Liễu Bình đang muốn nói tiếp thì cả quán bar bỗng phát ra một tiếng ồn ào thật
lớn.
Làm sao vậy? Hắn nhìn lại cái ghế dài cách đó không xa.
Chỉ thấy hai đại hán bắt đầu đánh với nhau, rất nhanh đã tông ngã bàn ghế
chung quanh.
Người chung quanh lớn tiếng khen hay, thậm chí mở bàn đặt cược đoán ai thắng
ai thua.
Mọi người như tập mãi thành thói quen.
Chỉ chốc lát sau.
Hai gã tráng hán càng đánh càng kịch liệt, đã lan đến gần Riki trên sàn nhảy.
Bartender nhíu mày và nói: “Quấy rầy bà chủ khiêu vũ không phải ý kiến hay,
hai tên này thật tự chuốc lấy khổ."
Câu nói vừa dứt, chỉ thấy một nữ vũ công bị hai người xông tới đâm trúng một
cái, lập tức ảnh hưởng tiết tấu làm động tác của các vũ công khác cũng rối loạn
theo.
Tất cả nữ vũ công cùng dừng lại.
Nữ vũ công cầm đầu đi lên trước, một tay một người, bắt lấy cổ hai tráng hán
rồi dùng sức kéo xuống.
"Lò động lực hằng tinh mini nhân tạo."
Bartender tán thưởng một tiếng.
Giây tiếp theo.
Đầu hai tráng hán bị vặn xuống.
Liễu Bình nhìn thấy rõ ràng chỗ cổ đứt gãy của bọn họ không có một giọt máu,
chỉ có từng cái ống mềm thật dài.
Linh kiện kim loại rơi vãi đầy đất.
Nữ vũ công đặt hai cái đầu lên bàn tiệc, lạnh lùng nói: “Phỉ Long, Triệu lão tử,
các ngươi gây chuyện ở chỗ của ta là không coi ta ra gì đúng không?"
"Riki, người biết ta mà, bộ lọc của ta chưa bao giờ làm việc, bởi vì ta không
muốn đánh mất lạc thú khi được uống say, cũng không phải cố ý gây chuyện ở
chỗ ngươi đâu."
Một cái đầu cuống quít nói.
"Nhưng người gây trở ngại hứng thú của ta."
Nữ vũ công nói.
ố ề ấ ổ ấ ể ề
"Ta thật sự uống nhiều quá –– Như vậy đi, tất cả tổn thất hôm nay để ta đền bù,
ngoài ra mời mỗi người ở đây một ly rượu."
Cái đầu này lập tức nói.
Nữ vũ công vừa lòng gật gật đầu, lại nhìn về phía cái đầu còn lại.
Cái đầu đó lại nói: “Ngươi biết ta là ai không? Tới chỗ người uống rượu là để
mắt ngươi, con mẹ nó đừng có giả vờ với ta ––"
Lời còn chưa dứt, nữ vũ công đột nhiên duỗi tay bóp một cái.
Cái đầu kia trực tiếp bị bóp vỡ, khuôn mặt vặn vẹo biến hình, một rồi lại một
tinh thể và linh kiện rớt ra từ trong miệng, leng keng leng keng rơi đầy bàn.
Nữ vũ công xé cái đầu ra, lấy một vật chứa trong suốt được cắm đầy ống dài chi
chít từ bên trong.
Vật chứa trong suốt này tràn ngập dung dịch nuôi cấy, bên trong là một cái não
người.
Nữ vũ công quay đầu lại và nói: “Ai đi thông báo cho quân đội trưởng phòng
thủ thành phố một tiếng, cứ nói đệ đệ của hắn gây chuyện ở chỗ ta, ta chờ hắn
năm phút, năm phút sau không đến thì không giữ nổi não của đệ đệ hắn nữa
đâu."
Mấy người trẻ tuổi trên cái ghế dài vừa rồi cuống quít mở máy truyền tin ra, nói
nhanh cái gì đó.
Nữ vũ công ném não người cho bartender, vỗ cái bàn một cái và nói: “Phi Long
nói mời mọi người uống một ly."
Mọi người lập tức hoan hô.
Âm nhạc lại vang lên.
Bầu không khí khẩn trương trước đó dần dần tan đi hết.
"Liễu Bình."
Một giọng nữ vang lên trong lòng Liễu Bình.
Đây là cảm ứng tâm linh.
Cảm ứng tâm linh là một loại công năng cơ bản trong thân thể nhân loại, cho dù
là những người thường tâm linh trong suốt cũng có thể sinh ra sức mạnh như
vậy, không cần ngôn ngữ, chỉ dùng âm thanh tâm linh để trao đổi với linh hồn
khác.
Liễu Bình nhìn về phía nữ anh trong lòng.
"Đói bụng? Hay là muốn đổi tã?"
Hắn hỏi.
"Không cần, ta chỉ có một ý tưởng."
Nữ anh nói.
"Ý tưởng gì?"
ễ
Liễu Bình hỏi.
"Ta cũng muốn một thân thể như vậy, thân thể hiện tại thật sự bất tiện."
Nữ anh nói.
Liễu Bình nhìn về phía nữ vũ công.
Tài liệu phòng sinh cao cấp, là động lực hình thức hằng tinh, kỹ thuật siêu
lượng tử kết nối thần kinh, hệ thống cảm xúc cảm giác và biểu cảm, thiết bị
chuyển dịch sóng điện não, trung tâm khống chế động tác, thân thể xương cốt
hợp kim...
"Cái này không thích hợp với ngươi."
Liễu Bình nói.
"Vì sao?"
Nữ anh hỏi.
"Nhược điểm là não -- Não bị đặt trong vật chứa để nuôi cấy, hình thức này dễ
xảy ra vấn đề trong lúc nhổ trồng, chờ một thời gian nữa ta sẽ làm ra cho ngươi
cái càng tốt.”.
Liễu Bình nói.
"Ngươi?"
Nữ anh không tin.
"Không sai, nhưng đầu tiên chúng ta phải hiểu rõ thế giới này thêm một bước,
sau đó lại nghĩ cách kiếm chút tiền thì mới có thể làm được bước này."
Liễu Bình nói.
Hắn giơ cái ly lên về hướng bartender.
"Lại thêm một ly?"
Bartender hỏi.
"Đúng vậy, cảm ơn, ngoài ra ta muốn hỏi một chuyện -- Ta là người làm kỹ
thuật, ta muốn biết các đồng hành về kỹ thuật cơ thể người đang ở nơi nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Nếu có tiền thì trực tiếp đi hỏi quyển sách kia đi."
Bartender nói.
Liễu Bình giật mình, nói: “Xin lỗi, ý ngươi là––”.
"Quyển Sách Đáy Biển đó -- Quyển Sách Đáy Biển của thành phố chúng ta nằm
ở quảng trường cách nơi này hai km, chỉ cần người trả nổi vàng thì nó đáng giao
lưu hơn bất cứ đồng hành nào của ngươi."
Bartender nói.
Liễu Bình thoáng trầm mặc, sau đó nhìn về phía hư không.
ấ ố ắ
Chỉ thấy một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên ở nơi đó: “Pháp tắc Tứ Thánh Trụ
vẫn tồn tại trong thế giới này."
"Làm pháp tắc, chúng không có lập trường nào cả, cũng sẽ không bị Kẻ cầm dù
căm thù."
Liễu Bình hơi gật đầu.
"Cảm ơn, gặp lại sau."
Hắn buông ly rượu ra, tùy tiện lấy một tinh thể nho nhỏ rồi đặt trên bàn.
"Hoan nghênh lại ghé thăm lần nữa."
Bartender cười nói.
Liễu Bình đi ra khỏi quán bar.
Hắn xem xét con đường, rất nhanh đã đi tới quảng trường kia.
Chỉ thấy một quyển sách thật dày đang lơ lửng ở giữa quảng trường, thỉnh
thoảng phát ra từng luồng dao động.
Liễu Bình ấn tay lên Quyển Sách Đáy Biển.
Tùng hàng chữ nhỏ nhanh chóng nhảy ra, tưng bừng trên trang giấy: “Hoan
nghênh trở về."
"Đồng tiền tối cao của thế giới trước mắt vẫn là hoàng kim."
"Tất cả tri thức của quyển sách đã tích lũy số lượng lớn hoàng kim, ngươi có thể
nhận vào bất cứ lúc nào."
Liễu Bình thoáng im lặng.- - Nói cách khác, thế giới trước mắt chỉ thừa nhận
hai loại sức mạnh, một là sức mạnh Kỳ Quỷ của Kẻ cầm dù.
Hai là sức mạnh pháp tắc Tứ Thánh vốn có của thế giới này.
Như thế thì hắn cũng tiến hành động hơn rồi...
Danh Sách Chương: