Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỗng nhiên...
Một giọng nói vang lên bên tai Liễu Bình.
"Nguy hiểm thật, bên trong đang đánh rất kịch liệt, cũng may những con côn
trùng chắn tại cửa động đã bị ngươi dẫn ra ngoài... ngươi xem, cô ấy cũng đã ở
vào trạng thái kiệt sức."
Đây là giọng nói của Norton.
Ngay sau đó, một giọng nữ mang theo vẻ mệt mỏi vang lên:
"Đừng nghe hắn ta nói nhảm, ta vẫn còn có thể đánh tiếp, chỉ là không ngủ hai
ngày liên tục, cảm thấy hơi buồn ngủ mà thôi."
Liễu Bình bỗng quay đầu lại, chỉ thấy tay Norton đang đặt trên sách thẻ, hiện
thân ở cạnh bên hắn.
Sau lưng Norton.
Một cô gái đeo kính đen mỉm cười dịu dàng đứng tại nơi đó.
Hoa Tình Không!
Ầm...
Từ nơi không xa truyền tới tiếng nổ.
Libertas điên cuồng gào thét: "Ha ha ha, thật sự là quá nhiều, ha ha ha, ta sắp
không chống được nữa rồi, Liễu Bình cứu mạng!"
Hoa Tình Không liếc nhìn Libertas, lại nhìn về phía Norton, cuối cùng, ánh mắt
đặt lên người Liễu Bình.
"Cuối cùng các ngươi cũng tới."
Cô mỉm cười nói.
"Đúng vậy, cuối cùng thì chúng ta cũng đón được ngươi." Liễu Bình cười nói.

"Ngừng! Ngươi hãy nghe ta nói."
Hoa Tình Không đang định nói thứ gì đó, lại bị Liễu Bình chen lời.
Liễu Bình thở dài, nói: "Mặc dù chúng ta đón được ngươi, thế nhưng tình hình
hiện tại cũng không thể lạc quan."
Hoa Tình Không lộ ra vẻ lắng nghe.
Liễu Bình vỗ vai Norton, nói tiếp: "Hiện tại, chúng ta cần phải chia binh hai
đường."
"Tại sao?" Norton hỏi.
ấ ầ
"Bởi vì ta còn có một nhiệm vụ rất quan trọng cần hoàn thành, nhiệm vụ này chỉ
có ta và Hoa Tình Không cùng đi hoàn thành mà thôi."
Liễu Bình nhìn về nơi cách đó không xa.
Hai con côn trùng bay lên trước, cùng thay Libertas ngăn cản sự đuổi giết của
bầy trùng.
Libertas thả người nhảy lên, rơi xuống trước mặt ba người.
Hắn ta liếc nhìn Liễu Bình, lại nhìn về phía Hoa Tình Không, hỏi với vẻ khó
hiểu:
"Các ngươi không rời đi theo chúng ta sao?"
"Đúng vậy..." Liễu Bình nói tiếp: "Chuyện này rất quan trọng, các ngươi rút lui
trước, một khi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, sẽ đi tìm các ngươi sau."
Norton và Libertas nhìn nhau, lại nhìn về phía Hoa Tình Không.
Hoa Tình Không không nói lời nào, cúi đầu, vẫn yên lặng lắng nghe.
Hai người không hẹn mà cùng nghĩ tới một sự kiện.
Không phải là...
Một nam một nữ này...
"Mặc dù hơi không thích hợp lắm, thế nhưng nơi này là Vĩnh Dạ, các ngươi cần
nhớ kỹ, bí mật tại đây nhiều lắm, mà ta cũng có một bí mật không thể nói ra."
Liễu Bình nói.
"Được rồi, ngươi cầm lấy thứ này đi." Norton đưa cho Liễu Bình một tấm thẻ
bài.
"Đây là cái gì?" Liễu Bình hỏi.
"Thẻ liên lạc của ta, thông qua nó, ngươi sẽ tìm được vị trí của chúng ta."
"Được rồi, các ngươi rời đi trước đi."
"Côn trùng nơi này..."
"Không có chuyện gì, giao lại cho ta đi." Liễu Bình nói.
Norton gật đầu, đứng bên người Libertas, rút một tấm thẻ bài ra.
"Nghe đây, mặc dù ta cũng không biết chúng ta sẽ bị dịch chuyển tới nơi nào,
thế nhưng chắc hẳn cũng không quá nguy hiểm, bởi vì trên thẻ bài này có ẩn
chứa năng lực chúc phúc nữa." Norton nói với Libertas.
"Thật sao? Vậy ta cũng chúc các ngươi may mắn." Liễu Bình xen vào nói.
Hoa Tình Không tiếp tục lắng nghe.
"Đi, nếu như các ngươi thật sự là còn có việc muốn làm, cũng không cần quá
vội đi tới, chúng ta sẽ chờ các ngươi." Libertas nói với giọng đầy thâm ý.
"Được." Liễu Bình mỉm cười nói.
Norton ném tấm thẻ bài kia ra ngoài.
Bụp!
Hắn và Libertas biến mất khỏi nơi đó.
Không ai biết bọn họ đi tới nơi nào.
Ngay cả chính bọn họ cũng không biết.
Liễu Bình thở phào một hơi, lẩm bẩm nói: "Cuối cùng cũng đi, không phí công
ta nói nhiều lời như vậy... ngươi cảm thấy thế nào?"
Hoa Tình Không vẫn chăm chú lắng nghe, không trả lời.
Liễu Bình nhìn về phía bầy trùng kia, lớn tiếng nói: "Được rồi, dùng toàn lực đi,
cần phải giết sạch côn trùng tại nơi này mới được."
Bùm!
Con côn trùng tản ra sương lạnh bị một đám côn trùng bắn ra gai độc bắn thành
cái sàng.
Liễu Bình đưa tay đặt trên sách thẻ trôi nổi trước mắt.
"Lilith." Hắn kêu lên.
"Hì hì, Liễu Bình, ngươi chọn một con đi." Giọng nói của Lilith truyền ra từ
trong sách thẻ.
"Lựa chọn cái con thủ lĩnh ma trùng mà khi trước đã làm ma trùng khổng lồ bị
thương ấy, nó lợi hại nhất." Liễu Bình nói.
Trong bầy trùng.
Một con côn trùng đã chết bỗng bay lên, vung hai tay sắc bén của mình lên, cắt
những con côn trùng khác thành mấy khúc.
Trong hư không.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi tiêu hao 9 điểm Hồn lực, kích hoạt 'Con Rối Tử Vong'.]
9 điểm Hồn lực.
Số hồn lực mà con này cần ít hơn con côn trùng khổng lồ kia 1 điểm.
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới.
Con côn trùng đó xuyên tới xuyên lui trên chiến trường, những chiếc chân sắc
bén liên tục vung lên, chặt đứt thân thể của vô số côn trùng.
"Con này cũng rất hiếm đó, Liễu Bình." Lilith nói.
"Như vậy cũng tốt, vừa lúc ta cần nó hỗ trợ tích góp hồn lực." Liễu Bình nói.
"Ngươi cần nhiều Hồn lực như vậy làm gì? Hạn mức cao nhất của Hồn lực
không phải có liên quan tới cấp bậc hay sao?" Lilith hỏi.
"Ta có thể dùng Hồn lực tăng thực lực lên." Liễu Bình nói.
"Ồ, lợi hại như vậy sao? Còn thiếu bao nhiêu Hồn lực?" Lilith hỏi.
ễ ế
Liễu Bình liếc nhìn hư không.
"Thiếu khoảng 200 Hồn lực nữa là đủ rồi." Hắn nghiêm túc nói.
Từng đám ánh sáng thánh khiết mà ấm áp được hắn ném ra ngoài, rơi vào trong
biển trùng, chữa trị vết thương cho những con côn trùng hấp hối kia.
Hồn lực bắt đầu tăng vọt.
"Nói thật thì ta cũng không nghĩ tới cục diện sẽ là như vậy, thế nhưng cũng may,
vẫn còn chút ít hi vọng, đó là khi lên tới cấp 10, Thẻ bài sư sẽ đón nhận tiết
điểm đầu tiên, ta hi vọng khi lên tới cấp 10 sẽ có được chuyển cơ."
Liễu Bình tiếp tục nói tiếp.
Hoa Tình Không đứng tại một bên, yên lặng lắng nghe những lời hắn nói.
Thời gian dần dần trôi qua.
Cũng không biết đã đổi đi bao nhiêu con rối côn trùng.
Cũng không biết đã chiến đấu trong bao lâu.
Cuối cùng...
Tất cả côn trùng đều đã chết.
Chỉ còn lại con côn trùng khổng lồ, cùng hai con côn trùng biết bay mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK