Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, cảm giác thất vọng của mọi người đều tan biến mất, tất cả đều nhìn về
phía Liễu Bình với ánh mắt mong chờ.
Bất cứ thứ gì do Liễu Bình sáng tạo ra, đều không giới hạn chỉ cho một người
sử dụng, mà có thể làm cho những người có điều kiện tương tự học tập và sử
dụng.
Tựa như Lý Trường Tuyết.
Nàng là cao thủ văn minh tu hành, bế quan ba ngàn năm, kiếm thuật thông thần,
vừa học xong Vong Xuyên, mới trở về tìm Liễu Bình.
Hiện tại chỉ còn lại một vấn đề... Trong một vùng đất chết tối tăm không ánh
mặt trời này, có thể sinh ra một sinh mạng mới sao? Mọi người cùng nhìn về
phía Liễu Bình.
Liễu Bình đã cụp mắt xuống, nhớ về ký ức trong quá khứ.
Hắn nhớ lại vô số tri thức, kỹ xảo và bí mật trong từng cuộc đời mà hắn đã biết,
chậm rãi tản bộ trên tường thành.
"Chúng ta muốn thành lập quốc gia trong Vĩnh Dạ, đương nhiên cần lượng lớn
nhân khẩu."
Hắn lẩm bẩm.
"Sống là quá trình đi tới tử vong, tử vong là sự khởi đầu của sinh mệnh mới,
bọn chúng ẩn chứa lẫn nhau, đây là ảo diệu của sinh và tử."
"Nếu như muốn làm cho linh hồn đã chết tạo ra sinh mệnh mới, đầu tiên cần
phải có chúng sinh đã chết tới đây để đầu thai."
"Dựa vào cái gì để bọn họ tới đây đầu thai chứ? Có lẽ chỉ có lực lượng của luật
nhân quả mới làm được."
Liễu Bình nói xong, đi tới trước mặt Dương Vấn Thiên.
Dương Vân Thiên vẫn quỳ trên mặt đất.
Liễu Bình cũng ngồi xổm xuống, hỏi hắn ta: "Khi người còn sống, có nợ người
khác thứ gì hay không?"
"Kẻ địch bị ta giết chết trên chiến trường."
Dương Vân Thiên nói.
"Không được, loại nợ này quá nguy hiểm... phải dịu dàng chút, ngập tràn quyến
luyến, kiểu như loại tình cảm mà người không nỡ bỏ xuống, lại không thể gánh
chịu loại tình cảm ấy vậy."
Liễu Bình nói.
ấ ề ẫ ế
Dương Vấn Thiền ngẫm nghĩ, nói: "Năm đó, trước khi ta ra chiến trường, có
một cô gái luôn làm cơm cho ta, giặt quần áo giúp ta, ta đã nói với nàng rằng
nếu như có thể trở về từ chiến trường, sẽ cưới nàng."
"Phản ứng của nàng ta là gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Nàng nói nàng chờ ta."
Dương Vấn Thiên nói.
"Sau đó người có trở về không?"
"Ta đã kết hôn với vợ của ta trên chiến trường."
"Cho nên người đã phụ lòng nàng ta."
Liễu Bình nói tiếp: "Báo ra ngày sinh và ngày giỗ của ngươi, để ta tính một quẻ
xem sao."
Dương Vấn Thiên nói ra.
Liễu Bình tiêu hao chút công đức, bấm ngón tay tính toán, gật đầu nói: "Vẫn
còn duyên phận, thế nhưng chỉ có một loại lực lượng có thể vượt qua sinh tử mà
thôi."
"Cái gì?"
Dương Vấn Thiên khó hiểu hỏi.
"Nhân quả!"
Liễu Bình nói.
"Chờ đã, tại sao khi nàng đi vào Vĩnh Dạ lại trở thành con gái của ta?"
Dương Vấn Thiên hỏi.
"Bớt lảm nhảm vô nghĩa... khi đó ngươi là nghiêm túc, mà nàng cũng rất
nghiêm túc, thế nhưng người lại không làm được, tức là người đã nợ nàng, cho
nên người cần phải thương nàng, yêu nàng, chăm lo mọi thứ cho nàng, bảo vệ
nàng cả đời mà không cầu hồi báo... Loại duyên phận này chính là cha con."
Liễu Bình nói.
Hắn nói tiếp: "Thế nhưng chỉ dựa vào nhân quả là không đủ, bởi vì dù sao các
ngươi cũng là người chết, cho nên các ngươi cần phải lâm thời có được lực
lượng sinh mệnh vào một thời điểm nào đó, mới có thể tiếp dẫn nàng giáng
sinh."
"Cho nên vẫn cần thêm công đức!"
"Thế nhưng chỉ bằng mỗi công đức vẫn còn chưa đủ... chúng ta cần một loại
bảo hộ.."
Liễu Bình đứng dậy, đi tới trước mặt Yana và Maria.
"Thần lực trên người hai nàng đều tới từ Luyện Ngục, đối với Vĩnh Dạ mà nói,
thế giới trong Luyện Ngục là thế giới sinh mệnh, hai nàng có thể liên thủ trao

cho một loại trang thái 'sống sót' hay không?"
Hắn hỏi.
Yana ngẫm nghĩ, nói: "Trong các lực lượng tra tấn linh hồn, chỉ có một loại lực
lượng ẩn chứa sinh mệnh, đó chính là yêu."
Maria nói: "Trong sự thống khổ, thứ có khí tức sinh mệnh nồng nặc nhất chính
là quyến luyển."
"Chỉ cần dung hợp yêu và quyến luyến, có thể làm cho mọi linh hồn tạm thời
tiến vào trạng thái sống sót."
Yana nói.
"Rất tốt, ta nhớ được có một loại pháp thuật dựa vào luật nhân quả, chuyên môn
dùng để trả đủ những món nợ chưa trả trong các kiếp sống, trước kia ta dùng nó
để thu nợ, hiện tại sẽ dạy nó cho hai người."
Liễu Bình nói.
"Dạy cho chúng ta để làm gì chứ?"
Yana khó hiểu hỏi.
"Ta muốn thành lập Thần điện cho hai người ở trong Vĩnh Dạ này, bất cứ người
nào mong muốn có con cái, đều phải thu được trạng thái sống sót tạm thời tại
Thần điện của hai người, sau đó hai người cùng phát động luật nhân quả, dẫn
dắt những linh hồn mới chết kia tới quốc gia chúng ta, để bọn họ giáng sinh tại
nơi này."
Liễu Bình nói.
"Làm vậy được không?"
Maria hỏi với vẻ không chắc chắn.
"Đương nhiên còn cần công đức nữa, nếu như đám người chết kia không đủ
công đức, sẽ không cách nào dẫn dắt linh hồn tới đây đầu thai, đồng thời những
người đó còn cần phải thờ phụng hai người... chỉ khi thờ phụng chân chính, mới
có thể bổ sung lực lượng của hai người, dù sao hai người vẫn là Thần linh."
Liễu Bình nói.
Yana và Maria nhìn nhau.
"Chúng ta chuyên môn phụ trách việc dẫn dắt và tân sinh của phàm nhân... vậy
chúng ta cũng không thể gọi là Nữ Thần Tra Tấn và Thống Khổ nữa."
Maria nói.
Liễu Bình nói: "Mặc dù trên bản chất thì cả hai người vẫn là Tra Tấn và Thống
khổ, thể nhưng xét về việc chuyển thể đầu thai này, có thể làm cho một sinh
mạng mới ra đời, đủ để cho tất cả khổn trên thế gian đều hóa thành ngọt, cho
nên danh hiệu mới của hai người nên là... để ta nghĩ lại..."
"Ngừng! Không cần người đặt danh hiệu cho chúng ta!"
Yana và Maria cùng ngăn cản.
ẳ ồ
"Chẳng lẽ các ngươi đã nghĩ ra rồi?"
Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.
Hai cô gái bỗng nghẹn lời.
Yana xoa trán, nói: "Liễu Bình, hứa với ta, không nên nghĩ ra những cái tên kỳ
quái để làm danh hiệu cho bọn ta, được chứ?".
"Đương nhiên, thực ra ta đã nghĩ tới danh hiệu mới của các ngươi là gì rồi."
Liễu Bình nói.
"Nó dài không?"
Maria thận trọng hỏi.
"Không dài."
Liễu Bình nói.
"Nó buồn cười không?"
Yana khẩn trương hỏi.
"Cũng không buồn cười."
Liễu Bình đảm bảo.
"Vậy... người nói thử xem sao?"
"Song Thần - Anh Anh Em Em và Bảo Bối, Moah..."
"... Em gái, chúng ta giết hắn."
"Đừng... nói giỡn mà thôi, nói thật đây này, một danh hiệu khác của Tra Tấn và
Thống Khổ, nên là Yêu và Quyến Luyến."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK