Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quách Xung liếc nhìn xung quanh, lại nhìn thấy đám Cẩm Vệ quân đang dùng
ánh mắt sáng rực nhìn sang.
Trương Bình Hà nói đúng.
Thời điểm này đâu thể so tài được? Có khi sẽ bị coi như là kẻ gây rối, bị giam
lại.
"Chúng ta hẹn thời gian, về sau đánh cũng được, ta đã thắng rất nhiều người,
chỉ chưa đánh với mấy người các ngươi nữa thôi."
Quách Xung nói với vẻ hậm hực.
"Sau chuyện đêm nay, tùy thời phụng bồi."
Trương Bình Hà nói.
"Tốt, chính miệng ngươi nói đấy nhé."
Quách Xung nói xong cũng rời đi.
Liễu Bình nhìn về phía bóng lưng của Quách Xung, ngạc nhiên hỏi: "Tại sao
tên này khiêu khích khắp nơi vậy chứ?"
Trương Bình Hà hạ giọng nói: "Hắn ta muốn làm đệ nhất trong thế hệ tuổi trẻ.
Truyền thừa của Cuồng Đao môn rất hoàn chỉnh, không thất truyền hay thiếu
thốn truyền thừa như môn phái chúng ta."
"Ma Son tông các ngươi thất truyền cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Chiêu cuối cùng của Vạn Ảnh Ma Quang thổi, trong truyền thuyết, năm đó tổ
sư đã dùng một cước đạp bay một ngôi sao chổi đang lao xuống đất trở lại bầu
trời."
Trương Bình Hà nói với vẻ mơ ước.
"Hôm nào cho ta mở mang tầm mắt với những chiêu thức trước nhé."
Liễu Bình nói.
"Không có vấn đề."
Trương Bình Hà nói.
Bỗng nhiên có tiếng ồn ào truyền tới từ lối vào Hoàng cung.
Chưởng môn các phải lần lượt rời khỏi Hoàng cung, trở lại trên quảng trường.
Môn chủ Cuồng Đao môn Tiến Tôn Hải lật mình lên ngựa, lớn tiếng nói: "Tất
cả môn hạ đệ tử Cuồng Đao môn đều đi theo ta... chúng ta trấn thủ thành tây!"
"Rõ!"
Tất cả trưởng lão và đệ tử cùng đáp.

Bọn họ nhanh chóng lên ngựa, đi theo Môn chủ Cuồng Đao môn rời khỏi nơi
này.
Ngay sau đó là những môn phái khác.
"Ma Son tông bảo vệ sông hộ thành phía bắc, tất cả đi theo ta!"
Tông chủ Ma Son tông Triệu Tử Tiêu nói.
Triệu Bình Hà vỗ vai Liễu Bình, dặn dò: "Cẩn thận."
Hắn ta nói xong, chạy tới tập trung với người của tông môn mình, nhanh chóng
lên ngựa.
"Tề Hà kiếm phái..."
"Thiên Sơn các..."
"Bắc Thắng quyền tông."
Từng môn phái đều lên ngựa rời đi quảng trường.
Thế nhưng vẫn còn không ít môn phái còn ở lại nơi này.
Lý Càn Dương đi tới trước mặt mọi người, vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa
từng có.
"Sư phụ, chúng ta trấn thủ nơi nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Bách Linh quan chúng ta phụ trách phòng thủ tại con đường và vườn ngự uyển
phía nam Hoàng cung."
Lý Càn Dương nói.
"Chúng ta... phòng thủ tại Hoàng cung sao?"
Một trưởng lão không nhịn được mà hỏi.
"Điều này chứng tỏ bệ hạ tin tưởng vào chúng ta hơn... các vị, cần phải làm việc
cẩn thận, đi theo ta."
Lý Càn Dương nói.
"Rõ!"
Đám người đồng thanh đáp.
Lúc này, mấy tên quan viên xuất hiện trên quảng trường dưới sự bảo vệ của cấm
quân, chuẩn bị phân phát lệnh bài cho các môn phái chuẩn bị tiến vào Hoàng
cung.
Một quan viên lớn tiếng nói: "Nhớ kỹ, lệnh bài không thể rời khỏi người, một
khi ánh lửa trên lệnh bài biến mất, chúng ta sẽ coi ngươi là yêu tà, bất cứ người
nào cũng có thể tiêu diệt."
Từng lệnh bài có ghi tên và môn phái được phân phát xuống.
Bỗng nhiên.
Động đất xuất hiện.
ố ố ể
Trong bóng đêm, giống như có vô số cái bóng u ám di chuyển, lại nhanh chóng
biến mất vào trong hư không tăm tối.
Tên quan viên kia giật mình, vội vàng thúc giục: "Nhanh! Tốc độ lên, nhanh
chóng đi tới các khu vực mà các ngươi cần phòng thủ!"
Trưởng lão và đệ tử các môn phái cũng khẩn trương, xếp hàng theo thứ tự tiến
vào Hoàng cung.
Đám người Bách Linh quan đi sau lưng Lý Càn Dương, đi thẳng tới con đường
đi vào vườn ngự uyển phía nam Hoàng cung.
Lý Càn Dương cao giọng nói: "Vào tối nay, thiên địa có biến, có lẽ sẽ có lượng
lớn tà vật công thành, cho nên chúng ta cần phòng thủ tại đây."
"Phía sau vườn ngự uyển là tẩm cung, bên trái là vườn hoa, phía bên phải là hồ
nước và đình nghỉ mát, Tả hộ pháp trưởng lão, người dẫn người phòng thủ tại
vườn hoa, Hữu hộ pháp trưởng lão dẫn người phòng thủ tại hồ nước và định
nghỉ mát, đi đi."
Hai vị trưởng lão nghe lệnh dẫn người rời đi.
"Sư phụ, ta thì sao?"
Liễu Bình hỏi.
Lý Càn Dương nhìn về phía Liễu Bình, nói: "Hai người chúng ta phòng thủ con
đường thông hướng tẩm cung."
Liễu Bình nhìn trước nhìn sau một lượt.
Dưới bức tường hoàng cung tăm tối, đều có một con đường dài, thế nhưng
không có một bóng người nào cả.
"Cấm vệ đâu? Tại sao lại không có bất cứ cấm vệ nào?"
Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.
"Ngày hôm qua đã chết một nhóm."
Lý Càn Dương nói.
"Tà vật lại tới ám sát Hoàng đế?"
Liễu Bình hỏi.
"Không phải... không ai biết bọn họ bị chết như thế nào..."
Lý Càn Dương nhìn tới con đường tăm tối kia, bình tĩnh thản nhiên nói: "Khi
kiểm tra thi thể, phát hiện ra bọn chúng đều bị tà vật bám thân cả."
"Bệ hạ đã không tin được cấm vệ quân, cho nên yêu cầu các môn phái tới đây
phòng thủ vào tối ngày hôm nay."
"Bệ hạ tin được các đại môn phái sao?"
"Trong các môn phái vẫn đang chống trả tà vật, hầu như không có khả năng
xuất hiện trường hợp bị tà vật ký sinh, bởi vì người của môn phái có kinh
nghiệm phong phú, tà vật không thể ẩn nấp tại môn phái trong thời gian dài
được, sẽ bị phát hiện, sau đó bị tiêu diệt."
Lý Càn Dương nói.
"Thật vậy sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Những môn phái không làm được điều này, đều đã biến mất trong dòng lịch
sử."
Lý Càn Dương nói.
Ông ta tìm tòi bên hông, lấy ra một quyển đao phổ, đưa cho Liễu Bình.
"Liễu Bình, con thiên tư thông minh, vừa học đã biết, hiện tại vẫn còn thời gian,
ta sẽ truyền Hoán Linh đao pháp cho con, con cần chăm chỉ tu luyện nó, không
được lười biếng."
"Vâng, cám ơn sư phụ."
Liễu Bình tiếp nhận đao phổ, lập tức lật xem.
Bỗng nhiên... Trên con đường dưới bức tường đỏ, một luồng sương mù lờ mờ
xuất hiện, bao phủ hoàn toàn con đường thông hướng tẩm cung lại.
Từng đợt kêu gào kỳ quái truyền ra từ trong sương mù.
Đây là âm thanh mà loài người không thể phát ra.
Lý Càn Dương rút trường đao ra, nói: "Ta đi xem tình huống như thế nào, con
chờ đợi tại đây, nếu mười phút sau mà ta vẫn chưa trở về, con cần tập hợp cùng
với Tả hộ pháp trưởng lão."
"Vâng."
Liễu Bình nói.
Lý Càn Dương cầm đao đi vào sương mù, dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Liễu Bình cúi đầu nhanh chóng lật xem đao phổ.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, hắn đã đọc xong toàn bộ quyển sách.
"Thì ra là thế, tất cả có chín chiêu thức, ba chiều đầu hai công một thủ, sáu
chiêu thức sau là một bộ liên chiều, lần này học xong toàn bộ rồi."
"Là một bộ đao pháp rất có sáng ý, dẫn dắt linh cảm cho ta!"
Hắn khen ngợi, bỗng rút đao ra, dùng toàn lực chém về phía sau lưng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK