Đây là một con quái vật hình người toàn thân nhẵn bóng.
Toàn thân nó màu xám trắng, không có ngũ quan, chỉ có vài nơi lõm xuống, trên
tay cầm một chiếc đao xương khắc vô số phù văn Luyện Ngục.
Ma Vương vội vàng hấp tấp chạy trốn khỏi Vĩnh Dạ.
Toàn bộ thế giới bộ bài đều sụp đổ.
Thế nhưng con quái vật này vẫn ở lại.
Từ trên người nó tản ra khí tức cực mạnh, cùng với một loại sóng lực lượng vô
cùng tà ác.
Điều này làm cho Liễu Bình và Mãnh Hổ đều cảm thấy không biết nên xử lý nó
ra sao.
Mãnh Hổ đi quanh nó vài vòng, gãi đầu nói:
"Cái tên này rất không đơn giản, nó là vật triệu hoán của nghi thức hiến tế kia,
sẽ không dễ dàng mà biến mất."
"Vậy phải làm như thế nào mới phải? Ta cũng không thể vẫn luôn trò chuyện
với nó được." Liễu Bình nói.
Mãnh Hổ nói: "Nhỡ may nó chạy trốn ra ngoài, vậy thì phiền phức... được rồi,
gọi Đoàn trưởng tới đây đi, hắn ta là chuyên gia trong lĩnh vực ứng đối mấy thứ
tà môn này."
Nói xong, Mãnh Hổ cầm ra một tấm thẻ bài, thầm thì: "Xảy ra một vài phiền
phức nhỏ... ta và Thỏ Tử đánh nhau lại gặp phải một con quái vật... tốt nhất là
đoàn trưởng tự mình tới đây một lần đi."
Bụp!
Thẻ bài bị bóp nát.
Liễu Bình và quái vật kia nói chuyện vài câu, rồi mới nói với Mãnh Hổ:
"Khoảng chừng khi nào thì Đoàn trưởng tới?"
Mãnh Hổ bật cười: "Hắn ta là Tế tự giả, vừa nghe tới loại sản phẩm của hiến tế
này, dù ở xa tới đâu đi nữa cũng sẽ chạy tới ngay lập tức."
Hắn ta vừa nói xong.
Chỉ cần chờ mấy phút...
Từ trên bầu trời, một luồng sáng óng ánh bay quanh rừng rậm vài vòng, rồi lặng
yên hạ xuống trước mặt hai người.
Một người đeo mặt nạ Hắc Ám hiện ra.
Hắn ta vừa đứng vững đẫ nhìn thẳng về phía quái vật bên người Liễu Bình.
"Đoàn trưởng."
ổ ễ ồ
Mãnh Hổ và Liễu Bình đồng thanh chào hỏi.
Người đeo mặt nạ Hắc Ám như không nghe thấy, chỉ nhìn chằm chằm vào con
quái vật kia, nói nhỏ:
"Ồ... là sinh mạng thể sinh ra do hiến tế, đã rất nhiều năm rồi ta chưa từng gặp
những loại này, nó tuyệt đối là một loại cỗ máy chiến tranh cực kỳ xuất sắc."
Hắn ta nhìn Liễu Bình, gật đầu nói: "Thỏ Tử rất không tệ, loại kỹ năng thần bí
có thể giữ chân nó lại này, thật trùng hợp là một trong những loại lực lượng cực
hiếm có thể khống chế nó."
Liễu Bình nhún vai, nói: "Ma Vương đã chạy trốn, chúng ta nên xử lý thứ này
như thế nào?"
"Phía sau kẻ như vậy thường cất giấu rất nhiều bí mật, cũng may là ta có sự
nghiên cứu rất sâu đối với sinh vật do hiến tế tạo ra này." Đoàn trưởng nói.
Bí mật!
Nói tới bí mật, Liễu Bình cảm thấy rất hứng thú.
Hắn chợt nhớ tới vừa rồi khi hắn tăng lên tới cấp 41, vẫn còn một cơ hội tăng
cường kỹ năng.
Hắn lựa chọn ngay tăng cường năng lực hành động thân thể lẫn tốc độ, sau đó
hắn mới nói:
"Làm sao để nó nói ra bí mật?"
"Thực ra nó không biết cái gì cả, cho nên chúng ta cần phải sử dụng một vài thủ
đoạn..."
Đoàn trưởng nói xong, lấy một bộ thẻ bài ra, đi vòng quanh quái vật kia, liên
tục dùng thẻ bài dán vào hư không trước mặt quái vật.
Rất nhanh.
Tất cả thẻ bài sáng lên theo thứ tự.
Một luồng lực lượng huyền ảo tản ra từ trên thẻ bài, bao phủ lên người con quái
vật kia.
Rắc...
Từng tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên.
Tất cả thẻ bài vỡ thành mảnh vụn, liên tục xoay tròn xung quanh quái vật, hiện
ra một cảnh tượng mơ hồ.
Cảnh tượng dần dần rõ ràng lên.
Cảnh tưởng một thế giới dần dần hiện lên trước mắt ba người.
Trên thế giới này có ba mặt trời, mặt đất được cấu tạo từ hoang mạc và đống đổ
nát.
Trong những đống đổ nát đó, có các loại ma quỷ, loài người sinh sống.
ể ế ế ề ế ố
"Tìm tới, toàn bộ thể hiến tế của nó đều tới từ thế giới này, nhìn qua giống với
một tầng nào đó trong Luyện Ngục." Đoàn trưởng nói.
"Có lẽ phải chờ Tinh Thần tới đây, mới có thể biết rõ ràng là tầng nào trong
Luyện Ngục." Mãnh Hổ nói.
Đoàn trưởng cười rộ lên, nói: "Mua sắm có thể từ từ, chuyện này rõ ràng thú vị
hơn nhiều, ta sẽ gọi nàng tới."
Liễu Bình nói: "Vậy, con quái vật này..."
Đoàn trưởng rút một tấm thẻ bài từ trong sách thẻ màu đen ra, dán vào trên
người quái vật.
Bụp!
Quái vật hóa thành một tấm thẻ bài, lơ lửng trước mặt Liễu Bình.
"Đây là một loại tế pháp khá tà ác, có thể xóa đi mọi ý thức của sinh vật bị bắt
giữ, hóa thành một loại con rối có thể chấp hành mệnh lệnh một cách tuyệt đối,
nghe theo mệnh lệnh của người đã bắt được nó."
Đoàn trưởng đưa thẻ bài cho Liễu Bình:
"Chuyện khó khăn nhất trong sự kiện này là bắt giữ nó... ngươi đã làm được,
cho nên nó là của ngươi."
Liễu Bình tiếp nhận thẻ bài.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Thể triệu hoán - Tế pháp Luyện Ngục.]
[Thẻ con rối.]
[Nó bị ngươi kiểm soát toàn bộ hành động, sau đó lại bị một loại tế pháp cực kỳ
tà ác lại mạnh mẽ tế luyện, bị luyện chế thành thẻ bài con rối của ngươi.]
[Từ giờ trở đi, nó sẽ chiến đấu theo mệnh lệnh của ngươi.]
Liễu Bình hơi giật mình.
Con quái vật này mạnh mẽ như vậy, hầu như đã gần bằng Tù phạm, thế mà lại
bị một loại tế pháp thu phục.
Người Đoàn trưởng này... thật sự là mạnh tới mức không còn gì để nói.
Hắn nhìn về phía Đoàn trưởng, mặt nạ Hắc Ám của Đoàn trưởng không có bất
cứ sắc thái nào, chỉ phát ra từng đợt tiếng cười:
"Nhìn xem, Thỏ Tử bị chiêu này của ta dọa sợ rồi kìa."
"Người ta mới 14 tuổi mà thôi." Mãnh Hổ nói.
"Cho nên vì an ủi hắn, con rối kia đưa cho hắn." Đoàn trưởng nói.
Mãnh Hổ vỗ vai Liễu Bình, nói: "Thủ đoạn của Đoàn trưởng là thật không tệ,
thế nhưng trong đoàn đội chúng ta, mỗi người đều là tồn tại cực kỳ khó chơi...
kể cả ngươi nữa, không phải sao?"
"Cám ơn Đoàn trưởng." Liễu Bình chân thành nói.
ầ ề
Đoàn trưởng gật đầu, nói: "Ngươi mạnh hơn Thẻ bài sư Thời Gian nhiều,
trưởng thành nhanh hơn nữa đi."
Danh Sách Chương: