Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình nhìn cô bé.
Kiến Văn Như Danh, kích hoạt.
Trên đỉnh đầu cô bé có mấy hàng chữ nhỏ:
[Bị Ác Mộng quấn quanh, Linh thể thế giới.]
[Danh hiệu kiếp trước: Thánh Linh duy nhất.]
Bỗng nhiên, bên người cô bé này lại có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Ngươi đã được chiến giáp gia trì.]
[Ngươi có thể thấy được danh hiệu tại thời đại quá khứ của mục tiêu.]
[Năng lực Kiến Văn Như Danh đã tăng tiến tới cấp độ Kỳ Quỷ, ẩn chứa lực
lượng Kỳ Quỷ như sau:]
[Hoàng Lương.]
[Khi lời nói của người có chứa từ mộng, mà mục tiêu lại tiếp lời người, như vậy
ngươi sẽ có thể thấy được kiếp trước của mục tiêu.]
Liễu Bình đọc xong, bình tĩnh nói: "Đúng vậy, người kia bị ta giết, mọi thứ của
hắn ta đã thuộc về ta."
Cô bé nói: "Ta sẽ cài đặt Giao diện 'Sứ Giả' cho ngươi, từ giờ trở đi, ngươi sẽ
chính thức bắt đầu thực hiện sứ mệnh của ngươi."
"Cám ơn."
Liễu Bình nói.
Hắn vừa nói xong.
Trước mắt hắn, một Giao diện do sương mù tạo thành hiện lên.
Vô số sương mù tụ tập lên trên Giao diện, ngưng tụ thành từng hàng chữ nhỏ:
"Lần thay đổi này đã đạt được cho phép."
"Tồn tại tới từ nguyên sinh Ác Mộng, người cần phải thực hiện sứ mệnh sau
đây: "
"Hủy diệt Thần trụ trước mắt, thu thập tất cả linh hồn chúng sinh."
"Hoàn thành nhiệm vụ, ngươi sẽ trở thành Danh Sách cao cấp trong Ác Mộng,
từ đây có thể đi theo bên người tồn tại vĩ đại."
Liễu Bình xem xong, lại nhìn về phía cô bé kia.
Cô bé nói: "Hiện tại tiến trình thuận lợi, Kỳ Quỷ giả tại phụ cận Thần trụ liên
tục bị truyền đưa vào trong Địa cung, trở thành linh hồn bị thu thập."
"Sau đó, ta nên làm như thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
ế Á ẫ ể ầ
"Nếu như Địa cung Ác Mộng vẫn có thể thuận lợi, ngươi không cần phải làm
bất cứ chuyện gì, thế nhưng nếu Địa cung Ác Mộng thất bại, như vậy người cần
phải chủ trì một trận hiến tế, thông qua việc hiến tế một số lượng linh hồn nhất
định, kêu gọi tồn tại vĩ đại tại nơi sâu Ác Mộng, thỉnh cầu nó hạ xuống thẻ bài
Ác Mộng cao cấp hơn."
Cô bé nói.
Liễu Bình im lặng trong chớp mắt.
Chờ đã... Hóa ra "sứ giả"
là làm cái này, thảo nào khi thẻ bài đầu tiên của Ác Mộng: Huyết Nhục Cự
Nhân vừa chết, Người cầm dù lập tức xuất hiện.
Nói đi cũng phải nói lại.
Tại sao tồn tại được gọi là vĩ đại kia lại không tự mình đi làm chuyện này chứ?
Tại sao nó lại chuyên môn lấy một sứ giả ra? Nó đã có lực lượng vô tận, có thể
hủy diệt vô số Thần trụ, tại sao lại không thể làm một vài chuyện nhỏ như thế
này? Liễu Bình suy ngẫm, ánh mắt lại nhìn về phía cô bé kia.
Vẻ mặt cô bé vẫn luôn duy trì sự đờ đẫn, thế nhưng vào lúc này, đôi mắt cô bé
hiện lên vẻ hàm xúc, nói: "Sứ giả đại nhân, ngươi hẳn là biết trách nhiệm của
mình lớn tới mức nào chứ."
Liễu Bình lập tức nói tiếp: "Đương nhiên, ta cần phải chủ động bẩm báo tồn tại
vĩ đại khi tiến triển không thuận lợi, dù sao..."
Hắn không nói tiếp.
Cô bé kia tự nhiên tiếp lời: "Đúng vậy, trước khi thủy triều Ác Mộng phun trào,
những tồn tại vĩ đại bởi vì bản thân quá mạnh, lực lượng Ác Mộng quá mênh
mông mà không thể đi tới Thần trụ có độ cao như này."
Tình báo quan trọng! Tâm thần Liễu Bình run lên, bình tĩnh nói tiếp: "Có thể
tiếp nhận sứ mệnh, đó là chuyện mà ta vẫn hằng mộng tưởng."
Cô bé nói: "Xin hãy tiếp tục quan sát tiến triển của Địa cung Ác Mộng, cũng tùy
thời tiến hành điều chỉnh cùng ta, để hoàn thành sứ mệnh này."
Ngay sau đó, từng hàng chữ nhỏ bùng cháy hiện lên trước mắt Liễu Bình:
[Ngươi nói tới từ mộng, mà đối phương cũng tiếp lời của ngươi.]
[Danh hiệu kiếp trước của đối phương là: Thánh Linh duy nhất.]
[Điều kiện đã thỏa mãn, đã kích hoạt năng lực Kỳ Quỷ: Hoàng Lương của
ngươi.]
[Có muốn quan sát kiếp trước của đối phương ngay lập tức hay không?]
[Lần quan sát này sẽ không tiêu hao bất cứ giây phút nào cả.]
Liễu Bình âm thầm nói: "Quan sát!"
Tất cả cảnh tượng như căn phòng, sương mù, cô bé, cánh chim do gai nhọn tạo
thành đều biến mất.
ố ầ ắ ễ ắ
Vô số hình tượng lướt qua tầm mắt Liễu Bình, làm cho hắn có một loại ảo
giác... Chính mình đang chạy trở về thời đại quá khứ vô tận.
Cũng không biết là lúc nào, cũng không biết ở nơi nào, bỗng nhiên, hắn rơi trên
mặt đất.
Liễu Bình đưa mắt nhìn cảnh tượng xung quanh, nhận thấy mình đang đứng
trên một tòa núi vàng khổng lồ.
Toàn bộ thế giới đều do vô số vàng bạc đá quý cùng đống đổ nát tạo thành.
Những thứ này đều là vật phẩm còn lại của văn minh.
Toàn bộ văn minh đã biến mất.
Không có người sống.
Liễu Bình nhìn thấy một thiếu niên đứng cạnh mình... Cả người thiếu niên này
đều là vết thương, máu tươi chảy xuống, nhìn qua rất mỏi mệt.
Hắn ta vươn tay, liên tục nhấn về phía hư không, nói: "Đánh nhiều trận như vậy,
kết quả vẫn không thể đánh thắng bọn chúng, vẫn bị bọn chúng thu lấy toàn bộ
linh hồn sinh vật."
"Thế nhưng chúng nó lại không biết, thế giới này còn có hi vọng cuối cùng
nữa."
Thiếu niên bỗng dừng lại, nhìn về phía Liễu Bình.
Hắn ta lộ ra nụ cười ẩn chứa sự tang thương, nói: "Nếu như người thấy cảnh
tượng này, cần phải nhớ kỹ, Ác Mộng không thuộc về chúng sinh, chúng ta
không tìm ra bất cứ lực lượng nào từ Ác Mộng có thể đối kháng nó."
Liễu Bình quan sát thiếu niên này một cách tỉ mỉ.
Hắn bỗng hiểu được, đây là chính mình kiếp trước.
Thiếu niên nói xong câu nói này, chậm rãi ngồi xuống, đặt tay xuống mặt đất.
"Chúng sinh, vạn vật cùng thế giới là một thể."
"Sử dụng lực lượng Ác Mộng, tương đương với việc từ bỏ lực lượng của bản
thân mình."
"Ta đã nghĩ ra một vài biện pháp, thế nhưng vẫn cần hoàn thiện thêm."
Ầm... Tay hắn ta bỗng chấn động, làm cho toàn bộ thế giới đều chấn động theo.
Núi vàng đổ sang hai bên, lộ ra một kẽ đất sâu thẳm.
Thiếu niên lớn tiếng nói: "Ra đi, ta biết người ở nơi này."
Hắn lơ lửng giữa không trung, yên lặng chờ đợi một lát, chờ tới khi mọi thứ đều
trở nên yên tĩnh, rồi mới hít sâu một hơi, lớn tiếng nói: "Ra đi, thế giới này đã bị
hủy diệt, ngươi nên đi theo ta, nếu không ngươi cũng sẽ tiến vào trạng thái ngủ
say vĩnh hằng!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK