúng ta là người sở hữu hai loại sức mạnh kia."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK