Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình nâng một ly rượu lên rồi nhẹ nhàng lay động.
"Đừng nhìn, đây là rượu mạnh đệ nhất mà tộc Người Lùn lựa chọn trong vô số
thế giới, nhất định là tốt nhất."
Thu nhân nói.
"Đương nhiên, ở phương diện chọn rượu thì các ngươi tuyệt đối có thể tin tưởng
ta."
Người lùn ngạo nghễ mà nói.
Liễu Bình uống một ngụm, cười nói: “Không tồi, thật sự có đẳng cấp lắm."
Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thi thể thường để kia luôn hấp dẫn ánh mắt hắn.
Chỉ cần nhìn thi thể chỉ cảm nhận uy thể phát ra trên người nó thì lý giải đối với
sức mạnh của Liễu Bình đã không ngừng gia tăng.
Tên giao diện thao tác anh linh xuất hiện từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Căn cứ
vào quyền hạn của 402187, đã kết nối với khối công năng trước mặt, điều ra
thuyết minh cất chứa ghi chép có liên quan, có muốn lập tức xem xét hay
không?"
"Xem xét!"
Liễu Bình nói.
Một quang ảnh hiện lên trong đầu hắn.
Đó là hình ảnh một thời đại không biết xa xôi cỡ nào trước kia-- Một thế giới
nhân loại cơ giới hoá phát triển cao độ.
Đến một ngày nào đó.
Không trung đột nhiên vỡ ra.
Vô số sao băng như trận mưa lửa giáng xuống mặt đất.
Thi thể thường để theo đó mà rơi xuống nhân gian.
Vô số nhân loại bị quyền năng của thi thể bao phủ, bắt đầu trở nên tràn ngập sức
mạnh Kỳ Quỷ.
Hình ảnh đến đây thì rơi vào đình trệ.
Một dấu mốc bằng chữ nhỏ xuất hiện ở cuối hình ảnh: “Lấy trình độ và công
huân hiện giờ của ta, chỉ có thể xem xét nội dung trên, quá đáng tiếc."
Liễu Bình nhìn hàng chữ nhỏ này, có chút sững sờ.
Giọng nói của người lùn bỗng vang lên: “Đừng nhìn, chỉ dựa vào cấp bậc của
chúng ta thì vĩnh viễn không có khả năng mượn sức mạnh của thần, thôi cứ
thành thành thật thật uống rượu đi."
ế ồ ấ
Thu nhân bên cạnh nói tiếp: “Vậy ngươi sai rồi, tuy cấp bậc không đủ, nhưng
sau khi có được 5000 công huân thì có thể đi đến thế giới nào đó để sắm vai
nhân vật ngẫu nhiên, nghỉ phép cho đã -- ta luôn chờ mong kỳ nghỉ tiếp theo."
"Ngươi muốn đi thế giới nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Thế giới rừng rậm Phỉ Thúy, làm một Thụ Vương."
"A, nơi đó thật sự không tồi, thật ra ta muốn đi thế giới vương quốc dưới lòng
đất, nhưng còn thiếu hơn phân nửa công huân."
"Từ từ rồi sẽ tới thôi."
Ba người nói, cùng cụng ly với nhau.
Liễu Bình liếc nhìn hai người một cái.
Thực lực của hai tên này cũng không ra sao.
Nếu tháo Ác Mộng chi Ủng trên người bọn họ xuống, sau đó ném bọn họ vào
Vĩnh Dạ thì bọn họ chỉ còn con đường chết.
Người lùn bỗng nói: “Đúng rồi, 408721, không phải người luôn muốn đi xem
những chức nghiệp hi hữu đó sao?"
"Đúng vậy, còn thiếu một ít công huân."
Liễu Bình cười nói.
"Đáng tiếc tiền chỉ có thể mua đồ dùng sinh hoạt, ta nghe nói ngươi tích góp
được một mớ tiền -- ngươi còn đang tự bỏ tiền ra làm sáng tác chức nghiệp à?"
Thu nhân hỏi.
"Thiết kế chức nghiệp là một nghề cực kỳ thú vị, ta kiên trì quan điểm này."
Liễu Bình nói.
"Nhớ đừng dùng hết tiền đấy, nếu không cuộc đời vĩnh sinh của người sẽ bị
ngưng hẳn, biến thành ngành nghề nô lệ."
Thu nhân cảnh báo.
"Đúng vậy, một khi biến thành ngành nghề nô lệ thì sẽ bị chuyển hóa thành trái
cây vào bất cứ lúc nào, vậy thì xong đời."
Người lùn cũng nói.
Ba người liếc nhau, đều có chút không rét mà run.
"Không nói chuyện này nữa, tới, uống rượu, uống rượu!"
Người lùn lớn tiếng reo lên.
Liễu Bình cũng chạm ly.- - Tiền chỉ có thể dùng để sinh hoạt, công huân thì làm
được càng nhiều chuyện.
Đây là một tình báo có giá trị.
Đột nhiên.
ấ ấ ồ
Mặt đất chấn động kịch liệt một hồi.
Hai hàng chữ nhỏ cùng bắn ra, hiện lên trước mặt ba người: “Nhắc nhở khẩn
cấp:”.
"Thông đạo số mười lăm xuất hiện linh hồn dị hoá, cấp bậc nguy hiểm loại C,
xin nhân viên công tác bình thường lập tức tị nạn."
Liễu Bình trộm nhìn về phía hai người khác, chỉ thấy bọn họ đều rất trấn định,
căn bản không có ý đứng dậy đi tị nạn.- - Xem ra nhà ăn này rất an toàn.
Cũng đúng, nơi này gần như là vị trí cao nhất của toàn bộ kiến trúc khổng lồ, có
thể trực tiếp nhìn thấy thi thể thương để ở bên ngoài.
"Thông đạo số mười lăm, nghe thấy không?"
Liễu Bình nói như bắt chuyện.
"Đúng vậy, đó là bọn 402250, có lẽ lúc này đã bị ăn luôn rồi."
Người lùn cười trên nổi đau của người khác mà nói.
Thu nhân giơ cái ly lên, nói với Liễu Bình: “Hôm nay ít nhiều gì cũng nhờ
người tới hỗ trợ, nếu không linh hồn kia không dễ khuyên trở về."
Liễu Bình nâng ly lên uống với gã một ngụm.
Lúc này mặt đất chung quanh lại run rẩy một chút, trên giao diện lập tức bắn ra
một đoạn nhắc nhở phù mới: “Đã kéo vào dị thứ nguyên để trấn áp."
"Hoàn cảnh an toàn."
"Nhân số thương vong: 2."
"Người sống sót: 1."
"Bởi vậy bất lực trong việc xử lý sự cố lần này, linh hồn người sống sót sẽ tiến
vào chư giới, hủy diệt tất cả ký ức, trở thành một trái cây sơ cấp."
"Hy vọng mọi người lấy đó để cảnh giác."
Trong nhà ăn trừ bọn Liễu Bình ra thì còn mấy bàn công nhân khác đang dùng
cơm.
Lúc này tất cả mọi người dùng động tác trên tay lại.
Một sự yên tĩnh rợn người im hơi lặng tiếng lan tràn trong nhà ăn.
Liễu Bình nhìn khắp chung quanh, thầm thở dài trong lòng.- - Những người này
chỉ là tồn tại tầng dưới chót.
Cái gọi là Ác Mộng chi Khu, chỉ là quần áo lao động của bọn họ.
Bọn họ cũng sống trong nơm nớp lo sợ, sẽ vì sai lầm của bản thân mà bị ném
vào “Vườn trái cây”, biến thành lương thực của các đại nhân vật vào bất cứ lúc
nào.
Như vậy, rốt cục là dạng tồn tại gì mà luôn coi linh hồn thành trái cây để ăn
chứ? Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, chợt thấy trên giao diện của mình xuất hiện
ắ ế ế
một nhắc nhở phù mới: “402187, bộ phận thiết kế chức nghiệp đang kêu gọi
người."
"Sắp truyền tống."
Liễu Bình lập tức nói với thụ nhân và người lùn: “Bên ta gặp phải chút chuyện,
chỉ sợ không thể ăn với các ngươi."
"Đi đi, ngươi vừa phải viết kịch bản vừa là chức nghiệp thiết kế, bận rộn hơn
chúng ta nhiều."
Thu nhân nói.
Người lùn cũng gật gật đầu với hắn.
Liễu Bình không kịp nói gì nữa, đã trực tiếp biến mất khỏi nơi đó.
Lúc hắn đến, trong phòng hội nghị to lớn đã ngồi đây người.
Một nam tử bụng phệ đứng trên đài, tằng hắng giọng rồi nói: “Được rồi, hôm
nay có tăng ca đột xuất, các ngươi cần hợp tác thiết kế một đoàn đội chức
nghiệp chiến đấu có năm trăm người, phải bảo đảm khi những chức nghiệp đó
phối hợp với nhau thì thực lực mạnh gần đạt tới hạn mức cao nhất tương ứng
với Ác Mộng chi Ủng sơ cấp."
-- Được rồi, bắt đầu đi."
"Trước 12 giờ tối, mỗi người đều phải lấy ra một phương án."
"Bắt đầu!"
Liễu Bình nhìn khắp chung quanh.
Chỉ thấy tất cả mọi người clicực kỳ mở giao diện, bắt đầu vội vàng tiến hành
phối hợp chức nghiệp.
Giao diện trước mặt hắn cũng xuất hiện từng hàng danh mục chi chít, bên trong
có viết vô số tên chức nghiệp.
Đoàn đội chức nghiệp chiến đấu gồm năm trăm người...
"Chủ quản, có thể hỏi một chút là phải hoàn thành nhiệm vụ dạng gì không?"
Có người lớn tiếng hỏi.
"Chuyện này cũng không có gì cần giấu giếm, có vài đại nhân vật phải tiến hành
săn thú, yêu cầu con mồi có năng lực phản kháng nhất định."
Chủ quản kia nói.
"Trực tiếp bắt chước một chút không phải là được rồi sao."
Một người khác nói.
"Không được, tốt nhất là các ngươi thiết kế và chức nghiệp mới, các vị đại nhân
vật đều muốn tìm chút kích thích."
Chủ quản nói.
Mọi người hiểu rõ trong lòng.
ế ề ề ắ ầ ế
Không còn ai lên tiếng, mọi người đều yên lặng điều giao diện ra, bắt đầu thiết
kế chức nghiệp mới.
Liễu Bình cũng điều ra giao diện thiết kế của mình, căn cứ vào nhắc nhở của
giao diện thao tác anh linh, hắn nhìn lại một loạt những công năng.
... Năm trăm người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK