Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong doanh địa dần rơi vào trầm mặc.
Liễu Bình đang nhắm mắt tu hành bỗng mở miệng nói: “Trong các ngươi có ai
biết pháp sư cận chiến đi đâu không?"
Bọn họ quay mặt nhìn nhau.
"Các ngươi gặp gỡ kẻ địch? Là một pháp sư cận chiến?"
Lão Cửu hỏi.
"... Không có gì."
Liễu Bình nói.
Từ sau khi Delia biến mất, tất cả tin tức về nàng ta như bốc hơi khỏi nhân gian,
không còn bất cứ dấu vết nào.
Người của tiểu đội tiền trạm quân viễn chinh căn bản đều không nhớ có người
tên là Delia.
Thủ đoạn như vậy cực kỳ cao minh, cho dù là trong Kỳ Quỷ thì cũng cực kỳ
hiếm thấy.
Nhưng mà... Rốt cục Long tộc làm nhiều chuẩn bị như vậy là vì nguyên nhân
gì? Liễu Bình vừa nghĩ, vừa tùy tiện liếc nhìn hư không một cái.
Mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt vẫn dừng lại ở nơi đó: “Vạn Long Hống của người
gây ra hiệu quả 1000% đối với Aland."
"Aland đã hoàn toàn khuất phục trước ngươi."
"Hiệu quả này sẽ luôn kéo dài, mãi đến khi hắn gỡ mũ giáp xuống hoặc tử vong
mới thôi."
Liễu Bình thở dài.
Mặc kệ thế nào, tóm lại Aland đã bị thu phục, trước mắt chỉ cần chờ quân viễn
chinh kết toán công huân là được.
Lại một lát sau.
Trước lửa trại, giao diện quân viễn chinh của mỗi thành viên đều sáng lên.
Tùng hàng chữ nhỏ xuất hiện trước mắt mọi người: “Đã đến giờ."
"Hôm nay bắt đầu kết toán công huân”.
"Bởi vì tiểu đội đã mất đi đội trưởng, bổn danh sách sẽ trực tiếp biểu hiện công
huân mà các ngươi thu hoạch."
"Vẫn áp dụng chế độ đào thải hạng chót."
"Bởi vì đội viên chết trận vượt qua một người, công huân về không, thi thể và
linh hồn đã thu về ao chuyển hóa."
"Kết toán công huân hôm nay đã hoàn thành."
ổ ố ề
"Sáu giờ sáng ngày mai, bổn danh sách sẽ phân phối nhân lực gia nhập đội tiền
trạm, bổ sung chiến lực cho các ngươi lần nữa."
Tất cả chữ nhỏ dừng lại một phút, sau đó mới từ từ biến mất.
Trước lửa trại, không khí dần dần lơi lỏng đi.
"Aland, hiện tại ngươi không phải đội trưởng, có ý tưởng mới gì không?"
Có người mở miệng trêu chọc.
"Hắn còn có thể làm gì? Trở thành đội trưởng cần chi trả một ngàn điểm công
huân, từ hôm nay trở đi, hắn xong rồi!"
Một đội viên khác cười nói.
Aland thờ ơ.
Bỗng nhiên, trên giao diện quân viễn chinh của mọi người xuất hiện nhắc nhở
phù mới: “Aland chi trả một ngàn điểm công huân để đổi chức vụ: Đội trưởng
của đội tiền trạm."
"Từ giờ trở đi, Aland chính là đội trưởng của đội tiền trạm."
Chung quanh im ắng đi.
Một ngàn điểm công huân! Không phải hắn ta mất đi tất cả công huân sao? Đây
lại là tình huống gì? Trừ phi -- Trừ phi hắn phát hiện bảo tàng nào đó, sau đó
trực tiếp nộp lên cho tổng bộ! Bảo tàng! !! Ánh mắt mọi người lập tức nóng
bỏng lên.
Nhưng giờ khắc này, không còn ai dám chọc Aland.
Bọn họ đưa ánh mắt về phía Liễu Bình.
"Tiểu tử..."
Lão Cửu trầm ngâm mở miệng.
Liễu Bình nhắm hai mắt lại, vỗ đầu gối một cái rồi nói: “Một ngày mới đã đến,
mọi người cần công huân, Aland."
"Đúng vậy."
Aland đáp lại.
Hắn ta lập tức quay mặt về hướng bốn đội viên, mở miệng nói: “Một ngày mới
đã đến, hiện tại ta ra lệnh cho các ngươi cứ đi mãi về hướng Đông, tìm kiếm
mọi cơ hội có khả năng đạt được công huân, thẳng đến giữa trưa mới được về."
"Cái này không công bằng, các ngươi đều trở về nghỉ ngơi, dựa vào cái gì muốn
chúng ta đi ra ngoài vào nửa đêm?"
Một chiến sĩ buồn bực nói.
Aland mặt không cảm xúc mà nói: “Chấp hành nhiệm vụ –– nếu ngươi kháng
cự, ta sẽ trừ công huân của ngươi vì không phục tòng mệnh lệnh."
Tên chiến sĩ kia vô cùng bạo nộ, nhưng lại không thể làm gì Aland.- - Hắn ta lại
trở thành đội trưởng lần nữa! Ở trong quân đội, phản kháng thượng cấp là
ấ ế ế
chuyện cực kỳ nghiêm trọng, nhẹ thì khấu trừ công huân, nặng thì trực tiếp tiến
vào ao chuyển hóa.
"Được rồi, thủ lĩnh, người đừng nóng giận, chúng ta đi ngay."
Lão Cửu tiến lên một bước, giữ chặt tên chiến sĩ kia, cười làm lành và nói.
Hắn ta đưa mắt ra hiệu với hai người còn lại.
Bốn người nhanh chóng thu thập sẵn sàng, mang theo trang bị đi ra khỏi doanh
địa.
Aland lẳng lặng nhìn chằm chằm những người này, mãi đến khi bóng bọn họ
biến mất trên hoang dã.
"Bọn họ nhất định không cam lòng."
Aland nói.
"Đừng quan tâm bọn họ, ta muốn ngủ một lát, người gác đêm."
Liễu Bình nói.
"Thưa vâng."
Aland nói.
Liễu Bình búng tay một cái.
Con thỏ cũng hiện ra, lặng lẽ dừng trên vai hắn.
Liễu Bình lại lấy sách thẻ ra, đặt trên mặt đất trước mặt.
"Yên tâm."
Con thỏ và Lilith trăm miệng một lời mà nói.
Lúc này Liễu Bình mới điều chỉnh dáng ngồi lần nữa, bắt đầu thử tiến vào cảnh
trong mo.
Hắn vẫn duy trì hô hấp đều đều, qua hơn mười hô hấp -- Bỗng nhiên.
Tất cả mọi thứ chung quanh biến mất.
Liễu Bình phát hiện mình như bị một sức mạnh lôi kéo, không ngừng bay ra hư
không bên ngoài Vĩnh Dạ Thần Trụ.
Cũng không biết trải qua bao lâu.
Cứ như chui vào một thông đạo tràn đầy ánh hào quang.
Tất cả hắc ám rút đi.
Ngay sau đó, một giọng nói vang lên: “Delia, là vị anh linh đầu tiên mà Andrea
tìm được từ tầng thế giới Ác Mộng."
"Trong lịch sử trống rỗng kia, nàng dự kiến được cái chết của mình, hơn nữa
từng gặp ngươi một lần, nhận định có thể giao cơ hội cực kỳ quan trọng này cho
ngươi."
"Nàng nguyện ý từ bỏ tất cả, từ đây đi theo bên cạnh Andrea."
Từng hình ảnh quá khứ lặng lẽ hiện ra..
Liễu Bình thấy trong một trang viên, nữ tử đầy người tinh quang kia nói nhỏ với
hắn: “Ta còn nhớ lần đầu tiên chúng ta chạm mặt, ta từng mời người uống rượu
–– không ngờ thời gian đã trôi qua lâu như vậy."
Ở thời khắc đó, hắn đáp lại: “Đúng vậy.”.
"Có gì cần hỗ trợ thì nhớ tới tìm ta."
Nữ tử nói.
"Được."
Hắn thời khắc kia nói.
Khi nói chuyện, nữ tử nghiêng người đi, tránh đi Liễu Bình của thời khắc kia,
mặt chính diện thì bày ra trước mắt Liễu Bình của lúc này.
Chính là Delia! Nơi này là trang viên quản lý tất cả Kỳ Quỷ giả kia! Lại trôi qua
một lát, chủ trang viên kia sẽ hạ lệnh giết Delia! Chỉ thấy vẻ mặt nàng ta thật
bình tĩnh, truyền âm với Liễu Bình: “Ta chắc chắn sẽ chết ở chỗ này, sau đó
được ngươi cứu đi, từ nay về sau, tất cả xuất hiện mọi chuyện trên người ta đều
biến thành hư ảo."
"Khó trách ta nói thế nào mọi người cũng như quên mất người, thì ra người vẫn
chưa đến tương lai, mà là chết ở giờ khắc này! Nhưng làm sao làm được như
vậy chứ?"
Liễu Bình nói.
"Đây là năng lực Thánh Linh, nàng lấy sức mạnh lúc mạnh nhất để buông
xuống trên người ta, phóng thích thuật Thánh Linh huyền bí kia: Hư Ảo chị
Khu."
Delia nói.
"Hư ảo?”.
"Đúng vậy, thuật này làm ta tiếp nhận việc hư ảo, sẽ không để lại bất kể dấu vết
gì trong lịch sử."
Delia nhanh chóng nói.
"Cần ta làm cái gì?"
Liễu Bình lập tức hỏi.
"Long tộc sắp phát động một trận đánh bất ngờ nhằm hấp dẫn sự chú ý của chủ
trang viên."
Delia nói.
"Sau đó?"
Liễu Bình hỏi.
"Ngươi phải nhân cơ hội này mà lẻn vào trang viên, trộm đi thi thể của ta -
Thánh Linh và thi thể của ta cùng tồn tại, nàng duy trì Hư Ảo chi Khu."

Delia hạ giọng mà nói: “Khi người mang thi thể của ta đi, tương đương với
mạng Thánh Linh đi, hơn nữa từ đây không bao giờ có người biết được!"
Liễu Bình ngừng thở, suy nghĩ một hồi.
Đối phương nói là sự thật.- - Sau khi Andrea khôi phục ký ức, lại thức tỉnh thuật
như vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK