Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này mới đúng chứ! Rõ ràng Chấp pháp giả Hắc Ám ẩn giấu trong Địa cung
Ác Mộng, chờ đợi thời cơ, muốn phục kích Người khổng lồ.
Tồn tại tuyệt thể vô song như Người khổng lồ vậy, làm sao có thể nuốt trôi cục
tức này chứ? Những lời vừa rồi chỉ là lá mặt lá trái mà thôi, những lời kế tiếp
mới quan trọng.
Vẻ mặt Liễu Bình không thay đổi, thế nhưng lại âm thầm đáp lại: "Các hạ vĩ
đại, chúng ta nên ứng đối như thế nào?"
Giọng nói của Người khổng lồ lại vang lên lần nữa: "Có một vật chuyên môn
dùng để kiểm soát Linh của Danh Sách, ở trong Địa cung Ác Mộng, đó là một
miếng vảy giáp màu đen."
Liễu Bình cẩn thận hỏi tiếp: "Nó có thể làm được cái gì?"
Người khổng lồ phát ra từng đợt tiếng cười có thể làm cho người ta rùn mình,
phóng thích tâm linh cảm ứng, nói: "Trên mảnh vảy giáp có ẩn giấu đi một loại
thuật phong ấn tra tấn, là do ta dùng toàn lực sử dụng Thần uy Ác Mộng mới
tạo thành."
Liễu Bình nói: "Đại nhân, cái tên kia không phát hiện ra được sao?"
Người khổng lồ nói nhỏ: "Thể giáng lâm của nó chỉ tương đương 10% thực lực
bản thể của nó, giết chúng sinh là đủ rồi, thế nhưng không thể cảm giác ra thuật
phong ấn tra tấn mà ta dùng toàn lực bố trí được."
"Việc ngươi cần làm chính là tìm tới căn phòng 11-1, vảy giáp màu đen ở trong
nơi đó, người cầm nó, đối mặt kẻ địch của ta và đọc lên một dòng chú ngữ: "
"Ác mộng vĩnh sinh."
"Ta hiểu, các hạ vĩ đại."
Liễu Bình ngầm hiểu.
Hắn cũng không nói ra một chuyện mấu chốt.
Biện pháp này cũng không thể thực hiện được.
Vì kiểm soát Linh hồn của thế giới, Chấp pháp giả Hắc Ám đã lấy đi vảy giáp
màu đen rồi!
Giữa không trung, Người khổng lồ bỗng nói: "Đi đi, sứ giả của ta, ngươi có thể
lấy một vật từ trong Địa cung Ác Mộng ra, ta sẽ..."
Âm! Hình bóng Người khổng lồ bị một luồng lực phá hủy.
Chấp pháp giả Hắc Ám! Nó cười lớn, cao giọng nói: "Ngươi cho rằng ta không
biết? Chắc hẳn ngươi đã ẩn giấu thủ đoạn nào đó trong Địa cung rồi chứ!".
"Ngươi cho rằng ta thật sự sẽ nhường 30% linh hồn trên Thần trụ này cho ngươi
sao?"
ế
"Ha ha ha ha ha, thực ra ngươi cũng đã biết, không sớm thì muộn giữa hai
chúng ta cũng sẽ có một trận chiến!"
Bỗng nhiên.
Chấp pháp giả Hắc Ám ngùng cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Liễu Bình.
"Ta phải chết sao?"
Liễu Bình hỏi.
Chấp pháp giả Hắc Ám nói với giọng trêu tức: "Không, ngươi nên nói cho ta
biết, hậu chiều của nó là gì trước."
Liễu Bình thở dài, nói: "Xin lỗi, điều duy nhất mà ta có thể nói cho ngươi biết,
đó chính là người đã thắng ván này rồi."
"Thắng?"
Chấp pháp giả Hắc Ám ngẩn ra.
"Đúng vậy, có lẽ ta phải nghĩ ra một cách thức khác, dùng thuật ngữ của loài
người chúng ta chính là thử lại lần nữa."
Một tấm thẻ bài Ác Mộng xuất hiện trong tay của hắn.
Đá kê chân mệnh trung chú định.
Cùng lúc đó, Trấn Ngục đao trên lưng Liễu Bình ra khỏi vỏ, dùng toàn lực
chém về phía trước! Tấm thẻ bài Ác Mộng kia biến mất.
Từng hàng chữ nhỏ nhảy ra ngoài:
[Ngươi kích hoạt Thần uy của Trấn Ngục đao: Trấn Mệnh.]
[Thời không đã bắt đầu tách ra.]
[Chú ý, thực lực của ngươi đã tăng lên tới cấp độ Kỳ Quỷ, hoàn toàn có thể điều
khiển uy năng của một đao này.]
[Ngươi đã chỉ định một đoạn thời không tách rời!]
Lưỡi đao rơi xuống.
Chấp pháp giả Hắc Ám bỗng rống giận rung trời: "Không! Thời gian, người cần
phải nghe theo mệnh lệnh của ta."
Nó bỗng biến mất khỏi tầm mắt Liễu Bình.
Toàn bộ thế giới cũng như vậy.
Cảnh tượng bốn phía như hình bóng ảo mộng, lại như cưỡi ngựa xem hoa,
nhanh chóng hóa thành hình ảnh lưu động, biến mất không còn tung tích.
Thiên địa hư vô, vạn vật vô tồn.
Liễu Bình đứng trong thủy triều thời gian mãnh liệt, bị một luồng lực lượng cực
mạnh lôi kéo, bị kéo về phía dòng sông thời gian.
Lóe lên.
Toàn bộ thế giới lại xuất hiện.
ễ ấ
Liễu Bình chỉ cảm thấy hai chân của mình đang giữ mình đứng giữa hai bức
tường, duy trì bản thân không rơi xuống dưới.
Không có ánh sáng.
Sương mù mờ tối, đỏ như máu tràn ngập khắp nơi.
Liễu Bình quan sát cảnh tượng xung quanh, dần dần nhận ra vị trí hiện tại của
mình.
Mình đang bị giữ lại giữa hai bức tường, trên dưới đều không thấy tận cùng, hai
bên đều là tinh thạch đỏ thẫm, trừ những thứ này ra không thấy được bất cứ thứ
gì nữa.
Đây là thời điểm mình vừa mới tiến vào Địa cung Ác Mộng!
"Giao diện Anh Linh."
Hắn gọi.
[Ta đây.]
Danh sách trả lời.
"Ngay lập tức tìm kiếm Danh Sách tại phụ cận, nói cho nàng biết ta đã tới."
Liễu Bình nói.
[Xin đợi một lát, bản Danh Sách đang cố gắng.]
Mấy giây sau... Trong hư không, một hàng chữ nhỏ xuất hiện: "Ngươi là ai?"
Liễu Bình nói: "Ta là Liễu Bình."
Lại có một hàng chữ nhỏ hiện lên: "Làm sao mà ta có thể tin tưởng ngươi?"
"Ta là người đã chuyển hóa người thành Linh hồn của thế giới..."
Liễu Bình nói tiếp: "Lần trước chúng ta không thể thắng, thế nhưng lần này, ta
đã thấy được hi vọng."
Mấy giây sau... Một hàng chữ nữa hiện lên: "Chúng ta phải làm như thế nào?"
Một mặt tường vỡ ra, để lộ ra bậc thang thật dài dẫn xuống bên dưới.
"Ngươi phải lập tức đạt được thân phận Ác Mộng thì ta mới có thể an bài một
trận khiêu chiến cho ngươi, để ngươi có được thân phận của thế giới này."
Giọng nói của cô bé vang lên.
Liễu Bình duỗi tay sờ một cái.
Chỉ thấy tất cả thẻ bài Ác Mộng trên sách thẻ của mình đều biến mất.- - Hắn về
tới thời khắc này, tương ứng là chưa bao giờ lội ngược dòng, vì thể bắt đầu tiến
vào tuyến thời gian vào giây phút này lần nữa.
Tất cả những chuyện xảy ra lúc sau đều hóa thành thế giới song song, cũng có
nghĩa là không liên quan đến hắn.
Bỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Phát hiện sinh
vật Ác Mộng."
ể ấ ề
"Kiểm tra đo lường thấy hoàn cảnh trước mặt đã phù hợp điều kiện."
"Hoàn cảnh trước mặt đã vượt xa thời đại, trước khi Ác Mộng mở ra, không ai
biết người đã từng có được ba loại chức nghiệp."
"Phán đoán: An toàn!"
"Hình thức lùi lại chuyển đổi đặc biệt đã được mở ra."
"Giao diện thao tác anh linh sẽ thoái hóa lần nữa, tiến vào trạng thái ngủ đông."
"Cùng lúc đó, khoảnh khắc lúc trước người tiến vào Vĩnh Dạ, ba thẻ bài dùng
để kích hoạt bổn danh sách đang được trả về."
Liễu Bình quát: “Ngừng! Chỉ cần cho ta thẻ bài Mộng Yểm Hành Giả, ngươi cứ
giữ hai thẻ còn lại."
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Thật sao?"
"Thật, hơn nữa sau đó ta còn có rất nhiều thẻ bài Ác Mộng có thể cho người
ăn."
Liễu Bình nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK