Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong bóng đêm.
"Đánh như thế nào?"
Con thỏ lặng lẽ hỏi.
"Một chiều."
Liễu Bình cũng lặng lẽ truyền âm.
"Vậy thì không chơi được hay sao?"
Con thỏ thất vọng mà nói.
"Delia đang ở một mình bên ngoài, hơn nữa một nửa thân thể bị giam cầm,
chúng ta không thể lãng phí thời gian..."
Liễu Bình nói.
Hắn lặng lẽ im lìm di chuyển tới, nỗ lực làm tất cả kẻ địch sắp thành một hàng
thẳng tắp.
Vừa muốn nâng đao, một người đối diện trong đó lại dời bước chân, di chuyển
mấy thước qua bên cạnh.
"-- Đừng nhúc nhích chứ, các ngươi lộn xộn thì làm sao ta một đao giết sạch các
người được?”.
Liễu Bình oán giận trong lòng, đồng thời lại bắt đầu điều chỉnh góc độ lần nữa.
Một đao này vốn là muốn cứu Delia, nhưng hiện tại dùng để trảm địch, thật ra
cũng càng thích hợp.- - Bởi vì có công đức để lấy.
Bên ngoài.
Từng quyền ảnh đánh xuống, kim loại trên người Delia không ngừng văng ra
ngoài.
Chỉ chốc lát sau.
Một tay còn lại của nàng ta rốt cuộc cũng khôi phục tự do.
"Phải nhanh chóng cởi bỏ chú giam cầm này."
Delia lẩm bẩm, đôi tay hợp lại rồi tạo ra một ấn.
Kim loại trên người nàng ta rút đi với tốc độ càng nhanh.
Bỗng nhiên, trong lòng nàng ta xuất hiện một cảm giác, quát: “Ai?"
Chỉ thấy sâu trong hắc ám phía trước đột nhiên xuất hiện một bóng người.
"Aland?"
Delia không xác định mà hô.
Bóng người kia xuyên qua sương mù mê mang, dần dần tới gần nơi này.
Quả nhiên là Aland.
Sắc mặt hắn ta lạnh như băng, mở miệng nói: “Delia, thuật đang giam cầm
người rất mạnh, dưới tình huống hiện giờ thì người không thể phát huy ra toàn
bộ thực lực."
"Ngươi nói rất đúng, sau đó thì sao? Ngươi muốn thế nào?"
Delia hỏi.
Aland nói: “Đừng hiểu lầm, đương nhiên ta sẽ không liều mạng với người, dù
sao ta cũng không có kiếm, ta muốn liên hợp với người, tìm cơ hội xử lý Liễu
Bình."
"Ngươi muốn giết hắn?"
Delia nói.
"Chúng ta không ra tay thì không thành vấn đề, danh sách chiến đấu không ghi
chép chi tiết như vậy."
Aland rất tự tin mà nói.
"Vì sao chứ? Rõ ràng hắn là người người tiến cử, lại thêm mấy ngày thì người
sẽ đạt được một mớ công huân, vì sao người muốn giết hắn?"
Delia khó hiểu mà hỏi.
"Là chiếc nhẫn Long tộc kia! Chỉ cần có được nó, mang về giao cho tổng bộ thì
chúng ta không cần lo về công huân nữa."
Aland kích động nói.
Delia rơi vào trầm mặc.
Long tộc là người thủ hộ tài phú và bí mật.
Một chiếc nhẫn đại diện cho tình bạn của Long tộc có giá trị cực kỳ lớn, cũng
đại diện cho ý nghĩa cực kỳ sâu xa.
Tổng bộ nhất định sẽ không tiếc tưởng thưởng.
"Aland, chúng ta là quân viễn chinh thăm dò con đường phía trước và nhân loại,
không phải cường đạo vì ích lợi mà xuống tay với người một nhà."
Delia lạnh lùng nói.
Aland thất vọng mà nói: “Vẫn ngây thơ như vậy, ta thật sự cảm thấy cảm thấy
thẹn vì sức mạnh trên người ngươi, ngươi không xứng có được chúng."
Tay hắn ta giật giật.
Sắc mặt Delia biến đổi, không cởi bỏ kim loại đọng lại trên hai đầu gối nữa,
ngược lại nắm một cái vào trong hư không, lập tức kéo ra một thanh trường
kích.
Hai người đều không nói chuyện nữa.
Sát ý dâng trào -- Giây tiếp theo, hư không chợt mở ra.
Liễu Bình đi ra.
ắ ề
Hắn nhìn Delia, lại nhìn về phía Aland.
"Ô? Delia, người còn chưa khôi phục hành động? Aland? Không phải người
chạy mất rồi sao?"
Liễu Bình giật mình và hỏi.
Hai người nhìn nhau.
Khóe miệng Aland giật giật, bật cười và nói: “Delia, ta còn không có cả binh
khí, ngươi suy nghĩ nhiều."
Aland giơ chuôi kiếm này lên, bày ra trước mặt hai người.
Chỉ thấy trường kiếm đã dứt gãy, chỉ còn lại chuôi kiếm.
Delia cười lạnh và nói: “Tuy ngươi không có binh khí, nhưng ta cũng bị giam
cầm không thể động đậy, nếu đánh thật thì cũng chưa biết thắng bại ra sao."
"Ngươi bị giam cầm là bởi vì ngươi không cho ta một thanh kiếm tốt, cho nên ta
không thể không trốn chạy khỏi trận địa địch."
Aland giải thích.
"Là vì người hiến kiếm của mình cho Long tộc!"
Delia nhìn mũ giáp màu xanh lục trên đầu hắn ta, trong mắt hiện lên một tia
chán ghét.
Aland nói không nên lời.
"Liễu Bình, từ giờ trở đi người nhất định phải cẩn thận hắn -- Vừa rồi hắn mê
hoặc ta cùng ra tay giết ngươi."
Delia truyền âm với Liễu Bình.
Tất nhiên Liễu Bình nghe ra đây là lời nói thật.
Hắn không để lộ biểu cảm gì, chỉ kiến nghị: “Nếu không chúng ta trực tiếp trở
về doanh địa?"
Aland lập tức nói: “Không được! Chúng ta thật vất vả mới đi tới nơi này, chỉ
còn cách bảo khố Long tộc một bước mà thôi..."
"Nhưng người thân là Kiếm Thánh, vừa đón địch thì đã chạy mất, ta hận không
thể đá ngươi ra khỏi đội ngũ!"
Delia nâng cao giọng mà quát.
Tất cả kim loại trên người nàng ta hoàn toàn tiêu tán –– Nàng đã khôi phục tự
do! Đông! Một tiếng vang nhỏ.
Trường kích bị nàng ta ném xuống đất, mặt đất lập tức vỡ ra từng vết rách uốn
lượn kéo dài.
Ánh mắt Aland co rụt lại.
Pháp sư cận chiến! Đáng chết, binh khí và quyền pháp của nàng đều có năng
lực đặc thù, kỹ xảo chiến đấu lại cao siêu, thật sự càng làm người ta kiêng kị!
ắ ầ ế ầ
Aland cắn chặt răng, cúi đầu và nói: “Delia, ngươi yên tâm, nếu lần sau gặp
địch thì ta tuyệt đối không chạy nữa, xin đừng đá ta."
Nếu bị đội trưởng đá ra khỏi đội ngũ, có nghĩa là bị toàn bộ đội tiền trạm từ bỏ,
đêm nay có thể trực tiếp đi đến ao chuyển hóa.
"Cho ngươi cơ hội cuối cùng."
Delia nói.
"Được rồi, cho hắn thêm một cơ hội đi, hắn chính là người giới thiệu ta."
Liễu Bình nói.
Hắn giương mắt nhìn nhận công đức của mình.- - Giết chết đám người vừa rồi
xong thì công đức của hắn đã tăng lên tới 1180 điểm.
Còn thiếu 20 điểm là có thể thăng cấp “Chiến Trảm"
! Nếu lúc này trở mặt với Aland thì khi đánh nhau sẽ rất phiền phức... Chờ một
chút đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK