Bên ngoài thế giới.
Gã dùng hết toàn lực bay vào hư không xa xôi, trên mặt lộ ra vẻ điên cuồng xưa
nay chưa từng có.
"Đáng chết, thì ra thế giới này có một tận thế khủng bố nào đó đang ngủ say...
Sớm biết vậy ta đã không tới."
Chủ trang viên không ngừng mắng trong lòng.
Rất nhanh.
Thân thể gã biến mất trong hư không hắc ám mênh mang.
Nhưng gã không biết là, từ khi mình nói ra hai chữ “Hủy diệt”, một bóng dáng
mông lung luôn lặng lẽ đi theo phía sau gã, chưa bao giờ rời khỏi.- - Đó là tàn
ảnh của con rồng tro tàn.
Phía bên kia.
"Bọn họ đều đi đâu vậy?"
"Chủ thời không, bên trong Vĩnh Dạ, quốc gia của ngươi."
"Đi làm gì?"
"Đương nhiên là dung nhập quốc gia của người vào thế giới của ngươi, chuyện
này cần đến sức mạnh của Tứ Thánh Trụ, cho nên bọn họ đều đi."
"Vậy ta thì sao?”.
"Ngươi đang trưởng thành ––trong quá trình lần đầu tiên Thế Giới Loại Sinh
Mệnh Thể trưởng thành thì sẽ rơi vào ngủ mơ thâm trầm."
Andrea giải thích thêm một bước: “Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể đều theo bản
năng mà biết được chuyện này, chỉ có người vốn là nhân loại, cho nên hoàn toàn
không có chuẩn bị gì cả, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của ta mới có thể rời khỏi
thân thể đang ngủ say."
"Vậy chúng ta phải đi đâu đây?"
Liễu Bình hỏi.
Giờ phút này hắn vẫn bám vào người Andrea, nói chuyện bằng miệng và giọng
nói của cô bé.
"Đi vào Mộng Cảnh –– tất cả Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể đều trưởng thành ở
Mộng Cảnh, chờ đợi thế giới của mình hoàn toàn thành hình."
Andrea nói.
Cô bé ngáp dài một cái.
"Ngươi làm sao vậy?"
Liễu Bình hỏi.
ế ễ ấ ồ ế
"Hiện tại ngươi là thế giới, Liễu Bình, cất chứa linh hồn một thế giới cũng
không phải chuyện đơn giản gì, ta có hơi mệt, chỉ sợ sẽ lập tức ngủ mất."
Andrea nói.
"Ở Mộng Cảnh sẽ xảy ra chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Rất nhiều chuyện, tóm lại chỉ có một điều là ta phải cảnh cáo ngươi."
"Cái gì?"
"Tuyệt đối không được bị Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ nào khác mê hoặc, nếu
không các ngươi sẽ dung hợp thành một thế giới –– mà hiện tại người đang
dùng thân thể của ta!"
"A, yên tâm, ta cũng không phải người tùy tiện."
"Cũng đúng, hiện tại ngươi là một cô gái mà."
Andrea lại ngáp một cái, âm thanh chậm rãi thấp xuống, cuối cùng biến mất.
Cô bé ngủ rồi.
Hiện tại chỉ còn lại một người -- Hoặc có thể nói, chỉ còn lại một linh hồn Thế
Giới Loại bám vào thân thể Andrea– Là Liễu Bình! Từng hàng chữ nhỏ thiêu
đốt nhanh chóng hiện ra trước mặt hắn: “Ngươi tạm thời tiếp quản thân thể
Thánh Linh của Andrea."
"Chú ý!"
"Nhất định không được yêu bất cứ chàng trai nào, bọn họ đều là Thế Giới Loại
Sinh Mệnh Thể tiến vào Mộng Cảnh, yêu nhau sẽ làm thế giới của các ngươi
dung hợp lại, nhớ lấy nhớ lấy!"
Liễu Bình –– Hoặc có thể nói, môi anh đào của Andrea hơi run rẩy.
Thích chàng trai cái con khỉ! Ta tuyệt đối không có! Hắn / Nàng tiếp tục nhìn
tiếp.
"Tất cả kỹ năng đều có hiệu lực ở Mộng Cảnh, nhưng đối với Thế Giới Loại
Sinh Mệnh Thể mà nói, uy lực cấp bậc sức mạnh từ yếu đến mạnh được sắp xếp
như sau:"
"Sức mạnh các Trắc, sức mạnh Kỳ Quỷ, Thế giới chi Thuật, chủ thuộc tính thế
giới."
"Xét thấy người chiếm cứ thân thể Thánh Linh, trước mặt người có thể sử dụng
hai loại năng lực Thánh Linh sau đây:"
"Thánh Linh chi Thuật: Hư Ảo thân thể."
"Binh khí Thánh giới Triệu Hồi."
"Thánh Linh của ngươi còn đang trong giai đoạn khôi phục sức mạnh, thuật của
nàng có uy lực tương đương với Thế giới chi Thuật."
Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.
ấ ố ố ắ
Chỉ còn lại mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện ra cuối cùng, hiện lên trước mắt
Liễu Bình: “Ngươi sắp tiến vào Mộng Cảnh chung og tất cả Thế Giới Loại Sinh
Mệnh Thể."
"Thần linh và chúng sinh của người đang xây dựng thế giới, mà người sẽ đạt
được sự trưởng thành linh tính ở Mộng Cảnh."
"-- Là trở thành Ác Mộng hay là cái gì khác?"
"Nơi này là đường ranh giới."
"Bắt đầu!"
Tất cả ánh sáng và sương mù tan đi.
Chung quanh vang lên tiếng vang rầm rập.
Liễu Bình nhẹ nhàng rơi xuống, chân đạp lên mặt đất, lập tức thấy hoàn cảnh vị
trí của mình.
Nơi này là một hàng xe lửa không ngừng đi vội.
Ngoài cửa sổ là sương mù vô tận và dãy núi băng tuyết, mà trong thùng xe thật
ấm áp, có ghế dựa sô pha thoải mái, âm nhạc êm ái, ánh đèn sáng ngời.
Thậm chí ở cuối thùng xe còn có một đài phục vụ, trên đó đặt đầy rượu và điểm
tâm đủ mọi màu sắc.
"Hoan nghênh ngươi."
Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam nhân cao lớn đang đứng cách
hắn không xa.
Nam nhân kia lộ ra nụ cười xán lạn với hắn, dịu dàng nói: “Chào ngươi, ta cũng
là Thế giới chi Chủ vừa chống chọi qua dục vọng cắn nuốt, thần linh xâm lấn,
cuối cùng có thể tiến vào Mộng Cảnh, ta tên là Bạch Nham, thật vui khi gặp
được người, hy vọng chúng ta có thể nắm tay nhau cùng tiến lên trong Mộng
Cảnh, cùng đối mặt các loại khó khăn –– ta sẽ chiểu cổ ngươi."
Liễu Bình còn chưa nói gì thì chỉ thấy bên cạnh có một nam nhân khác đi tới, vỗ
bả vai Bạch Nham và nói: “Huynh đệ, ta thấy người chỉ đến sớm hơn một giây
so với nàng-- thật ra xe lửa Mộng Cảnh còn chưa tới trạm, ngươi đã nói lung
tung ở chỗ này, phải biết là nơi này có kiêng kị, ngươi còn non nớt, không hiểu
sự nguy hiểm ở nơi này, có vài lời nói ra rồi thì trong lúc mơ hồ sẽ có pháp tắc
vận mệnh ảnh hưởng đến Mộng Cảnh của ngươi, nghe một lời khuyên của ca
đây, ngươi không có năng lực nắm chắc hung hiểm nơi này, tóm lại vẫn nên cẩn
thận thì tốt hơn, không bằng người đi đến một thùng xe khác để bình tĩnh lại
đi."
Bạch Nham trùng đối phương.
Đối phương thành khẩn gật gật đầu.
Bạch Nham hơi trầm ngâm, sau đó xoay người đi đến một thùng xe khác.
Nam tử kia ôm cổ thấy hắn đi rồi, lập tức xoay người, lộ ra nụ cười khéo léo với
Liễu Bình:
ế ế
“Cô gái xinh đẹp, tên của ta là Sâm, thế giới của ta toàn là rừng rậm xanh biếc
và biển rộng xanh thẳm mênh mông vô bờ, trong đó có các tinh linh cao quý ưu
nhã sinh hoạt, không biết ta có vinh hạnh cùng ngài nắm tay đối mặt với các
loại khó khăn trong Mộng Cảnh lần này không?"
Liễu Bình ngẩn ra rồi lại giật mình.
Đúng vậy.
Hiện tại ta đang dùng thân thể Thánh Linh của Andrea.- - Cô bé vốn chính là
một thiếu nữ rất xinh đẹp.
Vậy -- Liễu Bình trừng to đôi mắt xinh đẹp, che miệng cười nói: “Xin lỗi, hiện
tại ta không biết cái gì cả, ta muốn nghỉ ngơi một chút."
Lời còn chưa nói xong, bên kia quầy bar truyền đến một tiếng huýt sáo.
Liễu Bình quay đầu nhìn lại.
Vài cô gái dáng người cao gầy, dung nhan xinh đẹp đang ngồi ở chỗ kia, phất
tay với hắn: “Lại đây ngồi đi, muội muội."
Liễu Bình vui vẻ trong lòng.
Mấy cô gái này vừa thấy là biết đã kết thành đồng minh nào đó.- - So với chung
đụng với một hai nam nhân thúi, chi bằng gia nhập một tổ chức.
Ít nhất người ta đông! An toàn!
"Được!"
Liễu Bình cười xin lỗi với Sâm.
"Không có gì, ngươi đi đi."
Sâm ra vẻ rộng lượng mà nói.
"Ân, lát nữa lại nói chuyện."
Liễu Bình nói.
"Ta còn không biết tên của ngươi."
"Ta tên là Liễu Bình."
"Liễu Bình... Tên này thật dễ nghe, ta nhớ kỹ."
Liễu Bình cười thật xinh đẹp, sau đó xoay người rời khỏi.- - Hiện tại còn không
rõ chi tiết của nhau, không cần phá hư quan hệ, có lẽ đến lúc nào đó sẽ dùng
được đối phương cũng nói không chừng.
Nam nhân đấy à.
Liễu Bình từ từ đi đến trước quầy bar.
Một cô gái bung một ly rượu đến, đặt trước mặt Liễu Bình và nói: “Những nam
nhân thúi đó đều mang ý xấu, đừng để ý đến bọn họ."
"Đúng, một khi thế giới dung hợp thì bọn họ chính là chúa tể của thế giới, mà
chúng ta sẽ biến thành thần linh, chỉ có thể làm chủ tất cả mọi thứ trên mặt đất."
ế
Lại một cô gái lên tiếng.
Trong lòng Liễu Bình hiện lên một ý niệm.
Đại Địa chi Mẫu Gaia -- Không phải nàng ta gặp phải chuyện như vậy đó chứ.
Vậy Thế Giới chi Chủ dung hợp với nàng đâu? Vì sao không nghe nói đến?
"Cảm ơn các tỷ tỷ, ta tuổi nhỏ nhất, tiến vào Mộng Cảnh trễ nhất, kính các tỷ
một ly, xin mọi người chiếu có nhiều hơn."
Liễu Bình cười nâng ly rượu lên.
"Được, tới!"
"Cụng ly một cái!"
"Hy vọng mọi người cùng nhau nỗ lực, tranh thủ trưởng thành ở chỗ này!"
Các cô gái -- Hoặc có thể nói, những Thế Giới chi Chủ có vẻ ngoài nữ tính đó
sôi nổi nâng ly cụng vào một cái.
Mọi người cùng uống cạn rượu.
Một cô gái bắt đầu cất cao giọng hát, rượu cũng được rót đầy lần nữa.
Ăn uống linh đình.
Không khí lập tức sôi trào.
Danh Sách Chương: