Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lilith bỗng chui ra khỏi mái tóc của Liễu Bình, nhẹ nhàng nhảy lên, bay một
vòng quanh những quyển sách kia, rồi lại bay trở về.
"Những Linh này thật đáng thương."
Nàng nói với vẻ buồn buồn.
"Bọn rác rưởi, đáng chết này! Khốn nạn! Bọn chúng lại nhốt Thế giới chi Linh
vào trong năng lượng Kỳ Quỷ, mỗi giờ mỗi phút Linh đều phải tiếp nhận sự đau
đớn."
Con Thỏ kêu lớn.
"Ta nhớ rằng thẻ bài thuộc về lực lượng Kỳ Quỷ... những kinh này thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
Hắn nhìn về những tấm thẻ bài kia, lại thấy Linh trên những thẻ bài đó đều thể
hiện vẻ mặt đau đớn.
Lilith nói: "Không biết những người đó học được phương pháp chế thẻ sơ sài
nhất từ nơi nào, có thể nhất những kinh này vào trong thẻ bài, dùng thẻ bài để
sử dụng lực lượng của Linh."
Con Thỏ nói: "Đây đã thuộc về phạm trù Kỳ Quỷ, những người này không hiểu
cách sắp xếp thẻ bài, làm cho vị trí những thẻ bài này rất rối loạn, cũng tạo
thành hậu quả nghiêm trọng nhất."
"Thế giới chi Linh vốn là lực lượng chống lại Ác Mộng, lại bị Ác Mộng nhốt
lại, tạo thành thẻ bài... điều này đối với những con quái vật Ác Mộng chân
chính kia mà nói, chính là thức ăn có sức hấp dẫn cực lớn."
Lilith nói tiếp.
"Những thẻ bài này tựa như là ngọn đuốc trong bóng đêm vậy, không ngừng
hấp dẫn bọn quái vật Ác Mộng tới nơi này."
Con thỏ nói.
Bỗng nhiên tất cả đều im lặng.
Lilith và con Thỏ nhìn nhau, bỗng nhiên đồng thời nhìn về phía Liễu Bình.
Liễu Bình đứng im tại chỗ, vẻ mặt biến đổi liên tục, toàn thân run rẩy, từng
chiếc xương sắc bén từ trong cơ thể đâm ra ngoài.
"A... thật sự muốn ăn hết bọn chúng mà... ta chắc chắn sẽ thu được trình độ tiến
hóa cực cao."
Sắc mặt hắn dữ tợn, nói.
"Tuyệt đối đừng để dục vọng khống chế ngươi! Liễu Bình!"
Con Thỏ cùng Lilith đồng thời hét lên.
Hiện tại.
Trong thế giới này.
Tôn tại duy nhất, mạnh nhất chính là Liễu Bình! Nếu như hắn không thể khống
chế bản thân, tất cả Linh sẽ bị hắn ăn sạch! Tròng mắt Liễu Bình dần dần hiện
ra hoa văn thiên nhiên huyền ảo lại uy nghiêm, phía sau toát ra từng luồng hư
ảnh, bọn chúng lấp lóe không ngừng, tựa như đang thúc giục cái gì đó.
"A..."
Liễu Bình bỗng rút Trấn Ngục đao ra, quát: "Thỏ, cho ta mượn chút băng
sương!"
Con Thỏ biến mất.
Trên trường đao toát ra từng tầng khí lạnh.
Liễu Bình đâm thanh đao vào ngực, cảm nhận khí lạnh từ đó truyền tới.
Giờ phút này, ngực của hắn đã cắm hai thanh đao, thế nhưng thần sắc của hắn
cũng khôi phục đôi chút.
Hắn nhìn về phía hư không, nhìn tới từng hàng chữ nhỏ đang hiện lên giữa
không trung:
[Ngươi cảm nhận được thủy triều Ác Mộng càng mãnh liệt hơn.]
[Người phát hiện lượng lớn chủng tộc Ác Mộng.]
[Bọn chúng chuẩn bị tiến công thế giới này.]
[Năm phút đếm ngược!]
[Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!]
Tất cả chữ nhỏ biến mất.
Toàn thân Liễu Bình phun ra khí lạnh, ánh mắt lại trở nên đục ngầu.
Trong khoảnh khắc đó, khí lạnh trên trường đao lại bùng nổ lần nữa, làm cho cơ
thể hắn bị bao phủ bởi từng tầng sương trắng.
Nhờ có những tầng sương trắng này, Liễu Bình lại khôi phục chút thần trí.
Thế giới này... Chắc chắn sẽ bị hủy diệt.
Hắn thở dài, quay người đi tới bên người Sơ Vân Thường, giơ tay lên, nhấn vào
trán Sơ Vân Thường.
"Ngươi làm gì vậy? Ngươi sao rồi?"
Sơ Vân Thường kinh ngạc hỏi.
"Đừng hỏi, ngưng thần tĩnh khí, ta có một bộ pháp quyết muốn truyền cho
ngươi, ngươi cần phải dùng nó ngay lập tức."
Liễu Bình nói.
Sơ Vân Thường nhắm mắt lại.
Ngay sau đó... Cô cảm thấy trong đầu mình có thêm một bộ khẩu quyết.
ễ ấ ấ ể
Bên tai nghe được giọng nói của Liễu Bình: "Ta đã đánh dấu tất cả trọng điểm
của bộ khẩu quyết này ra rồi... nó là một bộ pháp quyết chuyển thể đầu thai, có
thể giữ lại cho ngươi một chút thiên phú, đời sau vừa ra đời sẽ thức tỉnh những
thiên phú này ngay lập tức."
Sơ Vân Thường kiên nhẫn lắng nghe, cuối cùng cũng mở mắt, nói: "Thế giới
này sắp bị hủy diệt rồi sao?"
"Đúng vậy, chuyện duy nhất mà ta có thể làm chính là để ngươi an toàn rời đi."
Liễu Bình dịu dàng nói.
"Vậy còn ngươi?"
Sơ Vân Thường kinh ngạc nhìn hắn.
"Ta còn cần làm rất nhiều chuyện, thế nhưng người hãy yên tâm đi..."
Liễu Bình tiến tới ôm cô, nói nhỏ bên tai cô: "Đời sau, chúng ta sẽ lại gặp
nhau."
"Thật sao?"
Sơ Vân Thường lẩm bẩm.
"Thật, chúng ta vẫn luôn ở cùng với nhau."
Liễu Bình nói.
Sơ Vân Thường ý thức được chuyện sắp xảy ra.
Cô nhìn Liễu Bình chằm chằm, trong mắt ẩn chứa tia sáng không muốn tán đi.
"Ngươi hãy thề, chúng ta sẽ lại gặp nhau lần nữa, Liễu Bình."
"Ta thề."
"Tới lúc đó."
"Ta chắc chắn sẽ tìm ra biện pháp chiến thắng chúng nó, chúng ta sẽ không cần
chia ly nữa."
Sơ Vân Thường yên lặng lắng nghe.
Ánh sáng thuận khóe mắt, chảy xuống gương mặt trắng nõn của thiếu nữ.
Cô nhỏ giọng nói: "Người nhà ta mất sớm, ta sống một mình trên cõi đời này, từ
trước tới nay vẫn chưa từng tin tưởng bất cứ kẻ nào, thế nhưng ta tin tưởng anh,
Liễu Bình."
"Ừ."
Liễu Bình mỉm cười gật đầu.
"Anh không nên lừa gạt ta, ta thật sự có thể gặp lại anh lần nữa sao?"
"Có thể."
Liễu Bình lại ôm cô, nói nhỏ: "Được rồi, hiện tại ta sẽ dẫn dắt giúp cô hành
công, cô cần chuyển thể đầu thai tới một tương lai cực kỳ xa xôi... ta sẽ chờ cô
ở thời đại đó."
ầ ễ
"Ta sẽ gặp lại anh lần nữa, Liễu Bình."
"Yên tâm, chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại."
Cô rời đi.
Linh hồn của cô đã rời khỏi thế giới Vạn Giới, thân thể lại như ngủ say, vẫn
khoanh chân ngồi dưới đất.
"Ta sẽ thu hồi thân thể của cô ấy, nhỡ may về sau mà cô ấy muốn đổi, ta còn có
thể trả cho cô ấy."
Lilith nói.
"Lilith, ngươi có lòng."
Liễu Bình nói.
"Không có gì, Triệu Thiền Y cũng là bạn tốt của ta mà, chúng ta thường cùng
chơi bịt mắt trốn tìm."
Lilith bay tới, đặt tay lên bờ vai Sơ Vân Thường.
Trong nháy mắt, Sơ Vân Thường biến mất không thấy gì nữa.
"Cô ấy sẽ chiếm một vị trí của con rối tử vong, Liễu Bình, ngươi không để ý
chứ?"
Lilith hỏi.
"Đương nhiên sẽ không."
Liễu Bình nói.
Hắn liếc nhìn về phía hư không, mấy hàng chữ nhỏ hiện ra tại nơi đó:
[Linh sách thẻ của ngươi thu lấy một con rối tử vong.]
[Ngoài ra, xin chú ý tin tức sau:]
[Chủng tộc Ác Mộng giáng lâm thế giới này sau 4 phút 05 giây.]
Liễu Bình liếc mắt nhìn qua, nắm chặt Bách Nạp đao, hỏi: "Đã nghĩ ra phương
pháp ứng đổi Ác Mộng thể chưa?"
"Còn cần thời gian... ý ta là, ta chưa từng cắm vào thân thể một Ác Mộng thể
lâu như vậy, nếu như có thể tiếp tục cắm... có lẽ sẽ có khả năng."
Bách Nạp đao nói.
"Vậy người tiếp tục cắm đi."
Liễu Bình thở sâu, đưa ánh mắt về phía không trung... Những Linh kia! Bọn
chúng bị nhốt trong những chiếc thẻ bài Kỳ Quỷ, tản ra mùi rất mê người.
Liễu Bình có thể cảm nhận được trong thân thể truyền tới từng đợt khát vọng.
Ăn bọn chúng! Chỉ cần ăn bọn chúng, mình sẽ có thể thu hoạch được một lần
tiến hóa vượt quá tưởng tượng! Một luồng dục vọng sâu nặng xuất hiện trong
ánh mắt Liễu Bình, hắn lộ ra vẻ đau đớn, bỗng nhiên rút Trấn Ngục đạo khỏi
ngực, sau đó lại đâm vào trong cơ thể.
ế ễ
Đau đớn kết hợp với khí lạnh của băng sương, làm cho Liễu Bình lại tỉnh táo
chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK