Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chiến giáp -- Trên rất nhiều cái vảy của nó đều cất giấu sức mạnh và bí mật
của thời đại quá khứ, Liễu Bình phải dựa vào mảnh lân giáp này để lấy về
những bí mật đó."
"Thật là cẩn thận."
Yana nói.
"Kẻ địch quá khủng bố, đây là một thủ đoạn phòng bị tất yếu."
Andrea nói.
Cô bé giơ mảnh vảy tràn đầy vết rách này lên trước mặt Liễu Bình và Yana.
"Yana tỷ tỷ, ngươi cũng về sách thẻ đi, ngươi không thể đụng bí mật vào sau đó,
không an toàn."
Andrea nói.
Yana mở to đôi mắt đẹp trừng cô bé một cái.
Thật vất vả mới tới một nơi không có người khác, chỉ có Liễu Bình, kết quả
ngươi đuổi ta đi? Andrea thè lưỡi, mỉm cười xin lỗi.
"Được rồi, ta đi nghỉ ngơi, có việc gì thì kêu ta."
Thân thể Yana chợt lóe, hóa thành thẻ bài rồi bay về sách thẻ lần nữa.
Trong bóng đêm.
Chỉ còn lại Andrea và Liễu Bình.
Cùng với mảnh mảnh giáp màu đen tràn đầy vết rách kia.
"Nơi này có cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Trước khi chưa tiến vào, ta cũng không biết, nó là bí mật mà đời nào đó của
ngươi cất giấu, chỉ sợ trừ ngươi ra thì không ai có thể đi xem kết quả."
Andrea nói.
"Đi xem."
Liễu Bình ấn tay lên cái vảy tràn đầy vết rách.
Andrea lập tức hóa thành một thẻ bài, bay trở về sách thẻ.
"Nhớ kỹ, đừng triệu hoán chúng ta, chúng ta không thể nghe thấy bí mật quá
khứ của ngươi."
Cuối cùng cô bé dặn dò.
Liễu Bình bỗng nhớ tới cái gì, lập tức hỏi: “Vậy Lilith thì sao?"
-- Lilith là thư linh của sách thẻ “Quyển Sách Tử Vong”.
"Nàng không có việc gì, nàng tựa như binh khí của ngươi, đã cột chặt với vận
mệnh của ngươi, được pháp tắc cam chịu là binh khí chi linh của thẻ bài sư."
Andrea nói.
"Hì hì."
Lilith hiện ra trên đầu Liễu Bình, đắc ý cười cười.
"Vậy ta bắt đầu đây."
Liễu Bình nói.
Andrea gật gật đầu, phi vào trong sách thẻ, núp vào.
Liễu Bình nắm chặt lấy cái vảy.
Chỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng nhảy ra: “Chú ý!"
"Ngươi kích hoạt một cái vảy trên chiến giáp!"
"Vảy này có giấu bí mật thế giới quá khứ, xin hãy cẩn thận ứng phó!"
Tất cả chữ nhỏ biến mất.
Mảnh giáp tràn đầy vết rách lập tức tỏa ra một luồng dao động rồi hóa thành vô
hình.
Liễu Bình đợi tại chỗ mấy phút.
Nhưng mà -- Không có chuyện gì xảy ra cả.
"Hả? Chẳng lẽ là phương pháp ta kích hoạt cái vảy không đúng?"
Liễu Bình lẩm bẩm.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo..
Trong hư không như sinh ra một lực lôi kéo thật mạnh, Liễu Bình bị hung hăng
túm chặt, lập tức rơi xuống hắc ám vô tận phía dưới.
"Cái ––"
Liễu Bình vừa phun ra một chữ thì đã biến mất khỏi chốn cũ.
Tốc độ bắn rơi xuống còn nhanh hơn Yana phi hành gấp mấy lần! Hắn vừa đi
mất thì hư không lại quay về hắc ám và hư vô lần nữa.
Một mảnh tĩnh mịch.
Cũng không biết trôi qua hồi lâu.
Cuối cùng, nơi này xuất hiện một kẻ cầm dù đen.
Gã nhìn mọi nơi, lẩm bẩm nói: “Kỳ quái, rõ ràng còn ở nơi này, kết quả lại
không thấy..."
Ở phía sau gã, càng ngày càng nhiều Kỳ Quỷ Giả xuất hiện theo.
Bọn họ dùng ra các loại thủ đoạn, muốn tìm kiếm một chút dấu vết để lại,
nhưng cuối cùng đều không thu hoạch được gì.
ế ố ầ ẳ
Mãi đến lúc này, rốt cuộc Kẻ cầm dù cũng thở dài và nói: “Bỏ đi, khẳng định
bọn chúng dùng biện pháp gì chạy trốn rồi -- cho dù chúng ta lại đuổi theo,
cũng không đuổi kịp thánh thiên sứ sám hối kia."
"Cả ta cũng chưa thấy qua loại chức nghiệp giả một lòng chỉ theo đuổi tốc độ
chạy trốn này... Tương đối đáng cất chứa!"
"Xem ra vẫn phải để bản thể của ta tiến đến một chuyến."
Câu nói vừa dứt.
Gã xoay người bay vào sâu bên trong hắc ám, dần dần không thấy đâu nữa.
Những Kỳ Quỷ Giả đó ầm ầm tan đi, lần theo đường cũ bay về hướng Hư
Không Thần Trụ.
Bên kia.
Liễu Bình chỉ cảm thấy hắn đang không ngừng rơi xuống.
Mảnh giáp màu đen kia lại xuất hiện lần nữa, bay qua lại chung quanh hắn mấy
vòng, rốt cuộc dừng ở sau lưng hắn, dính sát vào chỗ giữa lưng hắn.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo..
Mảnh giáp đen hóa thành một sợi dây thật dài như ẩn như hiện, tản ra ánh sáng
nhạt, một đầu nổi vào sau lưng hắn, đầu còn lại hoàn toàn đi vào hư không vô
tận phía trên.
"Đây là ——”.
Liễu Bình quay đầu lại nhìn sợi dây sau lưng, lập tức nhớ lại sự kiện trước kia.
Là Chấp pháp giả Hắc Ám.
Lúc ấy Chấp pháp giả Hắc Ám cởi bỏ cái gọi là “Ác Mộng chi ủng”, lấy hình
tượng nam tử nhân loại để xuất hiện -- Sau lưng hắn ta cũng có một sợi dây dài
tương tự như vậy! Những điều này là như thế nào? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì
nhìn thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt: “Mảnh chiến giáp của
ngươi đã hóa thành phương pháp phòng ngự an toàn:"
"Sợi dây lôi kéo thế giới đa trọng."
"Một đầu của nó cột trên chiến giáp, khiến làn gió người hô hấp giấu đi khí tức
của ngươi, khiến mặt đất người dẫm lên không ăn mòn linh hồn người, khiến
sức mạnh của ngươi có thể thi triển ra bình thường, khiến tri thức và bí mật
người nắm giữ sẽ không bị cướp đoạt khi rời đi."
"-- Sức mạnh Tứ Thánh Trụ đến từ Địa, Thủy, Hỏa, Phong."
Râm! Một tiếng trầm đục vang lên.
Liễu Bình cảm thấy mình đáp xuống một mảnh đất kiên cố.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy chung quanh là một mảnh kiến trúc kỳ dị bị
tàn phá, chưa bao giờ gặp qua.
Sương mù tràn ra.
ế ấ
Trừ mảnh kiến trúc này ra thì căn bản không nhìn thấy rõ được nơi xa hơn.- -
Đây là nơi nào? Hắn đang nghĩ ngợi thì chỉ thấy một hàng chữ nhỏ thiêu đốt
nữa nhảy ra: “Xin hãy chú ý.”.
"Ngươi đi đến một thế giới lớn nằm ở tầng dưới của cả Hư Không và Luyện
Ngục."
"Thế giới trước mắt thuộc quyền sở hữu của."
"Ác Mộng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK