Chủ trang viên có chút bất ngờ, nhưng vẫn trả lời đúng sự thật: “Đây là nguyên
liệu nấu ăn cao cấp mà chúng ta tuyển chọn ra từ Mật Lương Trấn, danh hiệu là
“0880°, hiện giờ còn đang đào tạo thêm một bước, thưa đại nhân."
-- Không nghi ngờ gì nữa, tên kia đã bị chủ nhân ăn.
Nhưng vì sao chủ nhân lại tức giận như thế?
"Mật Lương Trấn? Không phải nơi đó bị hủy diệt rồi sao? Từ từ, chẳng lẽ là do
linh hồn này làm?"
Mộng Yểm La Vương nhạy bén hỏi.
"Đúng vậy, thưa đại nhân, hắn cực kỳ ưu tú, cho dù là ở trang viên, cũng hoàn
thành nhiệm vụ mà những người khác không làm được, là trái cây vượt qua tiêu
chuẩn Kỳ Quỷ bình thường, vốn còn muốn bồi dưỡng thêm một bước... Đại
nhân ăn hắn?"
Chủ trang viên hỏi.
Luồng sát ý làm người ta hít thở không thông kia đột nhiên biến mất.
Tất cả sương đen trong hư không bay trở về, thu hết vào thân thể Mộng Yểm La
Vương.
Trên mặt nó lộ ra như vẻ suy tư gì.
"Đại nhân?"
Chủ trang viên không rõ nguyên do mà hỏi.
"Đã thật lâu ta không gặp được đồ ăn cần tự mình “Săn bắn...."
Mộng Yểm La Vương lộ ra tươi cười đã lâu không xuất hiện, thậm chí còn duỗi
tay vỗ vỗ bả vai chủ trang viên, tiếp tục nói: “Không thể không nói, các ngươi
hoàn thành công việc tương đối xuất sắc, đồ ăn như vậy thật sự đạt tới tiêu
chuẩn xưa nay chưa từng có."
Chủ trang viên không hiểu ra sao, nhưng vẫn cung kính nói: “Có thể được đại
nhân khích lệ, là vinh hạnh của chúng ta, nhưng 0880 kia... Rốt cục đã xảy ra
chuyện gì vậy? Đại nhân."
Mộng Yểm La Vương đáp: “Hắn trốn thoát khỏi tay ta."
Chủ trang viên ngẩn ngơ.
Cái gì? Sao lại có chuyện như vậy? -- Khó trách chủ nhân lại vui mừng như thế.
Rốt cuộc chỉ có trái cây trình độ tối cao mới làm được chuyện này, chứng minh
năng lượng và giá trị mà trái cây có được.
Nếu chủ nhân ăn xong “0880"
này thì thực lực nhất định có thể sinh ra bước nhảy vọt đáng kể! Mộng Yểm La
Vương suy nghĩ, sau đó lại hỏi: “Gần đây các ngươi đang bận làm cái gì?"
ẩ ấ ầ ế ắ
"Thẩm thấu Vĩnh Dạ –– chúng ta tìm một Cựu Thần từ thế giới Vĩnh Dạ, sắp
thông qua nó mở ra thời đại Ác Mộng Vĩnh Dạ."
Chủ trang viên nói.
Gã lại bổ sung: “Đây cũng là nhiệm vụ vừa rồi mà trái cây danh hiệu “0880°
hoàn thành."
"Thật không tệ, ta cũng có hứng thú tham dự... Ta sẽ tiếp tục săn 0880 kia, trong
lúc này nếu các ngươi có chuyện gì không làm được thì có thể kêu gọi để có
được sự trợ giúp của ta."
Mộng Yểm La Vương hứng thú mà nói.
Chủ trang viên cuống quít nói: “Đa tạ đại nhân!"
"Không cần khách sáo, đây là khẳng định và khen thưởng đối với công việc của
các ngươi."
Liễu Bình mở nắp giếng ra, chui ra địa đạo.
Hắn nhìn thấy bên ngoài là một bãi cỏ.
Trời xanh.
Mây nhiều tầng.
Bãi cỏ không biên giới.
Và một đống lâu đài vô cùng hùng vĩ.
Oanh! Một kiếp lôi đánh xuống, bị Liễu Bình dùng một đao trảm bay.
Thiên kiếp này cũng đủ kiên trì, cho dù đi từ địa ngục xuyên thẳng đến thánh
quốc, cũng bám riết không tha mà truy đánh Liễu Bình.
"Nơi này là thành quốc sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, nó vốn được giấu trong trang viên, nhưng người không có khả năng
trộm đồ dưới mí mắt của những kẻ địch đó, cho nên chúng ta đi vòng một vòng
từ địa ngục, cuối cùng đến nơi này."
Thượng để cảm khái.
"Chúng ta phải bắt đầu từ nơi này, thu thập từng thẻ bài thánh quốc một à?"
Liễu Bình nói.
“Không, cái thật sự quan trọng là thời khắc này."
Thượng đế nói.
"Thời khắc?"
Liễu Bình và Đại Địa chi Mẫu kinh ngạc nói.
"Không sai –– Khi người đến thời khắc này, hơn nữa đứng ở trước mặt thanh
quốc, còn mang theo Đại Địa chi Mẫu và Lucifer -- ở điểm thời gian này, toàn
bộ trang viên đang nằm trong trạng thái không người."
ế
Thượng đế nói.
"Không có khả năng lắm, cho dù chủ trang viên không ở đó, nhưng trang viên
còn có rất nhiều người hầu, thậm chí còn có không ít nhân loại được bồi
dưỡng."
Liễu Bình nói.
"Chúng ta không cần biết nguyên do, nếu nhất quyết phải tìm tòi nguyên nhân
thì chỉ làm kinh động kẻ địch –– chúng ta chỉ cần biết giờ khắc người đến thành
quốc thì toàn bộ trang viên thật sự không ai."
Thượng để nói.
Đại Địa chi Mẫu Gaia nói chen vào: “Lão nhân chết tiệt, người vận dụng sức
mạnh “Toàn trí toàn năng à? Không phải người đã chết rồi sao?"
"Ta thật sự hao hết sức mạnh, nhưng --”.
Giọng nói của thương để mang theo một chút trang trọng: “Trên thực tế cái
quan trọng nhất là thời khắc này, nó là cơ hội thoát thân duy nhất của chúng ta."
Hư không chợt lóe.
Chỉ thấy hư ảnh trang viên Ác Mộng xuất hiện trước mặt Liễu Bình, bắt đầu
chồng khít lên thánh quốc chân chính.
Một thẻ bài bay ra từ Ác Mộng trang viên, xuyên phá hư không, dùng lại trước
mặt Liễu Bình -- Thẻ bài thánh quốc: Thánh Mã Cứu.
Trừ thẻ bài này thì có càng nhiều thẻ bài bay ra, chúng không ngừng ghép nối
lại trước mặt Liễu Bình.
"Rốt cuộc ngươi nhìn thấy gì? Những thẻ bài thánh quốc đó đang ghép cái gì?"
Đại Địa chi Mẫu Gaia bất an hỏi.
"Sau khi thực lực bị tổn hao quá nhiều, cho dù là người hay ta, hay là hắn, cũng
không thể ứng phó đợt “Săn bắn kế tiếp, chúng ta phải rời khỏi tuyến thời gian
này!"
Thượng để nói.
"Săn bắn là có ý gì?"
Đại Địa chi Mẫu Gaia hỏi.
"Có một tên thật sự khủng bố, tính chơi một lần săn bắn với chúng ta, hơn nữa
cuối cùng ăn luôn chúng ta, trên tuyến thời gian này, chúng ta không phải đối
thủ của nó, trừ chuyện bị ăn luôn thì không còn khả năng nào nữa cả."
Thượng để nói.
"Ta đã biết – Đặc hiệu ta phóng thích đã nói cho ta biết rốt cuộc tên kia đáng sợ
đến mức nào."
Liễu Bình gật đầu đồng ý.
"Còn thiếu hai thẻ bài, Liễu Bình."
ể
Thượng để nói.
Liễu Bình lại vung đao đánh bay một kiếp lôi, mở sách thẻ ra, thả “Lucifer"
và “Giá cắm nến thần thánh"
ra.
Hai thẻ bài nhanh chóng bay vào những thẻ bài thần thánh đó.
Lúc này, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trước mắt Liễu
Bình: “Nhắc nhở: Thẻ bài thánh quốc sắp hoàn thành một lần ghép bài hoàn
toàn mới, hình thành sức mạnh chung cực Thần Thánh Trắc hoàn toàn mới."
Trong lòng Liễu Bình chấn động, nhìn lại những thẻ bài không ngừng ghép nối
đó.
Chỉ thấy tất cả thẻ bài hoàn mỹ ghép nối với nhau, kín kẽ, đồng thời quay cuồng
lại, bày ra một hình ảnh to lớn tráng lệ.
Đó là một con thuyền khổng lồ.
Nó tản ra ánh hào quang thánh khiết, nhanh chóng lao tới trong hư không hắc
ám vô biên vô hạn.
Danh Sách Chương: