Liễu Bình ngáp một cái, hỏi: “Andrea, ngươi là Linh xuống từ thánh giới, bộ
dạng của thánh giới như thế nào?"
"Ta chỉ nhớ một điều: Thánh giới không nhúng tay vào chuyện trong chư giới,
nó như thái dương mỗi ngày dâng lên, chỉ duy trì sự chuyển động của bản thân
nó trong tình huống bình thường."
Andrea nói.
"Vậy tại sao người lại buông xuống thế giới trên thân trụ?"
Liễu Bình hỏi.
"Đó là một chuyện nằm ngoài ý muốn –– Nói ra thì rất dài, trên thực tế ta đã
quên mất quá nhiều quá khứ, chỉ nhớ rõ ngươi đã cứu ta, ta không muốn tiếp tục
lưu lạc nữa, cho nên lại tiến vào lịch sử, luôn nghĩ cách khôi phục sức mạnh,
mãi đến giờ phút này mới được hội hợp với ngươi."
Andrea nói.
"Thật là thần bí khó lường, nhưng người trở về lần nữa thì ta cũng có tự tin."
Liễu Bình nói.
Hai người cùng nhớ tới những chi tiết quen biết nhau thời quá khứ, không khỏi
nhìn nhau cười.
"Kế tiếp người tính làm thế nào?"
Andrea hỏi.
"Ngươi vừa hỏi như vậy thì ta cũng nghĩ tới, Chiến Trảm của ta đã thăng cấp, ta
cũng dựa vào bản thăng cấp của nó mới biết được quái vật Ác Mộng kia –– nó
cần một cái tên."
Liễu Bình nhìn lại hư không.
Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại ở giữa không trung: “Chiến Trảm
đã hoàn thành thăng cấp, tiến giai thành đạo thuật Kỳ Quỷ thứ cấp."
"Bởi vì nó tiến giai từ đao thuật Kỳ Quỷ sơ cấp, bởi vậy càng mạnh hơn đao
thuật Kỳ Quỷ thứ cấp bình thường."
"Xin hãy đặt tên cho đao thuật này."
Liễu Bình nhớ tới khoảnh khắc thi triển đảo thuật này, âm thanh kia có mặt
khắp nơi, lập tức nói: “Chiều này đã gần như chế tạo một thế giới chỉ có âm
thanh, vậy ta gọi nó là: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết
đoạn hồn tại đây."
Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hoàn toàn mới hiện ra: “Đạo pháp Kỳ Quỷ thứ cấp:
Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."
ấ ấ
"Hiệu quả: Người nghe thấy âm thanh của đạo này nhất định sẽ trúng một trảm
toàn lực của ngươi, linh hồn cũng gánh chịu tổn thương tương đương."
Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài: “Ta chưa bao giờ nghĩ có thể sáng
tạo ra đao pháp như vậy."
Lúc này sấm sét trên bầu trời dần dần trở nên thưa thớt.
Thiên kiếp sắp kết thúc.
"Chúc mừng, ngươi sẽ lập tức đột phá."
Andrea mỉm cười và nói.
"Đúng vậy."
Liễu Bình nói.
-- Thật ra còn có thể đột phá thêm một lần.
Nhưng hắn loáng thoáng cảm nhận được thiên kiếp cho lần đột phá tiếp theo sẽ
tương đối mạnh, bởi vậy còn đang do dự.
Cũng không phải Lừa gạt sẽ mất đi hiệu quả.
Mà hắn muốn chân chính độ kiếp một lần thử xem, dù sao thì làm một người tu
hành, nếu luôn không nghiêm túc chiến đấu thì có lẽ rất nhiều thứ sẽ bị thoái
hóa.
Trên bầu trời, lại một lối quang giáng xuống.
Liễu Bình nhất thời hứng khởi, lâm thời gián đoạn “Lừa gạt.
Kiếp lôi kia lập tức đánh về phía hắn.
"Liễu Bình, người làm gì vậy?"
Andrea giật mình hỏi.
"Năm đó ta chỉ tới Thần Chiếu Cảnh, hiện giờ đã sắp đột phá Thái Hư Cảnh,
còn chưa thử qua kiếp lôi mức độ này-- để ta thử xem uy lực kiếp lỗi này như
thế nào."
Liễu Bình nói.
"Cẩn thận!"
Andrea nói.
"Không sao."
Liễu Bình cười rút Bách Nạp Đao ra.
Trường đao tung ra, lập tức đón nhận kiếp lôi kia.
Oanh –– Trong tiếng gầm rú kinh thiên động địa, trường đao trong tay Liễu
Bình bỗng bổ ra lối cầu.
"Tề tê tê -- thật đau!"
Liễu Bình hít mạnh một hơi, nhe răng trợn mắt mà thu đao, duỗi tay chỉ vào
người giả kia.
Phát động “Lừa gạt"
! Lối cầu nối liền cả đất trời thay đối phương hướng, lại đi tìm người giả kia.
"Hả? không phải ngươi bổ ra kiếp lôi rồi sao? Còn đau?"
Andrea tò mò hỏi.
"Tuy rằng bổ ra, nhưng thật sự bị quẹt trúng một cái, tương đối đau."
Liễu Bình nói với giọng điệu như chúng thực vấn đề.
"Người tu hành tuyệt đỉnh thiên hạ như người còn sợ đau?"
Andrea nhịn không được mà hỏi.
"Thật ra cũng không phải sợ -- Đại khái đã từng chết trận quá nhiều lần, lần
chuyển sinh cuối cùng là ở giới tu hành, ta luôn cố gắng tránh để bị thương
trong lúc chiến đấu, người khác còn đừng nghĩ quẹt trúng ta một cái -- cho nên
ta gần như quên mất cảm giác đau là như thế nào."
Liễu Bình run run điện quang lượn lờ trên người, thở dài và nói.
Cuối cùng kiếp lôi cũng đã ngừng.
Thiên kiếp kết thúc.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên hiện giờ hắn: “Chúc mừng, ngươi đã tiến
giai lên cảnh giới Huyền Linh."
"Cường độ linh hồn, linh lực, sức mạnh khí huyết gân cốt của người đều đạt
được một lần tăng lên biên độ lớn."
"Bởi vì ngươi không ở thế giới Lục Đạo Luân Hồi, hơn nữa cách nó quá xa, tạm
thời ngươi không thể thức tỉnh thần thông Lục Đạo."
Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài và nói: “Không có thần thông thì
thôi, hiện giờ thực lực có thể tăng lên một ít ta cũng mừng lắm rồi."
Hắn nhắm mắt lại hơi cảm nhận biến hóa của thân thể.- - Biên độ tăng lên của
lần này thật sự rất lớn.
Hắn vốn chỉ có thể thi triển ba lần “Chiến Trảm"
thì sẽ kiệt lực, nhưng sau khi tấn chức, hắn đã có thể liên tục thi triển mười lần.
Còn về đao pháp Kỳ Quỷ thứ cấp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị
chém chết đoạn hồn tại đây thì hắn có thể thi triển bốn lần.
Andrea bỗng cảm ứng được cái gì, mở miệng nói: “Các anh linh đã nghiên cứu
ra tình báo của thi thể kia, chúng ta có thể trở về."
Tâm thần Liễu Bình rung lên.
"Chờ thêm một chút."
"Còn có việc gì à?"
Tuy bức thiết muốn biết được bí mật kia, nhưng hiện giờ còn có rất nhiều
chuyện chưa làm.
ắ ế ồ ể
Ví dụ như -- Hắn giết quái vật kia xong thì hồn lực đạt được còn có thể hoàn
thành một lần tấn chức! Chuyện này có thể hơi dời lại sau.
Chỉ có một điều không thể bỏ qua.
"Ta muốn xử lý cho xong chuyện ở chỗ quân viễn chinh."
Liễu Bình nói.
"Ngươi sắp đi đến tầng thế giới Ác Mộng, sao không nhổ tận gốc quân viễn
chinh ở nơi này, để tránh bọn chúng lót đường trước cho triều Ác Mộng?"
Andrea hỏi.
"Cũng không thể vứt bỏ con đường này thế được, chúng ta phải để lại thân phận
quân viễn chinh, thế thì tương đương có thêm một nguồn tình báo."
Liễu Bình nói.
"Không được! Lần này không ai canh chừng cho ngươi, để chân thân lại trong
quân viễn chinh thì quá nguy hiểm!"
Andrea không đồng ý.
Liễu Bình suy nghĩ một hồi, bỗng cười và nói: “Thật ra còn có một cách, nhưng
cần một vài chiến hữu đặc biệt mới có thể giúp chúng ta thực hiện."
"Chiến hữu đặc biệt?"
Andrea ngạc nhiên lặp lại.
Liễu Bình hít sâu một hơi, mặc niệm: “Xuất hiện đi, Thần Bí Chi Tử của Hỏa
chi Thánh Trụ kết minh với Mộ Quang Giả, ta đang kêu gọi các ngươi buông
xuống thế giới này!"
Một cảm ứng kỳ diệu tỏa ra từ trên người hắn.
Qua mấy phút.
Một người tí hon mặc áo ngủ đột nhiên nhảy ra từ hư không.
Chỉ thấy hắn ta đầu đội vương miện, tay trái cầm một cây kem ốc quế vani, tay
phải nắm một thanh côn sắt thiếu đỏ rực, hưng phấn nói: “A, Liễu Bình! Trước
khi Luyện Ngục và Vĩnh Dạ Thần Trụ bị hủy diệt, rốt cuộc ngươi cũng nhớ tới
chúng ta!"
"Vua yêu tinh tôn quý, ngài đang làm gì vậy?"
Liễu Bình tò mò hỏi.
Người tí hon múa may côn sắt đỏ trong tay, nói như đang khoe ra: “Cuộc thi in
mông vừa bắt đầu, ta đã đóng dấu đỏ trên mông bảy người-- các ngươi cũng
muốn chơi không?"
Andrea giật mình, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ: “Là yêu tinh à."
Cô bé lặng lẽ truyền âm: “Vào thời khắc mấu chốt này, kêu các yêu tinh tới
cũng không phải ý kiến hay gì, chúng chỉ biết làm hỏng việc."
ễ ố
Liễu Bình cũng lặng lẽ nói: “Ta mời chúng tới là muốn mượn sức mạnh của
chúng để quấy rối kế hoạch của quân viễn chinh, làm quân viễn chinh tạm thời
không làm được chuyện gì."
Andrea lập tức bị thuyết phục.
"Quấy rối đối phương? Vậy yêu tinh thật sự có đủ tư cách."
Cô bé gật đầu và nói.
Danh Sách Chương: