Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình nhìn lại Yana, chỉ thấy quang hoàn dưới chân nàng khuếch tán ra bốn
phương tám hướng, nàng đang lớn tiếng mà nói: “Các vị, ta đã che chở các
ngươi!”
Quang hoàn che chở!
Trong lòng mọi người càng thêm biết ơn Yana, lại không thể giúp được gì cho
nàng, đành phải sôi nổi gia nhập vào trận tuyến trợ giúp Liễu Bình chiến đấu.
—— Hắn là người hầu của Yana.
Nhất định phải trợ giúp hắn thật tốt!
Liễu Bình chậm rãi buông cung tiễn.
Quang hoàn che chở... Không phải dùng để che chở chính nàng sao?
Chỉ thấy Yana đứng trong đám ma quỷ, tùy ý huy động thánh quang, mà công
kích của những ma quỷ đó căn bản không lay động được thân thể nàng.
Liễu Bình lại nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy ma quỷ đã sắp tử thương hầu như
không còn.
Được thôi... Xem ra thật sự không có hồn lực để lấy rồi.
Vậy còn đánh cái gì chứ?
Các ngươi đánh đi.
Hắn thở dài, trực tiếp thoát ly đội ngũ, đi đến bụi cỏ bên kia con đường lớn,
chuẩn bị đi tiểu một phen.
Mấy tên chức nghiệp giả thò qua ——
“Ngừng! Chuyện này tự ta có thể giải quyết!” Liễu Bình lập tức quát.
Mấy người kia thấy thật sự không có gì hỗ trợ, lúc này mới rời đi, trở lại thương
đội, khởi xướng công kích vào đám ma quỷ còn lại.
Mấy phút sau.
Liễu Bình trở lại thương đội, chỉ thấy cuộc chiến đã kết thúc.
Thủ lĩnh thương đội Lorenzo, mấy chức nghiệp giả dẫn đầu tụ lại bên nhau,
thương lượng rốt cuộc đội ngũ nên đi con đường nào.
“Ta phái Phong Điểu tiến đến điều tra tình hình, phát hiện đám ma quỷ vẫn
chưa tập kích Đế Đô, mà là chuyển hướng về phía tu đạo viện đã bỏ hoang ở
vùng ngoại thành.” Lorenzo nói.
“Vậy chúng ta còn đến Đế Đô không?” Một người chức nghiệp giả hỏi.
“Rất phiền phức, không ai biết đám ma quỷ có nửa đường lại đánh về hướng Đế
Đô hay không.” Thủ lĩnh thương hội do dự nói.
ấ ẫ ế ầ
“Ta cảm thấy vẫn phải đi, bởi vì chỉ có Đế Đô mới có đủ bậc thầy Thẻ Bài và
chức nghiệp giả, có thể ứng phó với công kích của lũ ma quỷ, các thành thị khác
đều không được.” Lorenzo nói.
“Vậy đến Đế Đô đi, các vị cảm thấy thế nào?”
“Được!”
Đội ngũ lại khởi hành lần nữa.
...
Trên xe ngựa.
Liễu Bình mặc niệm nói: “Thăng cấp.”
Khí tức trên người hắn lập tức bắt đầu dâng lên, dần dần trở nên càng mạnh
mấy phần.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt hắn:
“Cấp bậc của ngươi đã tăng lên cấp11.”
“Tất cả thuộc tính gia tăng một điểm.”
“Giá trị kinh nghiệm còn lại là: 15%.”
“Ngươi lĩnh ngộ kỹ năng hoàn toàn mới: thuật Phù Không (Sơ cấp).”
“Thuyết minh: Kỵ sĩ là mộ trong những chức nghiệp bắt đầu tu hành thuật phi
hành sớm nhất, nhưng bởi vì bình thường kỵ sĩ thân khoác trọng giáp tác chiến,
cho nên tu hành phi hành yêu cầu trải qua mấy cấp bậc, mới có thể ngang bằng
với các chức nghiệp khác.”
Liễu Bình thoáng lĩnh ngộ một chút, sau đó biết được nguyên lý của thuật Phù
Không.
Hắn khống chế thân thể nhẹ nhàng trôi nổi lên.
Yana nhìn thấy thì cười nói: “Bắt đầu học bay được rồi.”
“Vốn định kiếm thêm chút hồn lực, đáng tiếc những người đó cướp giết địch, ta
đành phải thăng cấp trước rồi tính tiếp.” Liễu Bình hậm hực nói.
“Cấp tiếp theo của ngươi tiếp tục tăng lên thuật Phù Không —— Thuật phi
hành của kỵ sĩ khác với những chức nghiệp bình thường, nó có thể luôn tăng
lên, chỉ cần thân thể ngươi có thể chịu đựng được ——tăng nó lên tới cấp bậc
tương đối cao thì thời khắc mấu chốt có thể giúp ngươi thoát khỏi rất nhiều tử
cục.” Yana nói.
“Nghe rất thú vị, chẳng lẽ kỵ sĩ chúng ta am hiểu chạy trốn sao?” Liễu Bình nói.
Trong thùng xe lập tức im ắng.
“Kỵ sĩ chúng ta càng am hiểu chiến lược chuyển dời hơn chức nghiệp bình
thường.” Yana ho nhẹ một tiếng rồi nói.
“Đúng vậy,” Liễu Bình phụ họa, “Tốc độ phi hành nhanh có thể giúp chúng ta
cứu vớt những người khác càng dễ.”
ế
Hai người liếc nhau, cùng lộ ra nụ cười.
“Kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?” Yana hỏi.
“Chờ lúc sắp đến tu đạo viện thì rời khỏi thương đội.” Liễu Bình nói.
Hai người bỗng đồng thời có cảm ứng, mở cửa sổ xe ra nhìn ra bên ngoài.
Chỉ thấy trên bầu trời có một đám quái vật đầu người thân sâu lướt qua trời cao,
bay về hướng tu đạo viện.
Đám sâu đó không hề có ý công kích thương đội.
Mục tiêu của chúng là tu đạo viện!
“Xem ra đã tăng thêm kẻ tranh đoạt rồi.” Yana nói.
“Chúng đều muốn có được danh sách thẻ bài trung tâm kia...” Liễu Bình nhắc
mãi.
Cứ như vậy có được không?
Nếu bị những ma quỷ và sâu đó giành trước lấy được Quyển Sách Ma Nữ ——
“Không cần lo lắng.” Giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên.
“Vì sao?” Liễu Bình hỏi.
“Tu đạo viện không phải dễ vào như vậy, đó là nơi mà năm đó bậc thầy Thẻ Bài
hệ thần thánh tu luyện trước khi thế giới còn chưa gặp hủy diệt, là học viện bậc
thầy Thẻ Bài của ngày xưa.” Nữ Yêu Rừng Rậm nói.
Liễu Bình và Yana nhìn nhau, đều có hứng thú.
“Chúng nó vào không được, vậy ta thì sao?” Liễu Bình hỏi.
“Ngươi chỉ cần lấy sách thẻ của mình ra thì có thể tiến vào tu đạo viện, nhưng
phải nhớ kỹ, tất cả mọi chuyện sau khi đi vào, đều có thể mang theo hung hiểm,
chỉ có đi đến cuối cùng, mới có thể đạt được thẻ bài trung tâm ở nơi đó.” Nữ
Yêu Rừng Rậm nói.
Lúc này không trung lại có một con sâu bay qua.
Khi con sâu kia bay qua, toàn bộ thương đội đều lặng ngắt như tờ.
—— Dao động sức mạnh phát ra trên người nó thật sự khủng bố, gần như đã
vượt qua cả Yana.
“Không tốt, ta nhớ rõ những con sâu bị cầm tù trong phòng đó, có một vài con
thực lực cực kỳ cường đại, có thể sánh vai với thần minh!” Liễu Bình nói.
“Muốn lập tức lên đường sao?” Nữ Yêu Rừng Rậm hỏi.
“Thừa cơ ma quỷ và sâu còn chưa hoàn toàn vây quanh tu đạo viện, chúng ta
phải lập tức đi vào!” Liễu Bình nói.
“Cũng đúng, ta vừa xông vào tu đạo viện, vừa nghĩ cách khôi phục thực lực.”
Yana nói.
“Đi!” Liễu Bình nói.
ấ ắ
Yana nhấc hắn lên, bay ra xe ngựa phóng lên cao.
Chỉ thấy một ánh kim quang bay vút lên, nháy mắt đã vứt thương đội lại phía
sau, thậm chí đuổi kịp con sâu thực lực khủng bố kia.
Con sâu quay người muốn công kích.
Trong kim quang kia bỗng vang lên một tiếng nói: “Ngừng! Ngươi nghe ta
nói!”
Con sâu ngừng lại ở giữa không trung, lộ ra tư thế như lắng nghe.
Kim quang bỗng tăng nhanh tốc độ, nháy mắt vượt qua con sâu, biến mất ở phía
chân trời.
Qua một hồi lâu, con sâu mới dần dần phản ứng kịp.
Nó phát ra một tiếng hét giận dữ, toàn lực đuổi theo hướng kim quang biến mất.
Lúc này kim quang vẫn đang không ngừng gia tốc.
—— Con sâu không nhìn thấy được cả đuôi ánh kim quang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK