Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng hôn.
Vào khoảnh khắc hoàng hôn buông xuống.
Một con rồng bay tới từ cuối thế giới xa xôi, nhẹ nhàng đáp xuống.
"Thưa tồn tại vĩ đại, ta đã dâng lên vô số thi thể cổ đại, chỉ xin ngài thi triển một
lần bói toán vận mệnh cho ta!"
Con rồng to lớn giận dữ hét.
Ở dưới chân nó, toàn bộ dàn tế được cấu thành từ vô số những thi thể không thể
nào đếm xuể, như vòng hoa liên kết với nhau, hình thành tòa tế đàn tỏa ra vô số
tiếng kêu nên kia.
Ầm ầm ầm -- Sâu trong không trung truyền đến từng tiếng vang như cối xay, cứ
như một cánh cửa đã lâu chưa mở đang từ từ hé ra.
Một giọng nói lạnh như băng truyền đến từ trên vòm trời: “Ngươi muốn nhìn
thấy vận mệnh?"
Cự long quỳ rạp trên tế đàn, cung kính thi lễ và nói: “Xin ngài hãy đứng bên
cạnh ta, trợ giúp ta thấy rõ chân thật trong sương mù."
Giọng nói kia cười lạnh và nói: “Nhìn thấy vận mệnh cũng không phải chuyện
tốt gì, sao ngươi không nghĩ cách khác để chiến thắng sợ hãi trong lòng?"
Cự long ngâm nga nói: “Ta là người xuất sắc trong Long tộc, cũng không sợ bất
cứ pháp tắc nào, chỉ có vận mệnh! Ta không có biện pháp gì với nó, xin hãy
giúp ta hiểu rõ bản chất của nó."
Trên bầu trời, giọng nói kia mang lên một tia cảm khái: “Cuồng vọng... Thôi, ta
nhận lấy những tế phẩm đó, người muốn hiểu rõ bản chất của vận mệnh, chi
bằng thấy rõ vận mệnh của mình trước."
Câu nói vừa dứt.
Một tấm da dê phiếu phiếu đãng đãng tỏa ra ánh hào quang, nhẹ nhàng dừng lại
trước mắt cự long.
Chỉ thấy trên đó có viết từng hàng chữ nhỏ long ngữ: “Ngươi ra đời từ tro tàn,
chiến thắng vô số những khó khăn, tất cả pháp tắc đều muốn trợ giúp người trở
thành Long tộc chi Vương."
"Nhưng kẻ địch của ngươi là những Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể vô tận kia."
"Đánh nhau với chúng đi --"
"Chúng muốn giết người, còn ngươi sao lại không muốn giết sạch chúng?"
"Mà chuyện sớm đã được định sẵn chính là ——"
"Ngươi sẽ chết dưới sự vây công của vô số Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể."
"Cái chết của tro tàn, đây chính là vận mệnh của ngươi."

Cự long xem xong thì yên lặng suy nghĩ mấy phút.
"Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thế?"
Nó cười lạnh một tiếng, thân thể rung lên rồi bay lên trời cao.
"Ta sẽ xử lý chúng, xử lý tùng tên từng tên một, từ giờ trở đi, mãi cho đến vĩnh
viễn."
"Chúng vĩnh viễn đừng mong vây công ta."
"Ta thế!"
Câu nói vừa dứt, cự long rời khỏi thế giới này, không biết tung tích.
...
Một trăm triệu năm sau.
Hôi Tẫn Chi Hình nhìn đám chúa tể Ác Mộng chi chít chung quanh, bỗng nhớ
tới buổi chiều xa xăm đó.- - Nó hao phí tâm huyết thu thập thi thể cổ đại, triệu
hoán tồn tại kia, ý đồ nhìn thấy vận mệnh.
Hiện tại xem ra.
Kết cục của tất cả đã được định sẵn, hay sẽ bị thay đổi? Nó nhếch môi, im lìm
mà cười cười.
"Lũ Ác Mộng, các ngươi thật sự muốn khiêu chiến tận thế? À, ta quên mất, đám
ngu xuẩn các ngươi bị nhốt trong quy tắc trò chơi này, chỉ có thể đánh một trận
ra trò với ta."
"Ngươi cảm thấy mình có thể đánh thắng chúng ta?"
Một chúa tể Ác Mộng đầy mặt châm chọc mà nói.
Trên người con rồng này có sức mạnh hủy diệt khủng bố, một mình đấu với nó
thì thật sự quá sức, nhưng hiện giờ hầu như tất cả chúa tể Ác Mộng đều ở chỗ
này.
Một người dùng một chiêu cũng dìm chết nó được! Hai mắt Hội Tẫn Chi Hình
hóa thành đồng tử dựng thẳng, ung dung mở miệng: “Nếu chuyện đã được định
sẵn là sẽ xảy ra."
"Vậy đến đây đi --”.
"Lấy tất cả sức mạnh hủy diệt gần trăm triệu năm qua của ta, triệu hoán tận thế
nhằm vào tất cả thế giới kia."
"Để chúng ta nhìn xem cuối cùng vận mệnh sẽ đứng về phe ai!"
Thân thể nó bỗng tản ra, hóa thành vô chất vô hình, hoàn toàn tiêu tán trong
thiên địa.
Vẻ mặt đám chúa tể Ác Mộng hơi đanh lại.
Ngay sau đó.
Chúng sôi nổi dùng ra các loại thuật pháp, bắt đầu điều tra tình hình.
ể ế ắ ế ấ
"Rõ ràng không thể rời khỏi thế giới trước mắt, nhưng nó lại biến mất? Vậy
không đúng lắm."
Một chúa tể Ác Mộng nhíu mày và nói.
"–– Không, nó hoàn toàn hóa thành một phần của tận thế nào đó."
Một chúa tể Ác Mộng khác ẩn ra thuật pháp và nói.
Chúng sôi nổi nhìn về phía những đồng loại cường đại đó, ví dụ như -- Mộng
Yểm La Vương.
Vô số cánh tay màu đen trên lưng nó kết ra pháp ấn ở giữa không trung, điều tra
tất cả động tĩnh trong hư không.
Giây lát sau.
Chỉ nghe nó mở miệng nói: “Có vẻ không ổn lắm, vừa rồi là một phương pháp
triệu hoán tận thế cực kỳ lợi hại, phải do Tận Thế Đại Hành Giả cấp bậc rất cao
thực hiện mới có thể hoàn thành."
"Nó có hiệu quả gì?"
Một chúa tể Ác Mộng có quan hệ không tồi với nó hỏi.
"Tận thế –– Một tận thế rất khủng bố.”.
Mộng Yểm La Vương cau mày, tiếp tục nói: “Nếu tận thế mà con rồng kia triệu
hoán tới thành công hủy diệt chúng ta, vậy nó sẽ được tận thế khen thưởng, trở
nên càng cường đại hơn."
"Nếu nó thất bại thì sao?"
"Tận thế sẽ hủy diệt nó dễ như trở bàn tay, để bổ sung tiêu hao của bản thân."
Chúng nó hoàn toàn im lặng.
Đây là một trận chiến sinh tử.
Như lời con rồng kia đã nói, vào khoảnh khắc kết quả tiến đến, vận mệnh sẽ để
một bên trong đó sống sót, bên còn lại rơi vào tử vong.
Mộng Yểm La Vương bỗng ngẩng đầu nhìn sâu vào không trung, quát khẽ lên:
“Tận thế kia sắp buông xuống!"
Ngay lập tức.
Tất cả chúa tể Ác Mộng cùng ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Một quang đoàn chói mắt tỏa ra tiếng vù vù bén nhọn xuất hiện ở không trung.
Khí tức hủy diệt vô tận phát ra từ đoàn quang này.
Tất cả chúa tể Ác Mộng đều ý thức được một điều.
Một tận thế khủng bố sắp buông xuống thế giới này!
Trong son động bí mật.
"Thật sự được à?"
Vân Hi thấp thỏm bất an mà hỏi.
ế ầ
"Không có gì, đi đi, đi cứu vớt thế giới của ngươi, không cần lo cho nơi này."
Liễu Bình nói.
"Vậy ngươi --"
"Ta chờ bên ngoài đánh xong lại đi ra ngoài nhặt của hời."
"Được rồi, ta trở về cứu vớt thế giới của mình, dù sao hiện tại ta đã có sức mạnh
Lục Đạo Luân Hồi cường đại như thế.”.
"Ừ, cẩn thận một chút."
Liễu Bình nói.
Vân Hi gật gật đầu với hắn, sau đó bị hắn vẫy tay một cái thu vào thời không
chuyên chúc nào đó.- - Là tay áo càn khôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK