Triệu Thiền Y nâng tay lên -- Tay nàng biến thành móng mèo sắc nhọn, mà
nàng nhẹ nhàng liếm móng vuốt, nhỏ giọng nói: “Liễu Bình, tà đạo chúng ta
từng sợ chết bao giờ? Hơn nữa (Quyển Sách Tử Vong có thể giữ lại hồn hỏa, chỉ
cần ngươi đừng chết là được."
"Được, đã thật lâu chúng ta không sóng vai chiến đấu."
Liễu Bình nói.
Hắn vẫy tay một cái.
Phong thư màu đen kia lập tức dừng lại trên tay hắn.
Liễu Bình mở phong thư ra, chỉ thấy bên trong là một chồng giấy màu đen.
Trên tờ giấy màu đen đầu tiên có viết: “Muốn biết bất cứ chuyện gì cũng cần
sống sót trước."
Liễu Bình mở tờ giấy thứ hai ra, chỉ thấy trên đó có viết: “Ngươi cướp đi bàn
tay, chủ nhân bàn tay lại muốn cướp đi mạng của ngươi."
Liễu Bình không ngừng lật về phía sau, lại phát hiện trên những tờ giấy sau đó
chỉ có một con số, hơn nữa không ngừng giảm lại: “Năm,"
"Bốn,"
“Ba,"
“Hai,"
“Một!"
Vẻ mặt Liễu Bình biến đổi, bỗng ngẩng đầu nhìn lên.
Hắn thấy một nam tử có cây dù đen nổi lơ lửng trước người đang từ trên trời
giáng xuống, nhẹ nhàng đáp xuống đối diện hắn.
Người này để trần trụi nửa người trên và không có tay.
Chỗ cổ tay hắn có mặt cắt ngang rất ngay ngắn, hình như là bị thứ sắc bén gì
trực tiếp cắt đứt.
Đây là Kẻ cầm dù? Liễu Bình híp mắt đánh giá đối phương.- - Không.
Trên người người này có một mùi thối rữa.
Mùi thối rữa.
Không phải Kẻ cầm dù.
Lúc trước Kẻ cầm dù từ bỏ một bàn tay, chỉ còn lại một linh hồn mỏng manh,
khó khăn lắm mới thoát ly khỏi sự khống chế của trang viên kia.
Tuy cuối cùng vận may không được tốt lắm, gặp phải tồn tại vĩ đại kia, nhưng
cuối cùng Hắn thành công thoát khỏi sự khống chế của trang viên.
Hiện tại.
ấ ắ ể ầ
Xuất hiện ở hắn trước mặt là thi thể của Kẻ cầm dù!
"Thật thú vị,"
Thi thể Kẻ cầm dù lấy giọng điệu lạnh như băng mà trúc trắc để nói, “Ta có thi
thể của người này, mà người cầm đi một bàn tay của hắn."
Liễu Bình nói: “Ngươi là người phương nào?"
Thi thể Kẻ cầm dù nói: “Tất cả chúng sinh khát vọng đạt được sức mạnh Kỳ
Quỷ đều phải phụng ta làm chủ."
Liễu Bình nói: “Trước kia mọi người đạt được sức mạnh Kỳ Quỷ thì chỉ có thể
biến thành dị vật kỳ quái, lấy linh hồn làm thức ăn -- ta vẫn luôn tò mò, mãi đến
giờ phút này ta mới hiểu ra."
"Ngươi hiểu cái gì?"
Thi thể của Kẻ cầm dù hỏi.
"Bọn họ đều đã chết."
Liễu Bình lạnh nhạt.
Vậy rốt cuộc có thể giải thích được.
Ở thời đại này, tất cả Kỳ Quỷ Giả-- Đương nhiên bọn họ vẫn duy trì thần trí,
nhớ rõ tất cả, đương nhiên cũng không lấy linh hồn làm thức ăn.
Bởi vì bọn họ đã chết! Thân thể bọn họ rơi vào tay chủ trang viên, chỉ còn lại
linh hồn đi vào thần trụ lần nữa để chiếm lĩnh nơi ở của tất cả chúng sinh cho
chủ nhân thần bí kia!
“Ngươi dùng thi thể của hắn tới gặp ta là vì nguyên nhân gì?"
Liễu Bình nói.
Chủ trang viên này nhìn không giống tồn tại như Ác Mộng chi Chủ, dù sao thì
gã còn có được một trang viên ở thế giới Kỳ Quỷ.
Sau khi phát hiện hắn đang điều tra chuyện của đông đảo Kỳ Quỷ Giả, gã cũng
không xuất hiện mà phải thi thể Kẻ cầm dù tới.
Như vậy.
Gã muốn đối phó hắn, lại không cách nào đích thân đi tới? Hay là, gã không có
ác ý, chỉ muốn đến nói chuyện với hắn một chút? Kẻ cầm dù mở miệng nói: “Ta
đã nói qua, tất cả Kỳ Quỷ Giả đều phải phụng ta làm chủ, bởi vậy hiện tại người
phải ký kết khế ước với ta --"
"Nể mặt người xuất sắc như vậy, ngươi có thể giữ lại thân thể của mình."
Liễu Bình im lặng.
Không có ác ý? Không, hiển nhiên gã có ác ý.
Hiện tại thừa dịp gã chịu nói chuyện, phải xem rốt cục người này muốn làm gì.
"Chẳng lẽ ngươi không hiểu kỹ về hướng đi của Kẻ cầm dù sao? Hắn đã lừa gạt
ngươi, linh hồn rời khỏi Hư Không Thần Trụ, chẳng lẽ ngươi không muốn biết
ắ
những chuyện sau đó của hắn chút nào à?"
Liễu Bình nói.
"Chuyện của hắn có liên quan đến người, không phải sao?"
Thi thể Kẻ cầm dù không có cảm xúc mà nói.
"Cho nên ngươi không muốn miệt mài theo đuổi chuyện của hắn, mà trực tiếp
tới tìm ta?"
Liễu Bình hỏi.
"Trên người của ngươi có rất nhiều bí mật, chỉ cần người trở thành thủ hạ của
ta, ta đoán mình sẽ đạt được bí mật cực kỳ có giá trị."
Thi thể Kẻ cầm dù nói.
"Vậy ta nói thẳng, ta không có dự tính trở thành nô lệ của người khác."
Liễu Bình nói.
Thi thể Kẻ cầm dù trầm mặc không nói.
Liễu Bình suy nghĩ, sau đó nói: “Nếu người đưa ra một cái giá tốt thì thật ra ta
không ngại bán một ít tình báo."
Thi thể Kẻ cầm dù vẫn không có đáp lại.
Trong lòng Liễu Bình bỗng xuất hiện một cảm giác, lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy trên bầu trời tiểu thế giới này xuất hiện chi chít những ngôi sao trời.
Những sao trời đó rơi xuống, hóa thành vô số những Kỳ Quỷ Giả rồi đứng sau
lưng thi thể Kẻ cầm dù.
Tên mặt bọn họ đã mất đi tất cả thần thái, đờ đẫn đúng bất động giống như tử
thi.
Chờ tất cả Kỳ Quỷ Giả buông xuống, Kẻ cầm dù mới chậm rãi mở miệng: “Tất
cả Kỳ Quỷ Giả đều là thủ hạ của ta, ngươi cũng không phải\ ngoại lệ, nếu không
--"
Trên người nhũng Kỳ Quỷ Giả đó lập tức bùng lên sát ý.
Bọn họ kích thích sức mạnh pháp tắc trên người, khiến nó đạt tới trình độ
“Dũng Hiện, tiến vào trạng thái có thể liều mạng vào bất cứ lúc nào.
Mấy trăm Kỳ Quỷ Giả đều đổ dồn ánh mắt lên trên người Liễu Bình.
Bọn họ bắt đầu phóng thích thuật pháp -- “Ngừng!"
Liễu Bình quát.
"Thế nào?"
Thi thể Kẻ cầm dù nói.
"Các ngươi có mấy trăm người, một mình ta đánh không lại các ngươi."
Liễu Bình nói.
ế ầ
"Cho nên người quyết định đầu hàng?"
Thi thể Kẻ cầm dù vẫy vẫy tay về phía sau.
Nhũng Kỳ Quỷ Giả đó lập tức dừng lại.
"Ta thật sự không thể hiểu, người đã có nhiều thủ hạ như vậy, vì sao còn muốn
chấp nhất với ta."
Liễu Bình nói.
"Đó là một loại sở thích sưu tầm."
Thi thể Kẻ cầm dù nói.
"Có lẽ đó là một nguyên nhân, nhưng thật ra còn có bí mật càng sâu mà người
cũng không nói ra."
Liễu Bình nói.
"Ngươi là thứ gì, một nô lệ mà muốn nhìn trộm suy nghĩ của ta?"
Thi thể Kẻ cầm dù cười lạnh và nói.
Danh Sách Chương: