Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình nói không nên lời, chỉ đành bất đắc dĩ buông tay.- - Có đôi khi nữ
nhân quá bá đạo cũng có chỗ lợi, đó chính là không cần hắn tự thân xuất mã xử
lý mọi việc.- - Nhưng các ngươi một người đối phó tinh linh U Ám ở hoang
mạc, một người khác đi tầng ngoài thế giới đối phó Kỳ Quỷ Giả, vậy ta làm gì?
Yana đã xem hiểu vẻ mặt của hắn, nghiêm túc nói: “Ngươi tiếp tục nghĩ vấn đề
vừa rồi, ta cứ cảm thấy vấn đề kia cất giấu bí mật nào đó."
Nàng buông bàn tay che miệng Liễu Bình ra.
"Được, có thể liên hệ với ta vào bất cứ lúc nào."
Liễu Bình nói.
"Yên tâm."
Yana cười thật quyến rũ với hắn, sau đó rút cự kiếm ra khỏi mặt đất, thân thể
rung lên rồi bay lên bầu trời đêm.
Chỉ còn Liễu Bình đứng tại chỗ.
Hắn ngẩn người trong chốc lát, trên mặt lộ ra vẻ buồn rầu.
"Manh mối quá ít, nếu có thể nhờ người nào hỗ trợ tìm thêm chút manh mối thì
tốt rồi."
Hắn lẩm bẩm.
Đúng vậy! Trực tiếp kéo Kỳ Quỷ Giả lại đây hỏi một tiếng, không phải là được
rồi sao? Liễu Bình vội vàng ngẩng đầu nhìn không trung, gân cổ lên hô: “Này,
Yana, ta muốn có một Kỳ Quỷ Giả thế giới hư không để hỏi chuyện!"
Bá –– Một ánh sao băng từ trên trời giáng xuống, đập ra một cái hố sâu hình
người ngay trước mặt Liễu Bình.
Liễu Bình ngồi xổm xuống bên cái hố, duỗi tay sờ sờ vào đó, lập tức kéo ra một
con Diễm Quy có mọc sừng.
"Này, còn nói chuyện được không?"
Hắn hỏi.
"Ta..."
Diễm Qủy thoi thóp thở, mở miệng ra vừa muốn nói gì, nhưng miệng vết
thương nhìn ghê người trên thân lại đổ máu ào ạt.
Nó khép miệng lại, đầu nghiêng qua, ngã bẹp xuống đất.
Liễu Bình thở dài nói: “Người này không được, rõ ràng là tới xâm lược thế giới
nhân loại, lại làm thành dáng vẻ này, ta giải thoát giúp người đi."
Nói xong, hắn tùy tiện rút Bách Nạp Đao ra, đặt lên cổ đối phương, đang muốn
dùng sức —— Diễm Qủy đột nhiên tru lên: “Từ từ! Đại ca muốn biết cái gì, ta
có thể nói mà!"

"Cái gì? Có thể nói à!"
Liễu Bình ngạc nhiên nói.
"Ca hát cũng được nữa, đại ca muốn nghe cái gì?"
Diễm Qủy liên tục nói.
"Vậy thì ––lúc trước khi người tiến vào lĩnh vực Kỳ Quỷ, làm sao để khắc phục
sự trùng kích của sức mạnh Kỳ Quỷ?"
Liễu Bình hỏi.
"A? Ha?"
Hình như Diễm Qủy không lý giải.
"Làm sao người duy trì thần trí? Vì sao không sinh ra dục vọng cắn nuốt chúng
sinh?"
Liễu Bình kiên nhẫn hỏi.
"Là... Trực tiếp tiến vào trình độ Kỳ Quỷ, làm phép tắc sinh ra “Dũng Hiện, sau
đó thành công."
Diễm Qủy nói hs tự nhiên.
"Đơn giản như vậy?"
Liễu Bình không tin.
"Tuyệt đối không lừa ngươi, đại nhân!"
Diễm Qủy nói.
Liễu Bình nắm lấy tay nó, trên mặt lộ ra vẻ thương hại: “Thấy người biết điều
như vậy, nhất định suy nghĩ xâm lược thế giới nhân loại trước đó không cẩn
thận nên mới sinh ra, cũng đúng -- ta giúp người xử lý vết thương một chút, hy
vọng ngươi sớm ngày khởi phục.”.
Một ánh thánh quang vọt ra từ trên tay hắn, thấm vào thân thể Diễm Qủy.
Diễm Qủy cảm kích nói: “Đa tạ đại nhân."
Nói xong thì đầu nghiêng qua, lại rơi vào trầm miến lần nữa.
Sắc mặt nó cực kỳ khỏe mạnh, cứ như đã khôi phục sinh cơ.
Liễu Bình nhìn thoáng qua sức mạnh Kỳ Quỷ mà mình thu vào, sau đó đứng
lên, hô to về phía trời cao: “Lại thêm một tên, Yana!"
Lại một ánh lưu quang hiện lên.
Râm! Cái hố sâu hình người thứ hai xuất hiện trước mặt Liễu Bình.
Liễu Bình đi lên trước, duỗi tay dùng sức kéo một cái, đã lôi ra một con quái vật
có cái đầu hình dạng con dê đực từ trong hố sâu.
"Hân hạnh gặp mặt, ta có chuyện muốn hỏi người một chút."
Liễu Bình nói.
ắ ắ
Con dê đực mang dáng vẻ như sắp tắt thở tới nơi, nửa câu cũng không nói nên
lời, cứ như sẽ chết vào bất cứ lúc nào.
Liễu Bình yên lặng rút Bách Nạp Đao ra.
Con dê đực lập tức lên tinh thần, hài hước mà nói: “Đại nhân muốn biết cái gì?
Ta nhất định biết gì nói đó, không có nửa lời giấu giếm."
"Làm sao người duy trì thần trí vào lúc tấn chức Kỳ Quỷ Giả?"
Liễu Bình hỏi.
"Lúc ấy ta ghép mấy lớp pháp tắc lại, làm chúng nó sinh ra sức mạnh Dũng
Hiện nguyên thủy nhất, sau đó thành công."
Con dê đực nói.
"Lợi hại như vậy?"
Liễu Bình nói.
"Đúng vậy, mọi người đều như thế."
Con dê đực không rõ mà nói.
"Ta có thể cảm giác ngươi nói thật, cũng được, ta trị liệu cho ngươi một chút,
tiện cho ngươi ngủ ngon một giấc."
Liễu Bình nắm lấy chân nó và nói.
Thánh quang lại sáng lên.
"Cảm ơn... Đại nhân..."
Con dê đực sắc mặt hồng nhuận rơi vào giấc ngủ say.
Lúc này Yana từ trên trời giáng xuống.
Trên tay nàng nắm một cây roi dài màu đen, roi quấn quanh cổ của một rồi lại
một Kỳ Quỷ Giả, kéo bọn chúng sôi nổi rơi xuống mặt đất.
"Nhiều người như vậy?"
Liễu Bình giật mình nói.
"Thế giới nhân loại là một miếng thịt béo, bọn chúng đều muốn đến ăn một
ngụm."
Yana lạnh lùng nói.
Nàng giơ cự kiếm trên cánh tay khác lên –– Mắt thấy cự kiếm muốn giáng
xuống, những Kỳ Quỷ Giả đó nhịn không được đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ và
tuyệt vọng.
Liễu Bình bỗng xông lên, chắn trước cự kiếm.
"Tránh ra!"
Yana nói.
"Sát sinh là không đúng, đừng cố chấp so đo như vậy."

Liễu Bình nói.
"Vì sao không so đo? Ta muốn giết bọn chúng để giải nổi hận trong lòng."
Yana nói.
Liễu Bình liên tục xua tay và nói: “Oan gia nên giải không nên kết, mục đích
của chúng ta chỉ là để họ trả lời câu hỏi của ta."
"Không được, quá hời cho bọn chúng!"
Yana kéo chặt roi.
"Ngươi muốn thế nào?"
Liễu Bình bất đắc dĩ nói.
"Trừ phi chúng lấy ra một số bảo vật đủ giá trị chuộc mạng, ta mới đồng ý tha
cho chúng, còn để người trị liệu cho bọn chúng."
Yana trùng đôi mắt đẹp lên mà nói.
Liễu Bình thật sự không còn cách nào, thở dài nói: “Mọi người nghe thấy chưa
hả? Suy nghĩ cho mạng sống của mình, lấy một ít bảo vật tích góp ra đi, nếu
không không thể bình ổn lửa giận của người thủ hộ nhân loại này ––nhiều ít gì
cũng tỏ vẻ một chút đi chứ."
Một đám Kỳ Quỷ Giả rốt cuộc cũng chờ được cơ hội nói chuyện.- - Cả mạng
sống cũng sắp mất rồi, còn dám so đo bảo vật cái gì? Chúng tranh nhau mà kêu
lên: “Không thành vấn đề, không thành vấn đề!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK